Chương 9: Bị cướp

Lăng Tử Đồng muốn đi làm một chiếc xe, ở mạt thế ngoại trừ thức ăn cùng vũ khí, quan trọng nhất vẫn là xe lớn.

Những thứ xe thể thao sang quý kia căn bản không được việc, theo sự thay đổi của thời gian, thây ma cũng sẽ tiến hóa từng chút một, những thứ xe có rèm che kia căn bản không đủ cho bọn chúng một cái tát.

Bởi vì Lăng Tử Thác đã gọi điện thoại trước đó, người làm xe đã hết sức cung kính mời Lăng Tử Đồng vào.

Lăng Tử Đồng cũng không để ý đến người làm xe nịnh nọt, cô trực tiếp để người đưa cô đi xem vài chiếc xe việt dã, cuối cùng lựa chọn chiếc xe có địa hình cao nhất, lốp xe tốt nhất thay cho xe việt dã.

Vẫn dùng tấm thẻ credit như cũ, Lăng Tử Đồng mua sáu chiếc xe việt dã.

Sau đó lại đi đến xưởng thay đổi xe tốt nhất, nhờ họ đem toàn bộ thủy tinh của xe việt dã đổi thành thủy tinh chống đạn, tăng thêm sự bảo vệ, trước xe hàn thêm thiết, mui xe lại hàn lên hai cây sắt chắc chắn.

Sau khi làm hết những thứ này sắc trời đã tối mịt, Lăng Tử Đồng lấy ra điện thoại mới Lăng Tử Thác đã cho cô vào buổi trưa, khi thấy trên mặt điện thoại có năm cuộc gọi chưa nghe, Lăng Tử Đồng chột dạ đem điện thoại gọi lại.

Điện thoại vừa vang lên một tiếng liền được bắt máy, đầu dây bên kia Lăng Tử Thác tức giận hỏi: “Đồng Đồng, tại sao em lại không nghe điện thoại?”

“Hắc hắc, anh trai, em để trong túi mà, không cẩn thận lại tắt máy, em không sao, hiện tại đã xử lý xong, sẽ đến công ty ngay.”

“Không cần, anh đã rời khỏi công ty rồi, gửi địa chỉ của em cho anh, anh đi đón em.” âm thanh xuyên qua micro truyền đến bên kia xe hơi của Lăng Tử Đồng.

Đem địa chỉ nói cho Lăng Tử Thác, Lăng Tử Đồng hướng đường lớn đi đến, để Lăng Tử Thác có thể nhìn thấy rõ.

Lúc đang đợi Lăng Tử Thác, cô có chút nhàm chán mở ra điện thoại, đây là điện thoại mới, trò chơi bên trong cũng không có, lúc này, hai chiếc xe một trước một sau dừng ở bên cạnh cô, Lăng Tử Đồng đột nhiên cảm thấy khác thường, cô vừa muốn ngẩng đầu, một cái bóng đen che xuống, Lăng Tử Đồng chỉ cảm thấy trước mặt mình là một mảnh mơ hồ, hương vị ete chui vào chóp mũi.

Đến khi Lăng Tử Thác chạy đến, chỗ này đã không còn một bóng người, anh cảm thấy căng thẳng, một loại sợ hãi chưa từng có cuốn sạch lấy toàn bộ thần kinh của anh.

Cuống quít móc ra điện thoại, tay run lợi hại, mấy lần ấn cũng không có đúng, thật vất vả mới mới ấn đúng cái mã số, sau đó chỉ nghe được bên kia đầu dây là tiếng của giọng nữ máy móc nói chuyện.

Hít một hơi thật sâu, đến cùng Lăng Tử Thác cũng đã trải qua sóng gió, anh tận lực ổn định hô hấp, đợi đến khi bình tĩnh lại, một lần nữa ấn một cái mã số..

Bên kia đầu dây âm thanh lười nhác của Hàn Thích Nguyệt truyền đến: “Làm sao vậy? Không cùng Đồng Đồng nhà cậu trải qua thế giới hai người à?”

“Thích Nguyệt, Đồng Đồng bị người bắt đi rồi.” Lăng Tử Thác trực tiếp mở miệng.

“Cái gì?” âm thanh Hàn Thích Nguyệt bên kia rất cao, anh thu hồi vui đùa, nghiêm túc hỏi: “Chuyện xảy ra khi nào?”

“Mới vừa rồi, Đồng Đồng ở chỗ này chờ tôi, tôi đến đã không thấy cô ấy, hơn nữa điện thoại cũng không gọi được, Thích Nguyệt, lúc này muốn làm phiền cậu, giúp tôi đi một chuyến đến cục giao thông, điều tra đoạn video ở đoạn đường này.”

“Yên tâm, tôi sẽ đi ngay”

Anh họ của Hàn Thích Nguyệt chính là cục phó cục giao thông thành phố H, anh có thể điều tra nội bộ, nhanh chóng tìm ra đoạn đường này.

Dặn dò xong Hàn Thích Nguyệt, Lăng Tử Thác lại bấm gọi cho Lăng Văn.

“Đem Tống Uyển Thanh bắt lại cho tôi”

Lăng Văn bên kia nhận ra Lăng Tử Thác tức giận, cũng không hỏi lý do, trực tiếp lên tiếng.

Cầm lấy điện thoại, Lăng Tử Thác nhìn xa xa, trong con ngươi tĩnh mịch tóe ra ánh sáng đông lạnh, chỗ đó không thể nào đè nén được sát khí.

Mặc dù hiện tại Lăng gia đã được anh tẩy trắng, nhưng từ thời cha ông của Lăng Tử Đồng, anh có thể đứng vững gót chân ở thành phố H, cũng không phải hoàn toàn trong sạch. Lần này Tống gia đã chọc đến anh.

Lên xe của mình, hai tay Lăng Tử Thác che mắt, ánh mắt anh đỏ bừng: “Đồng Đồng, em ngàn vạn lần đừng có việc gì.”

Khi Lăng Tử Đồng tỉnh lại, bên ngoài đã đen nhánh một mảng, cô nằm trên mặt đất, dưới thân là một mảnh lạnh như băng, muốn đứng dậy, mới phát hiện tay đã bị trói ở phía sau.

Tư thế không được tự nhiên, Lăng Tử Đồng hướng trong góc hoạt động, mặt đất không bằng phẳng, Lăng Tử Đồng chỉ cảm thấy dưới thân là một trận ma sát thật đau, cô hít vào một hơi, tiếp tục dùng sức.

Qua không lâu, cuối cùng lại dựa vào tường, cô phí sức để ngồi dậy, bắt đầu nhìn bốn phía.

Bên ngoài cũng là một mảnh đen tối, ở đây hình như không phải là bên trong thành phố, xung quanh thậm chí có thể nghe được tiếng sâu kêu.

Lăng Tử Đồng cười khổ, đời trước cô không có trải qua việc bắt cóc này, chẳng lẽ sống lại một đời, rất nhiều chuyện đã cùng trước đó không giống nhau sao?

Hiện tại cô không chỉ nên vì mạt thế mà làm chuẩn bị, thế nhưng hiện tại cũng phải vì nhân loại mà đấu tranh.

Đều nói mạt thế sẽ không có tình người, nhưng còn chưa đến mạt thế, cô như cũ vẫn trải qua khảo nghiệm sinh tử.

Đợi chút, nếu quỹ đạo cùng đời trước đã không giống nhau, như vậy chuyện sau này có thể hay không cũng có thay đổi?

Mạt thế không đến hay sẽ đến sớm hơn?

Thở dài, hiện tại muốn những thứ này cũng không thể làm nên chuyện gì, những vật tư kia hay là vẫn chuẩn bị, dù sao anh trai nhiều tiền, nếu mạt thế không đến thật, cùng lắm thì mở công ty bách hóa thật luôn.

Tâm tư đã quyết định xong, cô quyết định nhìn bốn phía, bởi vì không có ánh sáng, cô chỉ có thể dựa vào ánh trăng để quan sát.

Không gian ở đây rất lớn, xung quanh là một mảnh đất trống trải, không có bất cứ cái gì.

Không quan tâm cổ tay đau nhức, tay sau lưng của cô dùng sức vặn vẹo, tình huống hiện tại này, nhất định có liên quan đến anh trai, cô không thể để cho anh trai rơi vào vị trí bị động.

Lăng Tử Đồng ngược lại hết sức trấn định, nếu không phải đã trải qua dị thế, chỉ sợ lúc này cô nhất định sẽ hoảng sợ hét to.

Bởi vì không có lên tiếng, người ở phía ngoài cũng không có nhận ra Lăng Tử Đồng đã tỉnh.

Cổ tay đã chà sát ra máu, Lăng Tử Đồng giống như không cảm nhận được sự đau đớn, tiếp tục vặn vẹo.

Thời điểm đang bề bộn, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng chuông điện thoại.

“Dạ, dạ, lập tức liền qua”

Lập tức, cửa sắt lớn loảng xoảng loảng xoảng vang lên, cửa được mở ra, hai người to con bước vào.

“Ô, em gái xinh đẹp đã tỉnh rồi sao?”