Chương 6: Tướng phu thê

Phó Nhứ căng cứng cả người, quay đầu nhìn chằm chằm hắn, vẻ tức giận.

Hoắc Thành Dư nháy mắt đã hơi hối hận: "Cục cưng, đừng giận mà..."

Hậu quả chính là tối đó không có cơm ăn.

Hắn quỳ trên bàn phím, cây gậy trong đũng quần dựng thẳng lên, nhìn Phó Nhứ đang ngồi trước bàn trang điểm đắp mặt nạ, vẻ đáng thương vô cùng...

Hiện giờ Hoắc Thành Dư hồi tưởng lại, cảm thấy khi đó mình đúng là dễ tính, thật sự không có lấy một chút liêm sỉ gì, thậm chí còn tự nguyện quỳ gối bên giường liếʍ gan bàn chân cô, Phó Nhứ nhìn hắn tựa như nhìn một tên biếи ŧɦái.

Trời dần tối lại, hắn chầm chầm nhắm đôi mắt đã cay xè lại.

Đêm nay là đêm từ biệt.

Tình cảm dành cho người đàn bà kia, cả tốt cả xấu, cả đau buồn lẫn bi thương, tất cả đều đã hoàn toàn trở thành quá khứ, hắn sẽ không để bất kì kẻ nào ràng buộc chính mình.

Sáng sớm hôm sau, Hoắc Thành Dư chỉnh lí lại bản thân.

Tơ máu trong mắt đã tan hết, thân thể vốn đau mỏi khắp nơi, cạn kiệt sức lực vì ốm bệnh cũng đã khôi phục tới trạng thái khỏe mạnh, tinh thần cũng dồi dào.

Hắn ra bãi đỗ xe, chuẩn bị về nhà thay bộ đồ khác, trước khi khởi động xe lại nghe thấy một tiếng mèo kêu yếu ớt.

Hắn nhíu mày, xuống xe xem xét, mất khá lâu mới tìm thấy một con mèo con bẩn thỉu ở trong ống thải khí của xe.

Thời tiết càng ngày càng lạnh, bình thường cũng có mấy con mèo hoang trốn trong đó sưởi ấm.

Mèo con bị hắn túm lớp da sau cổ nhấc lên, nó bất an vươn chân khua nhẹ, nhỏ giọng kêu.

Hoắc Thành Dư đặt nó xuống đất.

"Meo meo ~" Mèo con vụng về nhích tới sát chân hắn, dụi cái đầu nhỏ lên ống quần hắn.

Hoắc Thành Dư nhìn vào đôi mắt đầy ghèn của nó, nhấc chân tỏ vẻ ghét bỏ.

"Meo meo!" Mèo con gào lên thảm thiết.

"..."

Về đến nhà, Hoắc Thành Dư vừa chộp con mèo nhỏ đã nỗ lực trèo lên đầu gối hắn lần thứ ba bỏ về hộp giấy, vừa gọi điện thoại cho thư ký bảo cô ta tra thử xem nuôi mèo cần những gì, mua sắm đầy đủ rồi mang đến cho hắn.

Hắn liếc về phía con mèo con đang kêu rất thê lương, nhanh chóng chụp vài tấm hình đăng lên vòng bạn bè, trong đó thậm chí còn có hình ảnh đặc tả nơi riêng tư.

Thuyết minh kèm theo: Bé mèo con cầu mọi người nhận nuôi, tướng mạo đẹp, tính cách hoạt bát.

Chỉ lát sau đã có người hồi đáp: Mèo này rất có tướng vợ chồng với giám đốc Hoắc nha, ánh mắt nhìn rất giống người, hay giám đốc Hoắc giữ lại tự nuôi đi?

Hoắc Thành Dư nhìn chằm chằm dòng bình luận kia thật lâu.

"Xì."

Một phút sau, hắn bỏ cả hộp lẫn mèo vào trong phòng vệ sinh, không thấy khỏi phiền lòng.

P/s: Các bạn bình luận nhiều nhiều vô cho truyện xôm tụ, khiến nhóm dịch có động lực hơn nha ^^

Nhớ đẩy Ánh Kim đề cử khi bạn thích truyện nha.

Mua vàng giá rẻ thì inbox zalo: 0339 902 357 nha ^^