Chương 43-1

Việc chuẩn bị trước hôn lễ của phương Đông và phương Tây tương tự nhau, Tề gia từ trên xuống dưới bận rộn chuẩn bị của hồi môn cho Tề Mục, chị của cậu đã 20 tuổi, mấy ngày gần đây bởi vì chuyện Tề Mục kết hôn mà không thiếu bị nhóm thân thích ám chỉ.

Tâm tình Tề Khả Tâm phiền muộn, vì vậy đem tất cả tâm tư đặt lên người Tề Mục. Tề Mục sắp phải gả ra ngoài, sau này sẽ không còn quan hệ gì với cô nữa, trước kia cỗ đã từng ngầm ngáng chân Tề Mục, vậy nên bây giờ nhìn không được đối phương leo lên cành cao.

Em trai cô mỗi đêm đều gửi thư cùng Cổ tiên sinh, cô thỉnh thoảng dùng ma pháp chặn được mấy bức, nhìn đến những lời ngon tiếng ngọt trên giấy thật sự chua rụng răng! Tề Mục tất nhiên có phát hiện, nhưng cậu cũng không ngăn cản, mà chờ cô xem xong sau đó lại đây gõ cửa, đúng lý hợp tình giống như người thắng cuộc muốn đòi lấy huy chương của mình.

Cũng may trước tân hôn trong thể gặp mặt, bằng không…… Cái đồ lẳиɠ ɭơ này có thể diễu võ dương oai đến tận trời xanh! Cho dù ở nơi nào, có thể bò giường của một người có quyền thế luôn khiến mọi người hâm mộ, huống chi kia bộ dáng của chủ nhân chiếc giường đó cũng không tầm thường.

Tề Khả Tâm không biết bản thân có chút tâm lý biếи ŧɦái, cô chỉ muốn để cho em trai nhìn thấy bộ dáng vị hôn phu của cậu mây mưa với người phụ nữ khác trên giường!

Tề Mục nhìn thấy Tề Khả Tâm tỉ mỉ trang điểm, cầm một túi lễ vật chạy nhanh như bay ra cửa, cậu cười nhạo một tiếng, mặc pháp bào phù thuỷ nhỏ của mình vào, cưỡi ma trượng bay về hướng Cổ gia.

Thân là ma pháp sư thiên phú hơn người, Cổ Hoài Bích sớm đã đảm nhiệm chức vị quan trọng trong thành phố, trong cảm nhận của mọi người địa vị thậm chí còn vượt qua thành chủ, hôm nay hắn cũng đang xử lý công việc trên bàn làm việc, thành trì phụ thuộc lại tới tìm kiếm che chở, nghe nói là bên bọn họ xuất hiện đàn ma thú với số lượng khổng lồ.

Đàn ma thú là tài nguyên tương đối bình thường trong thế giới này, nhưng duy trì sinh hoạt cho phần lớn người trên thế giới này, thịt chúng nó tươi, ngon miệng, tinh thể ma pháp chứa năng lượng có thể giúp pháp sư hoặc kỵ sĩ thăng cấp, khi ma thú an tĩnh, hai ba người thường có thể bắt gϊếŧ, nhưng nếu là ma thú bị rơi vào kỳ cuồng táo ( điên cuồng+ táo bạo), đó chính là thứ khiến người ta phải lo lắng.

Cổ Hoài Bích đang tính toán cần phái ra bao nhiêu kỵ sĩ và pháp sư mới tương đối thích hợp, liền nghe được cửa sổ của mình bị gõ vang lên.

Quay đầu liền thấy, vị hôn thê của hắn nghịch ngợm ngồi trên pháp trượng đối với hắn làm mặt quỷ.

“Sao ngươi lại tới đây? Vị hôn phu-thê trước khi kết hôn không thể gặp mặt.”

Tề Mục một phen bổ nhào vào trong l*иg ngực hắn, lẩm bẩm nói: “Ngươi sao lại giống y chang đám người tối cổ ấy chứ …… Quên đi, hôm nay tới là có chuyện quan trọng!”

“Chuyện gì?”

Tề Mục ở bên tai Cổ Hoài Bích nói chút gì đó, sau đó mặt hắn không thể tự chủ đỏ lên: “Ngươi……”

“Ngươi không nghĩ sao?” Tề Mục chớp chớp mắt: “ Dưới lớp áo choàng này, ta không có mặc gì đâu á.”

Cổ Hoài Bích dao động, dù sao mười ngày tới đều phải gả cho hắn, thời điểm nào thao không giống nhau? Tiểu tao hóa tự mình đưa tới cửa, nếu là không thao, cậu chạy theo người khác làm sao bây giờ?

“Chúng ta đi phòng nghỉ.”

“Không sao, ở chỗ này đi, về sau mỗi lần ngươi giải quyết công việc, đều có thể nhớ tới khung cảnh phá thân cho ta ở nơi này .”