Chương 10.1

"Con trai, có đôi khi ba thực sự buồn bực, con thật là do ba sinh ra sao?" Khẩu khí phiền muộn của ba Chu truyền qua loa điẹn thoại.

"Dạ?" Chu Thanh Duệ rất không hiểu.

"Lúc lão ba con đây theo đuổi mẹ con quả thực là phát huy toàn bộ chỉ số thông minh luôn, sao mà đến đời con, lúc đối diện với Minh Đông chỉ số thông minh lại thành âm như vậy chứ?" Ba Chu thở dài, bất đắc dĩ nói.

"???" Chu Thanh Duệ vẫn không hiểu.

"Ba đã từng nói với con, trong tình huống tiềm thức của Minh Đông không cho phép, con không có cách nào làm một số thứ đúng không?"

"Dạ, con nhớ, ba đã nói không thể lợi dụng ngọc nhân duyên để làm một số thứ không phù hợp với trẻ em." Duệ nhớ đến điều này còn có chút đỏ mặt.

"Cái gọi là "một số thứ" chính là chỉ "tất cả" những việc mà Minh Đông trong tiềm thức không đồng ý." Ba Chu tiếp tục giải thích.

"Rồi sao ạ?" Chu Thanh Duệ vẫn chưa phản ứng kịp.

Ba Chu hết thuốc chữa rồi, con trai ông sao cứ luôn gục trước thằng nhóc Ngô Minh Đông như vậy chứ?

"Hay nói cách khác, tất cả những việc con có thể làm trong giấc mơ, đều có liên quan đến Minh Đông, kỳ thực đều là tiềm thức của thằng nhóc đó đã chấp nhận, nói vậy con đã hiểu chưa?"

"Ba là nói...Minh Đông trong tiềm thức đồng ý để con hôn cậu ấy?" Giọng Chu Thanh Duệ bắt đầu hưng phấn.

"Không sai."

"Vậy cậu ấy trốn tránh con thì sao?"

"Nếu con nằm mơ bị một gã hôn, cái gã đó lại là bạn tốt của mình thì con sẽ không thấy xấu hổ à?" Ba Chu hết nói nổi rồi.

"Dạ..." Chu Thanh Duệ thoáng ngượng ngùng, thiếu chút nữa đã quên, anh đúng là đã thầm mến Ngô Minh Đông rất lâu, thế nhưng cậu ấy thì vẫn còn là một thằng nhóc thuần khiết, bỗng nhiên bị ai đó hôn chắc hẳn phải có chút mất mặt.

"Được rồi, chuyện còn lại con tự cân nhắc xử lý đi. À, đúng rồi, thiếu chút nữa quên nói, con với Minh Đông cách nhau càng xa, hiệu quả của "nhân duyên vòi heo" sẽ càng kém. Nó hiện tại trốn tránh đi, chỉ sợ con không thể thao túng nhiều như trước."

Ba Chu ngáp một cái, cúp điện thoại, trong lòng còn đang suy nghĩ: thằng nhóc thúi này thật là hạnh phúc, nhớ năm đó ba mày chạy theo người ta suốt hai tháng mới hôn được, mày cư nhiên ba ngày liền làm xong, ra vẻ thằng nhóc Minh Đông cũng không thẳng cho lắm, đoán không chừng chuyện tốt không xa nữa rồi.

Cúp điện thoại, Chu Thanh Duệ giờ đã yên lòng hưng phấn đến nỗi ngủ không được, vừa nghĩ đến Ngô Minh Đông có thể cũng thích anh là anh lại kích động không cách nào kiềm chế. Tâm tâm niệm niệm mong ngóng Ngô Minh Đông nhanh trở về một chút, Chu Thanh Duệ chìm vào giấc ngủ trong tâm trạng ngọt ngào.

Một đêm ngon giấc tối hôm qua giúp Chu Thanh Duệ tinh thần sảng khoái, mang vẻ mặt hạnh phúc đi làm, khiến cho mỗi người trong văn phòng đều cảm thấy như được tắm mình gió xuân, ngay cả một hợp đồng lớn bị người khác lấy mất cũng không thể mang đi được bộ dángtươi cười trên mặt anh.

Về đến nhà, sớm tắm rửa nằm lên giường, nhắm chặt mắt, trong tay nắm chặt "nhân duyên vòi heo", lặng lẽ niệm: Ngô Minh Đông, Ngô Minh Đông... Nửa ngày... Không có phản ứng. (= =)