Chương 6: Đại tiểu thư Tống gia

“Tôi tìm tổng tài các cô.” Lăng Tử Đồng vội vã hướng thang máy nội bộ đi đến.

Nữ tiếp tấn không dấu vết đánh giá Lăng Tử Đồng, bất quá nhìn thấy Lăng Tử Đồng một thân quần áo đơn giản thoải mái, hơn nữa trên mặt còn có vào điểm dơ khả nghi, lại nhìn đến Lăng Tử Đồng không phải là người xuất thân tốt đẹp, giọng nói dịu dàng mới vừa rồi trở nên chua ngoa rất nhiều “cô gái, cô có phải là đi lộn chỗ hay không? nơi này chính là cao ốc lăng thị, người không phận sự không thể tùy ý vào.”

Cô gái đứng dậy, đi đến trước mặt Lăng Tử Đồng, trong mắt không ngừng che dấu sự ganh tị. Lăng Tử Đồng vốn cũng chỉ mới hai mươi tuổi, hôm nay lại mặc đơn giản như vậy, cộng thêm đuôi ngựa xinh đẹp, nhìn qua bất quá cũng chỉ mười bảy mười tám tuổi, so sánh với thiếu nữ còn trẻ tuổi xinh đẹp như vậy, chính mình lại tỏ ra là con buôn tuổi già, cô gái ghen ghét dùng từ vô lý.

Lông mi run rẩy nồng đậm, âm thanh thâm thúy của Lăng Tử Đồng nghe có chút lạnh: “Tránh ra”.

Cô cũng không có thời gian xử lý những người vô lý ngốc nghếch này.

Cô gái nổi giận, nhìn Lăng Tử Đồng từ trên xuống dưới, trào phúng:

“Tổng tài chúng ta mỗi ngày đều bận rộn như vậy, cũng không có thời gian nhìn loại người như ngươi.”

“Vậy cô nói tôi là người như thế nào?”

“Còn nhỏ tuổi không học cho giỏi, chỉ muốn dựa vào đàn ông, cô đây không phải dùng quy tắc ngầm thì là cái gì?”

Lăng Tử Đồng tức giận mà nở nụ cười, cô sống lại một lần, ngoại trừ tình cảm đối với Lăng Tử Thác có thay đổi thì đối với người bên ngoài, tính tình của cô thật đúng là không có gì thay đổi, cô vẫn tùy hứng ngang ngược như cũ.

Hai tai Lăng Tử Đồng vòng quanh ngực, cười nói: “Tôi liền quy tắc ngầm thì thế nào? Ít nhất tôi trẻ tuổi, còn đẹp hơn cô, cô cũng muốn quy tắc ngầm, tôi đoán sẽ không ai muốn đâu.”

“Cô, cô… “ móng tay hồng của cô gái thiếu chút nữa đâm vào mặt Lăng Tử Đồng, bất quá sau một khắc, cô lại thu tay về, sửa sang lại quần áo của mình, ác ý nói:

“Cô tuổi còn nhỏ thì thế nào? tổng tài của chúng ta sớm đã có bạn gái, cô, hừ, có cho tổng tài chúng ta, tổng tài cũng không cần.

“Cô làm sao biết tổng tài các cô có bạn gái?” Lăng Tử Đồng có chút tò mò, hôm qua bọn họ mới tốt đẹp, chẳng lẽ anh trai đã sớm nói với người ở công ty?

“Trò cười, Tống tiểu thư vừa rồi mới đi lên.”

“Cô nhanh chóng đi đi, nếu không đừng có trách tôi gọi bảo an.” Lăng thị là công ty lớn, cô cũng không có thời gian cùng tiểu loli dông dài. Trái tim căng thẳng, Lăng Tử Đồng híp mắt hỏi: “Tống tiểu thư?”

“Đại tiểu thư Tống gia Tống Uyển Thanh là phu nhân tương tai của tổng tài chúng ta, Tống tiểu thư người ta là tiểu thư khuê các, chẳng lẽ cô không biết rõ tổng tài chúng ta cùng Tống tiểu thư là cặp đôi thành phố H công nhận nhất sao?”

Nếu quay lại kiếp trước, cô gái này châm ngòi ly gián liền thành công, trải qua một lần tử vong, Lăng Tử Đồng đương nhiên tin tưởng tình cảm Lăng Tử Thác, nhưng dù sao Lăng Tử Thác cũng là người đàn ông trưởng thành, đều nói nam nhân đều là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, cô không thể đảm bảo Lăng Tử Thác đến bây giờ còn không có chạm qua bất kỳ một cô gái nào.

Mà cô lại không có lập trường đi khiển trách cuộc sống dĩ vãng của Lăng Tử Thác.

Nghĩ đến Lăng Tử Thác cũng cô gái khác lên giường, lòng Lăng Tử Đồng không khống chế nổi mà trở nên chua xót.

Cô xoay người rời đi, cô cần yên lặng một chút.

Này không quan hệ đến chuyện của Tống tiểu thư, Lăng Tử Đồng chỉ cần thời gian để lắng đọng một tý.

Vừa mới xoay người, một giọng nam kinh ngạc truyền đến.

“Tiểu thư?”

“Văn ca?” Lăng Tử Đồng xoay người.

Lăng Văn bước nhanh đến, thật khó để diễn tả được nỗi kinh ngạc của anh, đã bao lâu tiểu thư không xuất hiện ở lăng thị rồi, anh cẩn thận hỏi:

“Tiểu thư là đến tìm tổng tài sao?”

Lăng Văn đương nhiên biết rõ quan hệ trước đây của Lăng Tử Thác và Lăng Tử Đồng.

“Ân, anh trai bây giờ có phải bận lắm không?”

“Tổng tài không bận, đi, anh dẫn em đi qua.” Lăng Văn kích động một chút.

“Văn ca, anh không có chuyện phải làm sao?” Nhìn Lăng Văn vội vàng đi ra, có việc cần phải làm mới đúng.

“Anh vốn dự định đi thăm Lăng Vũ, trước hết anh đưa tiểu thư lên, đợi lát nữa đi bệnh viện cũng không muộn.”

Dưới chân Lăng Tử Đồng chần chừ: “Nhưng mà, anh trai có phải đang có khách hay không?”

Lăng Văn nghĩ một chút liền hiểu, anh nhẹ nhàng nhìn lướt qua nữ tiếp tân đang trợn mắt há mồm, sau đó nhìn Lăng Tử Đồng đặc biệt hòa ái: “Không có việc gì, chẳng qua là người râu ria, đi thôi tiểu thư, tổng tài nhìn thấy tiểu thư khẳng định rất vui vẻ.”

Không biết bọn họ đã tốt hơn, Lăng Văn chỉ cho là Lăng Tử Đồng của cùng đã hiểu được trái tim tổng tài, việc này đối với tất cả mọi người ở Lăng gia là chuyện lớn.

Lăng Văn nhiệt tình như vậy, Lăng Tử Đồng không nói nên lời cự tuyệt, cô chỉ có thể đi theo Lăng Văn đi đến thang máy nội bộ.

Chỉ để lại tiếp tân khóc không ra nước mắt.

Cô chỉ mới vào công ty nửa năm, căn bản không biết tổng tài có có một cô em gái.

Phòng làm việc của Lăng Tử Thác ở tầng chót, thang máy rất nhanh đã đến,

Ra khỏi thang máy, Lăng Tử Đồng phát hiện lầu này đặc biệt rộng rãi, trên đỉnh là thủy tinh, toàn bộ tầng đều yên tĩnh chỉ còn lại hô hấp của hai người cùng tiếng bước chân.

Hai người đi đến trước một gian cửa gỗ lim, Lăng Văn gõ cửa.

“Vào đi” âm thanh của Lăng Tử Thác không thể đè nén lửa giận.

Lăng Văn cẩn thận đẩy cửa ra, vừa muốn đối với người bên trong nói chuyện, âm thanh của một nữ nhân lại nhanh hơn một bước truyền tới tai của hai người.

“Thác, em không muốn phá bỏ con của chúng ta.”