Chương 4: Không muốn học nữa

Lăng Tử Đồng nhìn chằm chằm chén nước xoay một vòng trên mặt đất mà thất thần.

Chén nước? Đồ sứ?

Đúng rồi, người nọ nói đến một cái ngọc tì hưu.

Chuyện này nói đến cũng trùng hợp, người nọ yêu thích cất giữ các loại trang sức bằng ngọc, mạt thế kéo đến anh ta đang ở thị trường ngọc khí, dự định sửa mái nhà dột, trong tay cầm tì hưu, lúc đó quá sợ hãi, ngọc tì hưu cắt vỡ ngón tay của anh, sau đó biến mất không thấy gì nữa, về sau người nọ lại có thêm một cái không gian.

Lăng Tử Đồng tốn sức nhớ lại nơi người nọ đạt được ngọc tì hưu. Lăng Tử Thác trở về liền thấy một cảnh tượng như vậy. Bảo bối của hắn ngồi ở trước bàn, trên tay cầm chiếc bút, vô ý thức mà loạn vẽ.

Lăng Tử Thác bước lên cầm lấy tờ danh sách ở góc bàn, nhìn xem. Lăng Tử Thác bật cười, lên tiếng nói “Đồng Đồng muốn mở siêu thị bách hóa sao?”

Nơi này từ ăn đến mặc, rồi đến các loại dụng cụ, thậm chí ngay cả hạt mầm đều có.

Những lời này đã đánh thức Lăng Tử Đồng, ánh mắt cô nhìn trên giấy, cẩn thận hỏi “Anh trai, nếu em thật sự muốn mở siêu thị thì sao?”

Bộ dáng tiểu bạch thỏ ra vẻ nhường nhịn làm cho trái tim Lăng Tử Thác trở nên mềm nhũn, anh bóp gò má Lăng Tử Đồng, gật đầu “Nếu em thích, chờ sau khi em tốt nghiệp anh sẽ cho em mở công ty bách hóa”.

Chỉ cần Đồng Đồng thích, tiền căn bản không phải là vấn đề. Khóe miệng Lăng Tử Đồng giật giật, đem tay để trên mặt mình cầm xuống, tay trong tay với mình, Lăng Tử Đồng phồng miệng cố làm ra vẻ tùy hứng nói “Em hiện tại liền muốn mở”.

Cô đã nghĩ kỹ, trước tiên sẽ không nói cho Lăng Tử Thác về chuyện mạt thế, nếu dựa theo tiến trình của kiếp trước, thời gian của cô còn đủ, không bằng trước mắt mở một công ty bách hóa, đợi đến khi tìm được ngọc tì hưu, lúc đó Lăng Tử Thác không thể không tin.

“Nhưng mà Đồng Đồng, hiện tại em còn đang học, thời gian sẽ không đủ, em cũng biết, mở công ty sẽ rất mệt mỏi”. Lăng Tử Thác không đồng ý.

Qua một thời gian ngắn nữa sẽ là mạt thế, cô đâu còn tâm tư để đi học, Lăng Tử Đồng hạ quyết tâm muốn quấn lấy Lăng Tử Thác cho cô mở công ty, cô đứng dậy, đi đến trước mặt Lăng Tử Thác, nhón chân lên, hôn một cái trên gò má anh, nháy mắt, làm nũng nói “Anh trai, em hiện tại không thích đi học”.

“Đồng Đồng không thích vì nơi này không chuyên nghiệp?” ánh mắt Lăng Tử Thác u ám, không biến sắc hỏi.

“Vâng”

“Vậy được, anh để Lăng Văn đi an bài một chút, Đồng Đồng có thể chuyển đến nơi chuyên nghiệp mà mình thích” Lăng Tử Thác tiếp lời.

Về mặt học tập, cho dù sủng ái Lăng Tử Đồng, anh cũng không thể để cô tùy ý làm bậy, đứa bé Đồng Đồng nên đơn thuần lớn lên trong sân trường.

Tính tình Lăng Tử Thác xem như cô hiểu rõ, mặc dù tất cả mọi việc đều đối với cô ngoan ngoãn nghe theo nhưng có hai việc, Lăng Tử Thác kiên quyết không nhượng bộ, một là cô không thể học cái xấu, hai là cô nhất định phải đi học.

Cô và Lăng Tử Thác mới bày tỏ rõ ràng tâm ý của nhau, Lăng Tử Đồng không muốn bởi vì những chuyện này cùng với Lăng Tử Thác so tài, cân não. Lăng Tử Đồng dựa vào trong ngực Lăng Tử Thác, làm nũng “Anh, nếu không thì như vậy, em trước hết tạm nghỉ học nửa năm, sau nửa năm em nhất định sẽ đi học, em thề”.

Lăng Tử Đồng nói nghiêm trang, trong lòng lại cười như nở. Nửa năm sau, ở đâu mà còn trường học cho cô đi nữa.

Thấy Lăng Tử Thác còn do dự, Lăng Tử Đồng không ngừng cố gắng “Anh trai, anh cho em thử một chút xem, nửa năm sau, mặc kệ em có thành công hay là không, cũng sẽ đi học, anh à ~”

Một chữ cuối cùng kéo âm ra thật dài.

Trong lòng lại mềm nhũn cuối cùng, Lăng Tử Thác chỉ bất đắc dĩ thở dài, bóp bàn tay cô “Nhớ kỹ lời em vừa nói”.

“Cảm ơn anh trai”

Lạch cạch một ngụm hôn lên gương mặt Lăng Tử Thác.

Lăng Tử Thác nhíu mày, giống như cười mà cũng như không cười hỏi “Cảm ơn lấy lệ như vậy? Anh hình như là bị thua thiệt”.

Nói thật, mặc dù kiếp trước của cô, không đúng, kiếp này cũng có bạn trai, nhưng phần lớn nguyên nhân đều là vì cô muốn cùng Lăng Tử Thác đối nghịch, đến nỗi cùng bạn trai kia, tiêu chuẩn lớn nhất chính là nắm tay.

Đương nhiên, bạn trai kia không chỉ một lần đưa ra những mong muốn kia, bất quá đều bị cô bác bỏ.

Mặc dù Lăng Tử Đồng đã hoang đường qua một quãng thời gian, nhưng cô có ranh giới cuối cùng trong lòng, nói cô bảo thủ cũng được, cô cảm thấy nếu không thật lòng yêu nhau, lên giường là một chuyện khinh nhờn bản thân.

Kiếp trước kiếp này, cô cũng được xem như thân thuần khiết, như vậy ở phương diện nam nữ Lăng Tử Đồng cũng có chút ngại ngùng, lúc nghe thấy lời nói của Lăng Tử Thác, mặt của cô không thể ức chế mà phiếm hồng, đỏ bừng nhanh chóng kéo dài đến tai.

Rõ ràng là ngại thùng nhưng Lăng Tử Thác rất hài lòng.

Xem ra bảo bối của hắn mặc dù có bạn trai cũ, bất quá vẫn là bảo bối sạch sẽ đơn thuần nhất. Tâm tình rất tốt, Lăng Tử Thác cũng không tiếp tục lãng phí quang cảnh tốt đẹp, anh nâng cằm Lăng Tử Đồng lên, môi mỏng áp xuống. Đã hiểu trái tim của nhau, chuyện thân mật là việc không thể nào tránh né, huống chi nếu đối phương là Lăng Tử Thác, cô cũng hết sức yêu thích, Lăng Tử Đồng cũng không ngượng ngùng, hai tay vòng lên cổ của anh, từ Lăng Tử Thác công thành đoạt đất.

Thời điểm bầu không khí trở nên kiều diễm, đột nhiên, Lăng Tử Đồng mở to mắt, đẩy người trước mắt ra.

Đỏ mặt, hơi thở không yên, môi anh đào lại nhiễm lên một tầng đỏ tươi.

“Anh, bình tĩnh, chờ một chút, em có việc muốn nói với anh” vội vàng đưa tay đẩy Lăng Tử Thác còn muốn đυ.ng đến mặt, Lăng Tử Đồng thở hồng hộc “Chuyện này thật sự rất quan trọng”.

Thấy Đồng Đồng thật tình như thế, Lăng Tử Thác tìm về thần trí, hỏi “chuyện gì?”