Chương 1

Khi tôi tỉnh lại ở bệnh viện, bác sĩ nói cho tôi biết, cha mẹ tôi đều đã tử vong trong vụ tai nạn giao thông, trước khi chết hai người không hẹn mà cùng lựa chọn bảo vệ tôi.

Vì vậy tôi mới có thể sống sót được.

Bác sĩ nói, tôi là hy vọng cuối cùng của cha mẹ, nên hãy kiên cường sống tiếp.

Nhưng sự thật không phải như vậy.

Sau tai nạn giao thông kia, cha mẹ của thân thể này cùng với đứa con của họ, đều đã chết.

Đôi vợ chồng đó đã dùng hết sức lực cuối cùng để cứu con của họ, nhưng họ đã thất bại.

Tôi đã tận mắt thấy họ hồn phi phách tán, ngay trước giây phút họ rời khỏi thế giới này, họ đã kịp làm một cuộc giao dịch với tôi.

Thân thể của cô gái này có thể tặng cho tôi, tôi sẽ chăm sóc người thân duy nhất còn lại của họ.

Vì vậy, nhân lúc thi thể này còn ấm áp, tôi đã nhập vào cô ấy và bắt đầu một cuộc sống mới.

Vết thương của tôi khôi phục rất nhanh, ngay cả các bác sĩ đều cảm thấy đây chính là kỳ tích. Có lẽ do sợ tôi nghĩ quẩn, trước khi tôi xuất viện, họ không ngừng dặn dò tôi, tôi có thể sống đến giờ đã là toàn bộ phúc phận tổ tiên mười tám đời tích góp mang ra dùng sạch một lần, hơn nữa thương thế tốt lên nhanh như vậy, chắc chắn là cha mẹ ở trên trời vẫn luôn dõi theo phù hộ cho tôi.

Tôi cười cười cảm ơn ý tốt của họ, hứa rằng sau này sẽ sống thật tốt, sau đó mới rời khỏi bệnh viện.

.

Tôi nằm trong một thân thể xa lạ, cùng bà nội nương tựa vào nhau sống ba năm. Ba năm sau là thời điểm tôi lên đại học.

“Con ngoan, con ở bên ngoài phải tự biết chăm sóc bản thân, nếu phải chịu oan ức cứ trở về đây, bà nội sẽ luôn ở bên con.”

Bà nội đã gần tám mươi tuổi, bà lấy dưới gối đầu ra một bọc giấy, từ từ mở ra, bên trong là một xấp tiền đủ loại mệnh giá khác nhau.

Có một trăm tệ, có năm mươi tệ, có mười tệ, ngay cả một tệ cũng có.

Bà xếp tất cả số tiền đó lại, cẩn thận đặt vào tay tôi.

“Bà nội, bà đi với con đi, con muốn chăm sóc bà.”

Trước đây đã đồng ý với người ta, tôi mượn thân thể này rồi thì nhất định sẽ chăm sóc tốt cho người thân của bọn họ.

Hơn nữa, đời trước tôi sống gần hai mươi năm, chưa từng một lần mảy may cảm nhận được thế nào là tình thân.

Ba năm nay ở bên bà nội, tuy cuộc sống khó khăn, nhưng tinh thần của tôi lại vô cùng thư thái, hạnh phúc hơn trước đây nhiều lắm.