Chương 9: Nhu tình

9– Xoa vυ", giúp vợ yêu mặc quần áo/ liếʍ bướm/ Lam Tư động tâm dữ dội

An Dã dự tính người bên An gia không bao lâu sẽ gọi mình cùng vợ yêu quay trở về, thế nên từ sớm đã đặt may hai bộ quần áo. Hôm nay anh lại phải nghỉ làm, ở nhà chuẩn bị tươm tất một số thứ cần thiết.

Cũng chỉ là bữa tiệc họp mặt cùng một số khách mời, An Dã không nghĩ bắt buộc Lam Tư phải ăn diện quá mức. Hơn nữa tiểu song nhi quá đỗi rụt rè, nếu để cậu xinh đẹp bắt mắt khiến nhiều kẻ lăm le sẽ còn làm anh đau đầu hơn nữa.

Nhưng An đại thiếu gia từ đầu đến cuối đều không nhận ra là do tự mình suy diễn, tính chiếm hữu cùng bình dấm nồng đậm khiến anh có suy nghĩ táo bạo đó, chứ ai lại dám mơ tưởng lão bà song tính của ngài đây ?

Chỉ chọn may hai bộ suit có kiểu dáng đơn giản, An Dã hài lòng nhìn trang phục đưa tới đồng bộ một màu xanh đậm dịu dàng.

Lam Tư dáng người thon thả, là kiểu người mặc vào thì kiều diễm mà cởi ra liền da^ʍ dật. Chiếc suit tối màu khiến nhóc con có phần nghiêm túc đoan chính hơn, tuy nhiên không hề già dặn mà còn phá lệ xinh đẹp. Ve áo được may theo kiểu khăn choàng, bờ vai bé xinh mảnh dẻ được vải vóc bao lấy vô cùng tinh tế. Chiếc cổ trắng ngần non mịn bọc trong làn áo sơ mi mềm mại hệt như một con thiên nga ngạo nghễ đang phô bày cái đẹp của chính mình.

Hai cái vυ" tròn tròn bó lại trong lớp sơ mi, đầṳ ѵú cọ loạn vào áo cũng không quá đỗi khó chịu như dự tính. Lam Tư ngấm ngầm suy đoán có lẽ là vì An Dã đặc biệt chọn lựa chất liệu hàng cực phẩm nên trang phục may ra mới tốt đến như vậy.

Nghĩ đến đây là bộ quần áo đầu tiên được ông xã tự mình chuẩn bị, tiểu song nhi vui đến hai mắt long lanh như nở hoa, khoé miệng cong lên không giấu được ý cười, tủm tỉm tủm tỉm thật cẩn thận mặc vào từng món một.

An Dã khoanh tay đứng dựa vào vách tường, trên người độc nhất một chiếc khăn, đích thị là vừa mới tắm xong. Hai mắt anh híp lại đầy nguy hiểm, tỏ vẻ đánh giá mà chăm chú nhìn người đẹp trước mặt. Đôi con ngươi sâu thẳm đen tuyền cứ dính chặt vào vòng ba căng đầy của vật nhỏ, bám sát theo từng nhất cử nhất động của Lam Tư khiến cánh mông đong đưa lơi mời đầy dụ hoặc. An Dã hít vào một hơi thật đầy, trong lòng cảm thán bản thân quả thực càng ngày càng cầm thú.

Kết hôn chưa đến một tháng trời, nhưng hầu như ngày nào An đại thiếu gia cũng đòi hỏi Lam Tư phải giúp mình giải quyết nhu cầu sinh lý. Dẫu biết rằng ai cũng có ham muốn, một nam nhân cường tráng đang tuổi khí thịnh như anh lại càng không thể nín nhịn, nhưng tần suất cao như vậy cũng không thể chối bỏ rằng bản thân An Dã đã quá mức thèm khát, sớm muộn gì anh cũng chết trên cơ thể non mềm của vật nhỏ này mà thôi.

Trong lòng nghĩ nghĩ lại bực mình, nam nhân cố xua đi bao vấn đề đang hiện rõ trước mắt. Anh bước hai ba bước đến gần Lam Tư còn đang loay hoay, không nói gì trực tiếp giúp cậu cài lại hai hàng nút bên ngoài, lại nghiêm nghiêm túc túc chỉnh đốn cổ áo cho ngay thẳng, một bộ dáng không thể đứng đắn hơn.

Lam Tư híp mắt nhìn ngón tay thon dài sạch sẽ của trượng phu trượt trên vạt áo mình không nặng không nhẹ mà vuốt ve, trái tim nhỏ bé bên trong liền không kiềm được sự rung động và ấm áp. Gò má tiểu song nhi phấn nộn vừa hồng vừa nóng, bên môi cũng bặm lại đầy thẹn thùng nhút nhát. Lòng cậu dâng lên bao suy nghĩ nhưng rốt cuộc vẫn không thể đưa lời nào ra khỏi miệng, chỉ đành quyến luyến sự thân mật cùng ôn nhu hiếm có của nam nhân.

Cho đến khi ngón tay tinh xảo của ông xã rời đi, tiểu mỹ nhân liền cảm thấy thập phần tiếc nuối.

Có lẽ tự ti thành quen, Lam Tư mặc dù mỗi ngày đều trên giường bị An Dã cᏂị©Ꮒ cho nước mắt nước mũi tèm lem đi nữa vẫn không nhận ra bản thân từ sớm đã cùng nam nhân này vượt ngưỡng thân mật tầm thường.

Cũng không thể trách được tiểu song nhi này, tính tình An Dã so với sự rụt rè điềm đạm của cậu thực sự khác xa. Bình thường anh trầm tĩnh nghiêm nghị, nhưng chỉ cần cởϊ qυầи áo liền biến thành dã nam nhân miệng tiện đố ai bằng. Mỗi lần làʍ t̠ìиɦ đều không dưới mười câu mắng mỏ vợ yêu thế này thế nọ, khiến Lam Tư tủi thân phải rưng rức khóc, trưng ra gương mặt trắng trắng mềm mềm thấm đẫm nước mắt.

An Dã lần nào cũng nhìn đến trong lòng rối thành một đoàn, ẩn ẩn toàn là đau xót. Anh cảm thấy bản thân hiện tại quá đỗi bệnh hoạn, cứ muốn mắng cho đã mồm xong lại gượng gạo xuống nước mà dỗ dành người ta.

Nhưng ai quản cầm thú hay không cầm thú, dẫu sao đây vẫn là bà xã hợp pháp của An Dã, An đại thiếu gia muốn chơi vợ yêu nhà mình thế nào thì chơi, không ai có thể nói ra nói vào về việc này.

Vậy nên tên nào đó vừa mới chột dạ liền khôi phục da^ʍ tính trong tròng mắt, anh rời khỏi Lam Tư và ngồi bên nệm giường, nâng mi quan sát vật nhỏ mặc thử quần áo mới. Rõ ràng là tỉ mỉ đánh giá nhưng con ngươi tối màu lại lần nữa trở về với cặp mông phì nộn bị quần âu bó chặt, rung rinh đưa đẩy như muốn câu mất hồn người.

Mà tiểu song nhi còn đang chìm trong ôn nhu hiếm có dĩ nhiên không phát hiện được ông xã nhà mình hiện tại đang ngẫm nghĩ muốn cᏂị©Ꮒ cậu khi còn mặc suit, cảm thấy muốn ngắm nhìn Lam Tư vừa đoan chính vừa dâʍ đãиɠ, không biết sẽ có bao nhiêu là câu dẫn nha..

An Dã rục rịch trong lòng, khẽ gọi một tiếng khiến tiểu mỹ nhân xoay người lại nhìn anh, sau đó tất nhiên là rất ngoan ngoãn mà bước đến gần.

An Dã nhìn phần ngực áo gồ lên trông thấy, lông mài nhíu lại có vẻ không vui :“ Cái này là sao ?”

Tiểu song nhi ngờ nghệch không hiểu, theo phản xạ liền nương theo tầm mắt của nam nhân mà liếc xuống ngực áo mình. Đến khi bắt gặp đôi vυ" của bản thân phì nộn vểnh vểnh cao mới giật mình che lại, tức khắc vệt đỏ trên hai má lan đến tận lỗ tai.

An Dã nhìn cậu xoắn xuýt có chút buồn cười, nhưng giọng điệu vẫn lạnh lùng như cũ :“ Định mặc như thế cho người khác nhìn ?”

Đừng có đùa, An đại thiếu gia làm sao để tên đàn ông nào ngoài anh chiêm ngưỡng hai túi sữa xinh xắn của vợ yêu cơ chứ.

Thế nhưng mà vẫn muốn xấu tính trêu chọc Lam Tư :“ Xem em kìa, vυ" lớn như vậy, nhìn một cái liền thấy cả núʍ ѵú đỏ tươi.”

Đương nhiên là tên nam nhân nào đó nói đến quá đáng, loại suit ba mảnh chắc chắn không hề mỏng, làm sao khiến đôi gò bồng đào dễ dàng cộm lên như vậy. Song tiểu mỹ nhân ngây thơ nhà anh vẫn thực sự hoảng hốt mà đỏ mặt, môi còn lắp bắp muốn giải thích ý tứ của chính mình.

“ Em.. em không biết, em không.. không phải cố ý.”

Lam Tư sợ nhất là làm trượng phu phật lòng. Hiện tại cậu đã thấu rõ tâm tư của chính mình, một ngày lại một ngày cố gắng thân cận với nam nhân, dùng sự dịu dàng cùng tình cảm chân thành này đổi lại những ôn nhu và yêu thương từ người cậu tâm niệm.

Thế nhưng nam nhân nào có biết tiểu khả ái nhà mình có bao nhiêu dụng tâm cùng lo lắng, suốt ngày chỉ biết tùy thời mà trêu chọc Lam Tư.

An Dã nhếch khóe môi, kéo lấy vòng eo của vật nhỏ, đem cậu đến sát bên người, phần ngực trực tiếp đập vào tầm mắt anh.

Tiểu song nhi còn chưa kịp hốt hoảng, ngón tay hữu lực của nam nhân đã vươn ra chạm vào một bên đầṳ ѵú nổi cộm, còn đặc biệt ấn vài cái ra trò.

“ Ưʍ.. a... Đừng ấn như vậy..” đầṳ ѵú vốn dĩ hồng hào nho nhỏ, trải qua kí©ɧ ŧìиɧ mãnh liệt cùng sự dày vò của nam nhân mấy tuần qua mà hiện tại sưng phồng hệt như hai trái anh đào đỏ tươi nộn nộn, người nhìn lập tức bị nó làm cho thèm khát chảy cả nước miếng.

“ Không ấn như vậy thì phải như nào ?” xấu xa cười cợt, An Dã vậy mà cởi ra bốn nút áo bên dưới, lại lột đến lớp áo sâu bên trong, đến khi hai cái bánh bao sữa trắng nộn của Lam Tư rung rinh nảy ra không còn bị bó buộc mới hài lòng mà nắm lấy một bên vυ" trong tay.

“ Á.. nhẹ chút.. anh..” tiểu song nhi khẽ rên, hai mắt đã bắt đầu ươn ướt.

“ Gọi gì, nghe không hiểu.” An Dã cau mày, trên tay thoáng dùng lực, bóp cái vυ" Lam Tư bẹp bẹp mấy lần mới hả giận.

Tiểu song nhi dạo gần đây đã hơi thấu hiểu làm thế nào để nam nhân của mình cao hứng, vì vậy không khó khăn mà biết được An Dã là đang muốn nghe cậu nói gì.

Lam Tư thẹn thùng liếʍ liếʍ môi, hơi thở theo từng động tác xoa nắn của nam nhân mà dao động, một lát sau nhịn không được mới nỉ non vịn lấy vai An Dã :“ Ưʍ.. ông xã nhẹ.. a.. ông xã nhẹ chút.. ông xã bóp đau em..”

Cậu khó khăn lắm mới nói ra được những lời này trong lúc bản thân hoàn toàn thanh tỉnh. Ngập ngừng tim còn đập đến loạn cả lên, như thể muốn lập tức nhảy ra khỏi l*иg ngực mà nhào lộn mấy vòng.

Lam Tư nhận ra trượng phu nhà mình thích những lời dâʍ đãиɠ để thúc tình, trên giường luôn muốn tiểu song nhi rêи ɾỉ phóng đãng. Cậu muốn anh yêu thích mình hơn, vì thế những chuyện này luôn cố gắng thực hiện dù là vô cùng xấu hổ.

Duy chỉ có một điều Lam Tư vĩnh viễn không tự hiểu được, đó là An Dã căn bản không phải vì lời cậu nói có bao nhiêu da^ʍ mà phát nứиɠ, anh có phản ứng kịch liệt tới vậy là do chính giọng điệu cùng biểu cảm của Lam Tư.

Vì người nằm dưới thân anh nỉ non là vợ yêu khả ái, An Dã bị câu dẫn đến thần hồn điên đảo.

Nếu đổi lại là kẻ khác, không chừng một giây sau đã bị An đại thiếu gia đạp một cú chỏng vó xuống sàn.

Rốt cuộc nghe được lời muốn nghe, An Dã cong môi cười nhàn nhạt, bàn tay nhẹ nhàng xoa nắn vυ" mềm của vợ yêu, chốc chốc lại chạm lên đầu nhũ mà day day. Lam Tư hít thở không thông, cả người dần dần nóng lên, hai tay víu trên vai nam nhân thoáng cái đã siết chặt.

“ Muốn bấu đau tôi à.” An Dã liếc nhìn mấy ngón tay trắng nõn sạch sẽ của tiểu khả ái trên vai mình, anh không có mặc áo nên để lộ thân trên trần trụi, vật nhỏ bị sờ vυ" một chút mà đã gấp đến độ cào anh nhồn nhột.

Lam Tư giật mình tưởng rằng bản thân làm đau trượng phu, vô cùng hối hận mà thu tay, xoắn xuýt đỏ mắt xin lỗi.

An Dã thở dài trong lòng, vỗ vỗ gương mặt cậu :“ Đùa em thôi, em có dùng sức cũng không làm đau ông xã em được.”

Nhìn tiểu song tính nhân điềm đạm dịu ngoan chớp chớp mắt, nam nhân lại trầm thấp cười cợt, xấu xa nói nhỏ :“ Nhưng lúc bị ȶᏂασ thì cào trên lưng tôi không ít dấu tay đó.”

Tiểu mỹ nhân mặt như bốc khói, thẹn thùng đẩy vai An Dã.

Cả hai đều bị động tác của cậu làm cho giật mình, Lam Tư chưa bao giờ có bất kì hành vi nào như thế.

Không phải là vô lễ, cũng không có gì quá đáng. Ngược lại thêm vài phần nũng nịu hờn dỗi, rất đỗi bình thường với những cặp đôi yêu nhau.

An Dã lần nữa nheo mắt nhìn cái người nhỏ bé trước mặt mình, cảm xúc không mặn không nhạt khó mà đoán được.

Lam Tư vẫn nơm nớp lo sợ, lo sợ trượng phu sẽ mắng cậu không biết phép tắc.

Nhưng rồi thời khắc đó vẫn không đến, An Dã đem vợ yêu bế thốc dậy trong sự kinh ngạc của Lam Tư, không nói nhiều đưa cậu đến gần tủ quần áo của chính mình– nơi chỉ có mỗi anh sử dụng, Lam Tư vẫn chưa để quần áo của cậu vào.

An Dã kéo kéo mấy ngăn tủ như tìm kiếm gì đó, chợt nhận ra quần áo của vợ yêu vốn không ở trong này mà là treo ở tủ nhỏ bên cạnh, mắt anh ngưng đọng vài giây, rồi đột nhiên bấm nút gọi cho tiểu Ngư chạy vào.

Tiểu Ngư rất nhanh đã có mặt, nó đang bận rộn dọn dẹp dưới nhà kho, trên thân dính không ít bụi bẩn.

Đột ngột bị ông chủ triệu tập, lúc vào còn thấy cậu chủ nhỏ được ông chủ bế trên tay, người máy bảo mẫu không thể đỏ mặt cũng vui vẻ nhấp nháy mấy bóng đèn.

An Dã cũng không thèm quan tâm biểu cảm của nó, chỉ tay vào tủ nhỏ bên cạnh lạnh giọng nói :“ Dọn tủ quần áo của phu nhân, trước khi chúng ta quay về phải xong hết.”

Lam Tư được anh bế vẫn còn thẫn thờ vì kinh ngạc, hai tay trong không trung chẳng biết có nên ôm lấy người của nam nhân hay không. Còn chưa kịp định thần hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, đã nghe thấy giọng nói trầm thấp của An Dã đuổi tiểu Ngư ra ngoài, sau đó đưa tay bóp bóp ngực cậu khiến Lam Tư bừng tỉnh.

“ Em thẫn thờ cái gì.” An đại thiếu gia trừng mắt nhìn vợ nhỏ trong ngực mình ngây ngây ngốc ngốc, ngón tay vỗ vỗ lên cái vυ" Lam Tư, như nâng niu mà không dám dùng sức ấn.

Ban nãy dùng lực tay hơi mạnh, vυ" vợ yêu đều bị anh nắm cho đỏ bừng nổi dấu tay, hiện tại không thể chơi đùa nó được nữa, nếu không Lam Tư sẽ bị đau mất thôi.

“ Cứ ngốc ra đó mãi vậy, còn không ôm tôi, muốn bị ngã sao ?”

An đại thiếu gia nói quá không chớp mắt, người đã trên tay anh rồi nói ngã là ngã ư, làm gì có chuyện đó.

Chỉ là tên đàn ông này muốn được vợ yêu ôm ôm ỷ lại, nhưng thẹn quá hoá giận phải nói lời khó nghe châm chọc.

Lam Tư cuống quýt lập tức ôm chặt lấy cổ anh, đu trên người An Dã như con thú nhỏ đáng yêu, trên mặt mấy vệt hồng hồng còn vươn chút vui vẻ.

Một tay ôm nhóc con, tay còn lại An Dã với vào ngăn tủ, lấy ra một cái áo cùng một cái quần nho nhỏ.

“ Mặc cái này, sau đó mới mặc quần áo vào.” đem người trở về trên giường, nam nhân giúp cậu cởi ra áo sơ mi mềm mịn, giải thoát cho hai bé thỏ con trước ngực Lam Tư khỏi sự tù túng.

Cong ngón tay gảy gảy một viên to tròn đỏ tươi, An Dã lại cười :“ Bị tôi hút tới sưng lên.”

Lam Tư xấu hổ không thôi, cúi mặt không biết phải nói gì.

An Dã cũng không muốn tiếp tục trêu ghẹo cậu, đem quần áo của Lam Tư để một bên, sau đó giúp cậu mặc vào nội y bên trong.

Bình thường ở nhà tiểu song nhi đều không mặc qυầи ɭóŧ, áσ ɭóŧ cũng là một thứ chẳng cần thiết. Quần áo của cậu vốn dĩ đã da^ʍ như đĩ, có mặc nội y hay không cũng không còn quan trọng.

Đặc biệt An Dã cũng không thích vợ nhỏ quá rườm rà, chỉ cần phong phanh một lớp áo một lớp quần, cực kỳ thuận tiện để anh muốn liền bẻ ra cánh mông đυ. vào lút cán.

Thế nên từ lúc gả cho An Dã đến bây giờ, hôm nay là lần đầu tiên Lam Tư phải mặc quần áσ ɭóŧ, lại còn do chính tay ông xã giúp cậu mặc.

Lam Tư thẹn thùng khẽ ngước mắt nhìn, thấy An Dã đang vân vê vải vóc mềm nhũn trong tay, ánh mắt anh âm trầm đen tối, hầu kết cũng động đậy không ngừng.

Cậu hơi ngả người trên giường, lưng tựa vào gối nệm, hai chân khép hờ che đi bộ vị nhạy cảm.

Không phải lần đầu tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trước mặt nam nhân, thế nhưng vẫn ngượng ngùng trăm lần như một.

An Dã sờ sờ áσ ɭóŧ trong tay, cố gắng áp chế lửa dục đang cuồn cuộn bốc lên lúc này.

Mẹ kiếp, chẳng hiểu kiểu gì mà chỉ cần một chút tác động nhỏ này anh liền bị chọc cho nổi hứng.

Bàn tay tinh tế rốt cuộc cũng đưa áσ ɭóŧ đến bên ngực Lam Tư, nam nhân nghiêm túc giúp cậu đem hai bé thỏ giấu vào, đầṳ ѵú tròn trịa sưng phồng vì thế cũng không còn trồi lên kí©h thí©ɧ, ngoan ngoãn nằm bên dưới lớp vải trắng mềm.

Khẽ nuốt nước bọt cái ực, An Dã đỏ mắt nhìn cái vυ" Lam Tư được áσ ɭóŧ bọc lại, vừa tròn lại vừa phồng. Da Lam Tư vốn trắng nõn không tì vết, giờ đây kết hợp cùng áσ ɭóŧ tinh khôi càng làm cậu toát lên vẻ ngây ngô khả ái, nhưng cũng không kém phần gợϊ ɖụ©.

Vật nhỏ tròn xoe mắt nhìn nam nhân cúi người đem qυầи ɭóŧ xỏ vào hai chân mình, vô cùng phối hợp mà chuyển động cơ thể.

Bỗng nhiên nghĩ tới một điều gì đó, Lam Tư lại cố ý nâng đùi lên cao, lộ ra bé bướm đỏ tươi, hướng thẳng vào tầm mắt của nam nhân, lại còn chẳng biết xấu hổ mà ngọ nguậy mấy cái.

Không ngoài dự đoán ngô nghê của cậu, trong tích tắc ấy khăn tắm của An Dã liền gồ lên, dễ dàng thấy được.

An Dã tức tối trừng mắt nhìn chằm chặp Lam Tư, hai mắt càng ngày càng tỏ vẻ không tin được.

Tiểu song tính nhân trong lòng vừa buồn cười vừa ngọt ngào, hoá ra đối với ông xã cậu có sức ảnh hưởng tới như vậy.

Có lẽ vì chột dạ nên nam nhân cũng không dám tức giận, nhìn nhìn đồng hồ đã không còn sớm nữa, bực mình vì chẳng thể lập tức trừng phạt tiểu khả ái cả gan này. “ Em giỏi lắm, hôm khác sẽ xử lý em sao.”

Lam Tư mím môi tỏ vẻ vô tội, nâng nâng mông để An Dã kéo quần lên cho mình.

Nam nhân xấu tính cố ý kéo mạnh tay, cọ vào l*и nhỏ của Lam Tư không hề nhẹ, cậu lập tức xuýt xoa mà rên khẽ.

Hai mắt tiểu mỹ nhân ướŧ áŧ nhìn ông xã mình, bấm bụng oan ức nói :“ Anh làm đau em.”

An Dã mạnh tay nhưng lòng không còn cứng rắn nổi, biết thân thể song nhi yếu ớt, nhiều lần bị anh chơi đến hư, nên hiện tại đâm ra chột dạ. Nghe vợ yêu nũng nịu lên án anh liền lo lắng mà mở chân cậu ra xem xét.

Qυầи ɭóŧ vừa mới mặc vào đã bị cởi ra, nam nhân vùi mặt vào bướm nộn nghiêm nghiêm túc túc mà quan sát.

Thịt bướm phấn hồng bị cọ lại ửng đỏ, còn chảy một chút nước, theo đau đớn cùng nhột nhột mà rục rịch mép l*и. An Dã liếʍ liếʍ khoé môi khô khốc, hơi thở nóng ấm phả vào cái bướm xinh đẹp của Lam Tư.

Cảm nhận được nhiệt độ từ nam nhân mang tới, tiểu song nhi mẫn cảm đã lập tức chảy ra không ít dâʍ ŧᏂủy̠.

An Dã tận mắt chứng kiến lỗ l*и mềm non từng chút từng chút rỉ ra mật dịch, dồn dập co bóp dưới sự quan sát của anh. Côи ŧɧịt̠ lớn trong khăn tắm càng bành trướng hơn, nóng nảy muốn được lâm trận.

Nam nhân ngước nhìn đồng hồ trên tường nhà, đuôi mắt hẹp dài khẽ giật giật. Bây giờ đã không còn sớm nữa, hiện tại phải nhanh chóng chuẩn bị để đưa vật nhỏ trở về An gia.

Tặc lưỡi một cái tỏ ra khó chịu, An Dã xoay người lấy hộp khăn giấy trên bàn, nhắc nhở Lam Tư :“ Em nứиɠ l*и cũng phải tùy lúc chứ.”

Bây giờ mà đè cậu ra đυ. thì chắc tới tối mới quay về nhà chính đây.

Bàn tay to lớn vỗ bốp bốp lên mông của Lam Tư, nhưng cũng không có bao nhiêu sức lực.

“ Đĩ nhỏ, da^ʍ đến thế là cùng.”

An Dã bực bội cố gắng áp chế ©ôи ŧɧịt̠ lớn nứиɠ tình của mình, mặt mày đỏ bừng bắt đầu đổ mồ hôi, một giọt lại một giọt chảy xuống cái cổ rắn chắc đẹp đẽ.

Lam Tư nhìn ông xã ẩn nhẫn mà có chút áy náy, phải chi ban đầu cậu đừng nên khıêυ khí©h anh.

Thế nhưng biết được nam nhân đối với mình có ham muốn cao đến đáng sợ như vậy, đáy lòng tiểu song nhi vừa nóng lại vừa ngọt, hạnh phúc quá đi à..

An Dã rút một tờ khăn giấy mềm mại sạch sẽ, kéo hai chân của vợ nhỏ gập cao lên, để toàn bộ bé bướm được phơi ra trước mắt anh.

Đầu ngón trỏ đội lớp khăn giấy, vô cùng cẩn thận mà bắt đầu lau nước da^ʍ của Lam Tư.

Mép l*и dày múp không dính nước nên được bỏ qua, An Dã trực tiếp đem nó tách mở, vói tay lau lau hai bên vách thịt, chạm vào âm thần đỏ tươi chín rục. Hộŧ ɭε run rẩy trước những đυ.ng chạm thân mật, khiến Lam Tư rùng mình mị ngâm.

Nhìn bé đậu sưng tấy dễ thương trong tay, An Dã cười cười chọt chọt nó :“ Đáng yêu thật.”

“ Em nói xem, sao hộŧ ɭε nhỏ lại phình lớn như này rồi ?”

Lam Tư thực sự muốn tìm cái lỗ nào đó để chui xuống luôn thôi..

Khăn giấy đỉnh đỉnh hộŧ ɭε nhỏ, làm nó dựng lên vừa mềm vừa nhột, lập tức cái eo tiểu mỹ nhân nhúc nhích không ngừng. An Dã trêu một chút cũng không dám làm quá, dời tay đến lỗ l*и đẫm nước mà lau nhẹ, nâng niu như thể đang sờ lên báu vật.

Thịt l*и da^ʍ tiện càng lau càng chảy nước, An Dã đen mặt nhìn khăn giấy đã thấm đẫm nước l*и.

Chả hiểu nghĩ gì, anh lại đem nó lên mũi ngửi.

Lam Tư xấu hổ xém nữa ngất xỉu luôn.

Một mùi hương ngòn ngọt tanh tanh vờn quanh khứu giác, An Dã tim đập liên hồi, mất khống chế đem khăn vứt xuống sàn nhà, chửi thề một tiếng lại lại đem đầu vùi vào l*и nhỏ liếʍ láp.

“ Aaaa !! ”

L*и bị ăn vào đột ngột khiến Lam Tư sướиɠ rơn cả người, hai đùi giật giật kẹp lấy đầu An Dã, dù muốn nam nhân ngừng lại nhưng da^ʍ tính khiến cậu nứиɠ tình thèm được bú l*и ngay lúc này.

Cái bướm mỗi ngày đều được thoa dịch thuốc, vừa sạch vừa thơm. An Dã bặm môi như muốn cùng l*и nhỏ đánh cháo lưỡi, day day thịt l*и đến rối tinh rối mù.

Đầu lưỡi tham lam liếʍ lộng xung quanh cái bướm, ngậm vào hộŧ ɭε sưng đỏ, mυ"ŧ chùn chụt như đang ăn kẹo que. Lam Tư thoáng cái đã không chịu nổi, lỗ l*и phún ra giàn giụa nước nôi.

“ Ưʍ... Aaa~ từ từ, anh chậm một chút.. aaaa..”

Âm thanh lách tách bì bõm vang lên trong phòng kín đặc biệt lớn, chứng tỏ người tạo ra âm thanh này có bao nhiêu là nhiệt tình..

An Dã ăn đến khoé môi bóng loáng dâʍ ŧᏂủy̠, hai mắt đỏ rực như muốn dính chặt vào hạ bộ Lam Tư.

Nam nhân cao lớn một thân trần trụi, tóc vuốt ngược ra sau đầu để lộ vầng trán tinh anh xán lạn, hormone giống đực cường đại vô cùng quyến rũ, An Dã muốn đẹp trai bao nhiêu thì liền có bấy nhiêu.

Anh cắn chặt răng, nhéo nhéo tiểu đậu đậu, oán giận nói :“ Ngọt chết tôi.”

Sau đó, lại tiếp tục say sưa bú l*и cục cưng nhà mình.

Lam Tư lắc đầu nguầy nguậy, chỉ còn một chút nữa là tới giờ xuất phát, cậu thực sự ân hận vì có ý câu dẫn An Dã rồi.

Nhưng mà An Dã đẹp trai quá, cậu cũng thích được anh liếʍ nha..

“ A~ đừng mà...aa.. nước đều bị anh uống vào rồi.. ”

“ Ưʍ.. aa.. đừng, lỗ nhỏ thật nhột.. ân.. aaaa~.. ”

An Dã bận rộn phun ra ngậm vào hai mảnh thịt sò đỏ tươi non mềm, cái lưỡi điêu luyện trêu đùa bé bướm Lam Tư đến nỗi tê rần.

Anh hưng phấn nhìn bé yêu chảy nước, một ngụm lại một ngụm xì xụp húp vào, uống sạch nước l*и thanh ngọt.

Tiểu song nhi nhìn ông xã anh tuấn mình húp sò đến mê mệt, l*и thì sướиɠ mà tim thì đập loạn, cậu càng yêu thích An Dã hơn nữa rồi..

Không hiểu sao nam nhân dù thô lỗ lạnh lùng, vẫn khiến cậu ngày một chìm vào u mê không lối thoát.

Thực sự muốn được thời thời khắc khắc mà chiếm trọn ôn nhu dịu dàng này.

Nghĩ đến người bên dưới đang nhiệt tình yêu thương bộ phận yếu ớt của mình là ai, lại nghĩ đến biết bao nhiêu kẻ thèm khát anh nhưng chỉ mỗi cậu may mắn được hưởng dụng ông xã đẹp trai lại mãnh liệt sung sức, Lam Tư thực sự quá kích động, hạnh phúc đến mức bướm cũng muốn tung cánh bay lên trời=)

Khoé mắt chậm rãi rỉ nước, mũi nhỏ của song nhi lại sụt sùi, thế nhưng khoé miệng chưa bao giờ tan hết ý cười.

Bàn tay nhỏ nhắn khẽ luồn vào tóc nam nhân, ôm lấy cái đầu đang nhấp nhô của An Dã– một việc làm mà trước nay Lam Tư chưa bao giờ dám.

An Dã cũng đồng thời giật mình, hơi ngẩng lên nhìn Lam Tư, phát hiện trên mặt cậu đã vươn mấy giọt nước mắt.

Anh còn chưa kịp phản ứng vì sao bé ngoan lại khóc, Lam Tư đã kéo nhẹ đầu anh trở về với cái bướm thơm thơm, giọng mũi nỉ non như làm nũng :“ Thích.. ông xã liếʍ em thật thư thái.. còn muốn, còn muốn ông xã ơi.. ”

An Dã rùng mình một trận, nuốt nước da^ʍ trong miệng mình xuống cổ họng ướt đẫm, giọng nói khàn đặc chứa đầy du͙© vọиɠ chiếm hữu :“ Đệt, em là muốn ăn ©ôи ŧɧịt̠ bự rồi đúng không ?”

Lam Tư nhìn anh nổi đoá nhưng không hề sợ hãi, ngược lại gật gật đầu còn tủm tỉm cười, nụ cười vừa ngọt ngào vừa chứa chan hạnh phúc, qua làn nước mắt nhạt nhoà càng có vẻ chân thành khó tả, khiến đáy lòng nam nhân bất ngờ dậy sóng mãnh liệt hơn.

Đối diện với mặt nhu tình của Lam Tư, An Dã đột nhiên bối rối khôn cùng.

Nam nhân liếʍ láp một lúc rồi thu dọn lau chùi sạch sẽ bộ phận nhạy cảm của vợ yêu, giúp cậu khăn áo chỉnh tề.

Chơi loạn một hồi cũng về An gia kịp đúng giờ, chỉ là tâm tình An đại thiếu gia vốn không bình thường lại biến động dữ dội hơn. Anh chợt nghĩ, có khi nào mình đối với vật nhỏ này, cũng đồng thời có thứ nhu tình chứa chan như vậy.

Thật sự quá đáng sợ rồi.

# Mn quan tâm bỏ lại một vote & cmt để mình chăm ra chương nhé❤️

Đáng lẽ chương này tụi nó về nhà chính á nhưng mà tui lại lỡ để tụi nó vờn nhau rồi, bỏ mẹ=))

Mà thôi, càng vờn nhiều thì tình cảm mới chuyển biến hợp lí được, chứ sao mà đùng phát yêu ngay đúng không 🤣🤣🤣