Chương 7: Liền như vậy gặp gỡ

Nghe thấy thế mí mắt Lục Tử Ninh liền rạo rực. Cậu biết hai người Lục Thiếu Hoàng cùng Lục Thiếu Linh trong đó, cậu lúc ấy lên mạng ghi danh có nhân tiện ghé quá diễn đàn trường này.

Mới giật mình phát hiện đa số các bài post đều thảo luận về bọn họ, thậm chí còn không có ít con gái trực tiếp biểu đạt tình cảm ái mộ đối với bọn họ, lúc ấy Lục Tử Ninh mới nhìn đến tấm hình hai anh em bọn họ ngốc hồ hồ trên đầu giường, suy nghĩ rốt cuộc hai cái hỗn đản kia đến tột cùng là trở thành cái dạng gì mà đi gây hại cho sinh linh đến thế.

Hơn nữa cũng không biết là ai bạo phát post bài tự nhận là bạn gái bọn họ, cảm giác trong lòng thật khó chịu, còn có một ngọn lửa vô danh nổi lên (Chi: là ghen đó), tuy rằng không biết là thật hay giả, vẫn là một hơi đóng lại tất cả các trang.

Tình hình hiện tại xem ra, hai tên hỗn đản kia tại trường này rất nổi tiếng. Song sinh giống nhau giỏi như vậy kỳ thật không muốn nổi danh cũng khó, Lục Tử Ninh kiến thức nhỏ nhoi đột nhiên có xúc động muốn chui xuống cái lỗ nào đó.

.

"Bọn họ thật sự bộ dạng giống nhau nha, không biết lần sau có thể hay không ở trường gặp được bọn họ."

"Tôi như thế nào cảm thấy được có điểm nhìn quen mắt....."

Lục Tử Ninh lúc này mới phát hiện chính mình quên lấy được, nhìn thời gian, cách thời gian tập hợp còn mười phút, Lục Tử Ninh ngẫm lại vẫn là đi mua bình nước. Vì thế xoay người đi đến siêu thị.

.

Một người nữ sinh kích động, "Chính là cái học trường ngày hôm qua a!!"

"Phải nga! Tôi cũng nhận ra! Là học trưởng hội học sinh."

"Đó là Lục Thiếu Linh hay là Lục Thiếu Hoàng a?"

"Không biết."

"Cảm giác tính cách thật ôn nhu a, là học trưởng Linh đi?"

"Đúng vậy, đúng vậy, nghe nói tính cách học trưởng Hoàng cùng học trưởng Linh hoàn toàn không giống nhau, ôn nhu chính là học trưởng Linh."

"Lần sau đi ngành pháp luật hay là ngành y học xem thử đi?"

"Được được."

.

Nữ sinh thật bát quái, ngay cả nam sinh cũng nhịn không được cũng trở nên bát quái. Lục Tử Ninh trở về liền nhìn thấy một đang người đang rất kỳ cục.

"Chậc chậc, thực không nên ghi danh vào trường học này, sớm biết trường này nhân vật nổi tiếng nhiều như vậy, tôi nên chọn nơi thấp thấp một chút." Một nam sinh trong ký túc xá Lục Tử Ninh mở miệng.

"Đúng vậy, hiện tại ánh mắt nữ sinh đều dồn hết trên người bọn họ, chúng ta nào có cơ hội." Các nam sinh nửa đùa nửa thật nói.

"Nghe nói ba người cũng chưa công khai có bạn gái, không biết là không có thật hay là......"

"Điều kiện tốt như vậy làm sao lại không có, này là lừa mấy nữ sinh đi."

"Tôi ngày hôm qua nghe lão bà mình nói hai người song sinh bào thai kia trong lòng đều có người thích, nghe nói đã rất nhiều năm, khẳng định không phải trường chúng ta. Không nghĩ đến bọn họ là cái loại si tình."

"Thật sự a?"

"Kháo, tôi đã nói cây cỏ nổi danh đều có chủ a, mấy hoa dại nhỏ này đó làm sao họ để mắt a." Một nam sinh tùy tiện dựa vào trên cây không kiên kị nói, hắn là một trong những bạn cùng phòng của Lục Tử Ninh, gọi Tử Cường.

Có người thích? Nghe đến đó Lục Tử Ninh hoàn toàn sửng sốt, cầm chai nước mới mua đứng ở nơi đó, giọt nước trên chai chảy dọc xuống mu bàn tay.

"Đúng rồi, Tử Ninh, cậu có bạn gái chưa?" Sau khi Tử Cường vừa nói, tất cả mọi người liền đem ánh mắt hướng về Lục Tử Ninh vẫn đang một mực im lặng đứng bên cạnh.

Không nghĩ đến đề tài đột nhiên chuyển đến trên người chính mình, cảm thấy mình như là bị mọi người nhìn trong lễ rửa tội, Lục Tử Ninh chỉ cảm thấy cả người không thoải mái, nhanh đối Tử Cường lắc đầu.

"Như vậy liền đỏ mặt, Tử Ninh nhà chúng ta da mặt thật mỏng." Tử Cường nói xong, tất cả mọi người cười vang, chỉ có Lục Tử Ninh càng thêm ngượng ngùng đứng ở nơi đó.

.

Hôm nay tinh thần Lục Tử Ninh cả ngày đều không yên, thời điểm ngồi trên cỏ nghỉ ngơi, luôn không tự giác nghĩ đến chuyện hai người bọn họ có người thích, không có nghe anh hai cùng mình nói qua, không biết là trong hay ngoài nước, bọn họ mới trở về không bao lâu hẳn không phải là trong nước đi?

Chắc là nữ sinh nước ngoài, cậu chỉ biết ở nước ngoài nhiều năm như vậy, bọn họ nhất định cùng con gái nước ngoài xinh đẹp quan hệ rất tốt.

Nghĩ một lúc Lục Tử Ninh nhịn không được ngắt mấy nhánh cỏ dưới người, đem cây cỏ này nghĩ thành hai tên hỗn đản kia, cho đến khi phát hiện xung quanh mình đều đã trơ trọi, mới ngượng ngùng thu tay lại, mặt không đổi mà chuyển vị trí.

Nhìn thấy nhánh cỏ nhỏ xanh nhạt trong tay mình, Lục Tử Ninh nhịn không được nghĩ chính mình tại sao lại giận a. Bọn họ đều có quyền kết giao bạn gái....

Chẳng qua kết giao bạn gái mà một tiểu thúc thúc như cậu hoàn toàn không biết gì cả, cảm thấy tức giận mà thôi. Ân, nhất định là như vậy.

.

Huấn luyện hôm nay không có gặp lại học trưởng ngày hôm qua, không biết người của hội học sinh hôm nay có phải hay không không đến tuần tra. Rốt cục lại qua một ngày, hôm nay so với hôm qua dễ chịu hơn, không biết có phải hay không bởi vì đã dần quen rồi.

.

Buổi tối đi ăn cơm Lục Tử Ninh vẫn là đi một mình. Bởi vì không thích cảm giác ồn ào.

Thời điểm vừa lấy cơm xong chuẩn bị tìm chỗ ngồi, liền thấy có hai người đi đến, nam sinh cao lớn đi phía trước, phía sau là một nữ sinh nhỏ xinh một mực đuổi theo nam sinh, còn không ngừng mở miệng nói cái gì, mà nam sinh kia bộ dáng tựa hồ có chút mất kiên nhẫn.

Kia không phải học trưởng ngày hôm qua sao? Lục Tử Ninh nghĩ nghĩ. Sau đó cậu ngồi xuống nhìn bọn họ đang ngồi phía bên kia, nữ sinh vẫn là bộ dáng nói không ngừng, cũng không quản nam sinh có hay không nghe, chính là một bộ dáng hưng phấn, tuy rằng nam sinh bộ dạng tựa hồ có điểm không muốn phản ứng, nhưng mà cũng không có làm cho nữ sinh kia rời đi hay là im lặng, chỉ là chính mình ăn một mình.

"Học trưởng." Thời điểm Lục Tử Ninh phản ứng trở lại, mới phát hiện chính mình không biết khi nào thì đã chạy đến trước mặt nam sinh kia.

Mà khi nam sinh này ngẩng đầu lên, nhìn thấy ánh mắt y, Lục Tử Ninh đột nhiêm cảm thấy trái tim nhảy mạnh. Vẫn là ánh mắt xinh đẹp như vậy, nhưng cảm giác có chỗ nào đó khác.....có chút không giống với ngày hôm qua.....

"Học trưởng không biết tôi sao?" Lục Tử Ninh cũng không biết mình bị cái gì nhập vào, tiếp tục mở miệng.

Lục Thiếu Hoàng lúc này ngốc lăng, đây là tình huống gì? Y âm thầm nhìn chằm chằm vào con mèo nhỏ đang chuẩn bị tìm thời cơ xuống tay thế nhưng cậu lại chính mình đưa đến tận cửa?

Nhìn thấy ánh mắt Lục Thiếu Hoàng, Lục Tử Ninh không khỏi có chút nhụt chí, chẳng lẽ ngay cả học trưởng cũng đem chính mình quên sao? Hai cái hỗn đản kia đã như vậy......không nghĩ đến....

"Cái kia học trưởng, tôi là học đệ ngày hôm qua, gọi......"

"Anh!" Đúng lúc này một thanh âm rất êm tai lại mang điểm quen thuộc không xa lắm truyền đến.