Chương 31: Giành Lại Nhan Nhan

Khi trận tuyết đầu tiên trong năm rơi xuống, cũng là lúc Tần Lam nhận được thông báo của tòa án, hẹn gặp mặt Trương Thiên Vĩ để giải quyết chuyện của Nhan Nhan.

Tám giờ sáng, phiên tòa thứ nhất rốt cuộc cũng bắt đầu.

Tần Lam không yêu cầu thuê luật sư, bởi chính nàng đã mang theo quyết tâm đứng ra giành lại con gái. Mà Trương Thiên Vĩ và gia đình hắn không tiếc tiền chi ra một khoản tiền lớn để thuê luật sư Vương - người luôn là đối thủ của nàng trên mọi mặt trận.

"Luật sư Tần, đã lâu rồi không cùng cô đứng chung một chỗ." Vương Viện Khả che miệng cười. "Kể từ khi cô thắng tôi tại phiên tòa của Đàm Trác."

"Luật sư Vương quá lời, chúng ta tuân theo Pháp luật, giải quyết mọi chuyện theo Pháp luật. Không cần bàn đến chuyện thắng thua." Tần Lam mặt không đổi sắc đáp.

"Nguyên lai cô và chồng cũ không thống nhất được quyền nuôi con ư?"

"Tôi nghĩ cô là người biện hộ của Trương Thiên Vĩ, hẳn phải nắm rõ nội tình rồi chứ? Tôi không có nghĩa vụ phải giải thích một lần nữa với cô. Luật sư Vương." Gật nhẹ đầu một cái, nàng ôm theo tài liệu bước về phía bàn dành cho luật sư, ánh mắt dừng lại trên người Trương Thiên Vĩ - nam nhân mình từng gọi là chồng.

Hôm nay Trương Thiên Vĩ mang theo cha mẹ hắn và Bối Tiểu Y. Thời điểm trông thấy cha mẹ nàng, mẹ hắn miệng lưỡi đã bắt đầu không an phận.

"Xem kìa, hai người cũng tới chứng kiến chuyện tốt mà con gái hai người làm sao?"

Không đợi Tần mẹ trả lời, Ngô Cẩn Ngôn đã ôm theo Nhan Nhan đã thản nhiên lên tiếng: "Đi thôi bác trai bác gái, không cần để ý chó sủa bên tai."

"Cô... cô nói ai là chó sủa bên tai?" Trương phu nhân bắt đầu oanh tạc gào thét.

"Tôi có nói sao?" Ngô Cẩn Ngôn nghiêng đầu giả ngu. "Đại thẩm à, tôi cũng không có nhắc gì đến thím, thím đột nhiên nổi giận làm gì? Điều đó chẳng phải... bản thân thím tự công nhận...?"

Nói được một nửa liền ngừng lại.

Hàm ý quá đỗi rõ ràng, không cần giải thích nhiều cho mất công.

"Cô..."

"Mẹ, mẹ bớt giận." Bối Tiểu Y đưa mắt nhìn Ngô Cẩn Ngôn. Ả làm sao không biết nữ nhân đó chính là tổng giám đốc công ty giải trí Sunday?

Bởi vì có tiền, cho nên cô ta mới có khả năng khiến Thiên Vĩ mất việc.

Ngô Cẩn Ngôn ngồi ở phần ghế dành cho người tham dự, hai tay khoanh lại nhìn chằm chằm vị luật sư Vương kia.

Tô Thanh trước đó từng nhắc qua với cô, Vương Viện Khả từ khi còn đi học đã được công nhận là người có tài năng, hơn nữa gia thế của nàng cũng không tầm thường. Cha nàng năm xưa từng là thẩm phán cao cấp của thành phố, mẹ làm bên bộ tư pháp, cho nên nàng sớm đã được tiếp xúc với những tư liệu liên quan đến các bộ luật tố tụng hình sự và dân sự.

Thế nhưng vài năm trước, khi cùng Tần Lam giải quyết vụ kiện của Đàm gia, Tần Lam đã thắng nàng.

Ngô Cẩn Ngôn không khỏi gật gù, Lam Lam nhà cô lần đầu tiên gặp nhau toàn thân đã tỏa ra mùi mọt sách, cô nghĩ thắng Vương Viện Khả không chỉ dựa vào may mắn, mà còn dựa vào tri thức mà nàng chăm chỉ tích lũy được.

Bởi vì đây là vụ việc thuộc thẩm quyền của Tòa gia đình, cho nên Nhan Nhan được xếp ngồi cạnh mẹ - đồng thời cũng là người đại diện và người bào chữa cho bé con.

Sau khi khai mạc phiên tòa, chủ tọa hỏi thêm vài câu rồi để hai bên đương sự thỏa thuận về việc có hay không tiếp tục giải quyết vụ án. Tần Lam không suy nghĩ lâu mà lập tức trả lời "Tôi tự nguyện".

Trương Thiên Vĩ hôm nay cũng tới đây, hắn biết bản thân không còn cách nào khác, bởi vậy cũng trầm giọng trả lời: "Tôi tự nguyện".

Nhận được sự tự nguyện của các đương sự, sau tiếng gõ búa của thẩm phán, phiên tòa chính thức bắt đầu.

Theo trình tự, Tần Lam dùng tốc độ nhanh nhất để đưa ra bằng chứng về việc Trương Thiên Vĩ không thể nuôi con gái. Dựa vào việc Ngô Cẩn Ngôn giúp nàng khiến Trương Thiên Vĩ bị công ty sa thải, nàng đã chân chính có cơ hội tái sử dụng lý do thu nhập của hắn không ổn định mà hắn đã từng dùng với nàng năm xưa.

Kế tiếp, nàng liệt kê những lợi ích khi Nhan Nhan sống cùng mẹ. Từ mặt vật chất lẫn tinh thần, bé con hoàn toàn đều được đáp ứng đầy đủ. Hơn nữa hiện tại Trương Thiên Vĩ đã tái hôn, khả năng cao sau này khi có con riêng, tình thương của hắn toàn bộ không thể nào dồn về phía Nhan Nhan như Tần Lam - người vẫn đang làm mẹ đơn thân.

Sau khi liệt kê xong, nàng nhượng lại quyền cho Vương Viện Khả.

Vương Viện Khả khóe môi câu lên nụ cười, thong dong trình những bằng chứng chống lại nàng.

Thứ nhất, kể từ khi Tần Lam và Trương Thiên Vĩ ly hôn, Tần Nhan vẫn luôn ở cùng với cha và ông bà nội. Cuộc sống của bé con không hề bị ảnh hưởng về cả thể xác lẫn tinh thần. Thậm chí qua những lần khám định kì, sức khỏe của Nhan Nhan vô cùng ổn định. Điều đó cho thấy Trương gia không hề bạc đãi bé con, trái lại còn chăm sóc cháu nội vô cùng tỉ mỉ.

Thứ hai, Tần Lam hiện tại mặc dù đang sống một mình, thế nhưng tương lai không thể đảm bảo nàng có đi bước nữa hay không. Nếu như nàng tái hôn, cũng sẽ giống hoàn cảnh của Trương Thiên Vĩ bây giờ. Vả lại Trương Thiên Vĩ lúc này mặc dù bị sa thải, song Bối Tiểu Y - vợ hắn vẫn có thu nhập bình thường. Mà Bối Tiểu Y đối với Nhan Nhan không hề có ác cảm, minh chứng bằng việc từ khi chưa cùng Trương Thiên Vĩ tái hôn, nàng đã thường xuyên cùng Nhan Nhan đi công viên và đi mua sắm.

Tần Lam kiên nhẫn nghe Vương Viện Khả trình bày toàn bộ ý kiến của cá nhân. Rốt cuộc cũng chậm rãi nói: "Luật sư Vương cho rằng chỉ cần đi công viên và đi mua sắm thì sẽ không có ác cảm?"

"Đối với một đứa trẻ mới bốn tuổi mà nói, để thân thiết đi cùng người phụ nữ mà mình sắp sửa phải gọi là 'dì', thì Tần Nhan chắc chắn phải có cảm tình với Bối Tiểu Y." Vương Viện Khả khóe môi vẫn thủy chung giữ nụ cười.

"Cảm tình của trẻ nhỏ xuất phát từ hai chiều hướng, chiều hướng thứ nhất là thực sự thích người đó, chiều hướng thứ hai là trẻ nhỏ phải tự ép buộc bản thân vì sợ người trong gia đình vì mình không nghe lời mà ghét bỏ." Tần Lam mặt không đổi sắc hướng về phía thẩm phán. "Thẩm phán Lý, tôi có thể hỏi đương sự Tần Nhan một câu được không?"

Nhận được cái gật đầu từ cấp trên, Tần Lam lúc này mới nhìn con gái: "Nhan Nhan, khi đi chơi cùng dì Tiểu Y, con là tự nguyện hay là vì sợ ba ba con ghét bỏ?"

"Con..." Bé con hoảng sợ, theo bản năng nhìn về phía Ngô Cẩn Ngôn cầu cứu, nhưng chỉ thấy cô ra dấu 'cố lên'. Lúc này mới kiên cường đáp. "Ba ba nói nếu không đi cùng dì Tiểu Y, ba ba sẽ sinh em bé và không cần con nữa."

"Luật sư Vương, hài tử không nói dối." Đứng thẳng lưng nhìn Vương Viện Khả, Tần Lam ánh mắt không có lấy một tia kiêu ngạo.

"Làm sao mà biết được? Dù thế nào thì luật sư Tần cũng là mẹ của Tần Nhan." Vương Viện Khả đương nhiên không từ bỏ. "Luật sư Tần, thân chủ của tôi cho rằng giữa mình và con gái có một vài điểm bất hòa. Bởi vì chính bản thân Tần Nhan không thích Bối Tiểu Y."

Tần Lam trong lầm âm thầm cười lạnh.

Trương Thiên Vĩ, đến cuối cùng anh lại chọn cách đổ toàn bộ lỗi lên đầu con gái.

Anh quá đỗi hèn hạ.

Khôi phục sự tỉnh táo, nàng tinh ý thừa cơ hội bắt bẻ: "Như vậy, ý của luật sư Vương chính là giữa Trương Thiên Vĩ và Tần Nhan có bất hòa? Tôi xin hỏi luật sư Vương, trẻ nhỏ từ khi chưa hiểu biết đã bất hòa với cha, thử hỏi sau này Trương Thiên Vĩ sẽ giáo dục con gái như thế nào? Đánh, mắng? Hay xúc phạm tinh thần?"

"Tần Lam, cô đủ rồi." Trương Thiên Vĩ đột nhiên đứng dậy lao về phía nàng.

Bảo vệ lập tức giữ hắn lại.

"Bị đơn Trương Thiên Vĩ yêu cầu giữ bình tĩnh." Thẩm phán gõ búa, trả lại sự im lặng cho phiên tòa.

Trương Thiên Vĩ hậm hực ngồi xuống ghế, ánh mắt phóng về phía nàng tựa hồ có thể bùng lên tia lửa.

Vương Viện Khả gật gật đầu, không hiểu vì câu chất vấn của Tần Lam nực cười, hay là vì nàng cảm thấy bị luật sư Tần quy phục.

"Luật sư Tần nói rất đúng, tôi... không có gì để tiếp tục bào chữa."

Cuối cùng, vẫn là chọn lý do thứ hai.

"Luật sư Vương, cô chơi gia đình tôi ư?" Trương Thiên Vĩ kinh ngạc. Vương Viện Khả thế nào lại dừng việc biện hộ? Như thế chẳng phải quyền nuôi Nhan Nhan sẽ thuộc về Tần Lam hay sao?

"Trương tiên sinh, thật xin lỗi. Nhưng những chứng cứ anh giao cho tôi không đủ để tôi đấu lại Tần Lam." Vương Viện Khả vô cùng thành thật.

"Cô..." Trương Thiên Vĩ tái mặt.

Rốt cuộc, vẫn là Hội đồng xét xử quyết định tạm ngừng phiên tòa, dời đến ba ngày sau tiếp tục giải quyết.

Khi gặp nhau tại hành lang, Vương Viện Khả vô cùng thản nhiên nói với nàng: "Luật sư Tần, cô lại thắng tôi rồi."

Tần Lam lắc đầu: "Chỉ mong ba ngày tới chúng ta sẽ lại gặp nhau. Khi đó, tôi mong chúng ta tiếp tục dốc sức, tôi không ngại cùng luật sư Vương thẳng thắn đánh thêm một trận."

Nói xong, nàng mang theo con gái rời đi.

---

"Bảo bối, vất vả rồi."

Mặc kệ hai lão nhân gia vẫn còn ngồi phía sau, Ngô Cẩn Ngôn cưng chiều đắp thêm áo cho nàng.

"Chị không vấn đề gì, chị chỉ lo Nhan Nhan." Tần Lam cúi đầu nhìn bé con thϊếp đi trong lòng mình, nội tâm ngàn vạn lần xin lỗi vì đã để con gái chịu nhiều ủy khuất.

"Đừng lo, mặc dù không phải là người tham dự, nhưng em vẫn cảm thấy chị có khả năng cao hơn Trương Thiên Vĩ." Ngô Cẩn Ngôn khởi động xe. "Bảo bối, chị nhất định sẽ giành lại được Nhan Nhan."

"Ừ, vì con, chị nhất định sẽ cố gắng hết sức."

Ngày đăng: 24.05.2019