Chương 39: Tyrion

“Ngươi muốn ăn à?” Mord lăm le nhìn và hỏi. cầm đĩa đậu phộng bàn tay với những ngón tay ngắn ngủn.

Tyrion Lannister đói chết được, nhưng thể để gã cục súc này thấy quỵ lụy. “Có cái chân cừu ngon phải biết,” , từ cái giường cỏ ở góc xà lim. “Có lẽ thêm đĩa đậu và hành nữa, cùng bánh mỳ nướng quết bơ, và bình rượu nóng để nuốt thức ăn xuống, Hoặc bia, nếu thấy thế dễ hơn. Tôi kén chọn lắm.”

“Chỉ có đậu thôi, Mord . “Đây.” giơ cái đĩa ra.

Tyrion thở dài. Gã cai ngục này đúng là kẻ đầu đá, với những chiếc răng nâu xỉn và con mắt đen ti hí. Nửa mặt bên trái của có vết sẹo nơi nhát rìu chém bay tai và phần má . ngờ nghệch của tương đương với xấu xí đó, nhưng Tyrion đói. vươn tay lấy cái đĩa.

Mord giật lại và nhe răng cười. “Đây này,” và giơ ngoài tầm với của Tyrion.

Chàng lùn khó nhọc đứng lên, mọi xương khớp đều đau nhức. “Chúng ta phải chơi cùng trò trong mọi bữa ăn sao?” cố với đĩa đậu.

Mord lóng ngóng lùi lại, cười toe toét qua hàm răng nâu xỉn. “Đây này, chú lùn.” vươn thẳng tay giơ cái đĩa ra, qua ngoài xà lim về phía khung trời trước mặt. “Ngươi muốn ăn hả? Tới đây nào. Tới mà lấy .”

Tay Tyrion quá ngắn thể với nổi cái đĩa, và cũng định bước ra ngoài bờ vực. Nếu thế chỉ cần Mord hẩy cái bụng trắng hếu của cái, và là đống bầy nhầy kinh tởm những phiến đá của Cổng Trời, cũng như rất nhiều tù nhân khác của Eyrie trong nhiều thế kỷ. “Nghĩ lại ta đói lắm,” tuyên bố và lùi vào góc xà lim.

Mord làu bàu và giơ những ngón tay dày cui ra. Ngọn gió đón lấy cái đĩa, làm nó xoay tròn khi rơi xuống. Đậu bay ngược lại phía họ khi thức ăn mất hút khỏi tầm mắt. Gã cai ngục cười lớn, bụngrung bần bật như đĩa bánh pudding vậy.

Tyrion cực kỳ tức giận. “Đồ chó đẻ từ cái mông mắc bệnh đậu mùa,” quát. “Ta nguyền rủa ngươi chảy máu vì kiết lỵ mà chết.”

Vì câu đó, Mord dùng cái giày mũi sắt đá mạnh vào cạnh sườn Tyrion.

“Ta rút lại câu đó!” há miệng khi lăn lộn đống rơm. “Ta thề tự tay gϊếŧ chết ngươi!” cánh cửa sắt nặng nề đóng lại. Tyrion nghe có tiếng chìa khóa xoay lách cách.

Đối với người còi cọc, đúng là bị nguyền rủa mới có cái miệng làm hại cái thân thể này, nghĩ khi bò vào trong xó mà nhà Arryn gọi cách nực cười là nhà ngục. chui bên dưới chiếc chăn mỏng là chỗ nằm duy nhất của , ngước nhìn lên bầu trời xanh gợn mây và những ngọn núi thấp thoáng xa xa dường như kéo dài bất tận, ước gì vẫn còn tấm áo choàng da mèo ma mà thắng cược được của Marillion. Da có mùi máu và mốc, nhưng nó ấm áp và dày dặn. Mord cướp lấy ngay khi nhìn thấy nó.

Gió giật lấy tấm chăn của với những cơn gió xoáy sắc ngọt như những móng vuốt. Xà lim của tới thảm hại, kể cả đối với người lùn. Nó rộng chưa đầy hai mét, và ở nơi lẽ ra phải có bức tường, nơi lẽ ra bức tường phải có cho đúng nghĩa là nhà ngục, sàn nhà dừng lại và bầu trời mở ra. được hít thở khí trong lành và tắm mình trong ánh mặt trời, được ngắm nhìn trăng sao mỗi đêm, nhưngmuốn đổi tất cả chỉ lấy khoảnh khắc sống trong ngục thất tối như hũ nút của thành Casterly Rock.

“Ngươi bay,” Mord hứa với vào ngày đẩy vào xà lim này. “Hai mươi ngày, ba mươi, có thể là năm mươi ngày. Sau đó ngươi bay thôi.”

Nhà Arryn là nơi duy nhất trong vương quốc này có nhà ngục cho phép tù nhân tùy ý trốn. Vào ngày đầu tiên, sau khi thu hết dũng khí trong nhiều giờ liền, Tyrion nằm bẹp xuống và bò ra ngoài rìa, thò đầu nhìn xung quanh. ở khoảng cao gần hai trăm mét so với mặt đất, chẳng có gì khác ngoài bầu trời kia. Nếu thò cổ ra xa, thấy những xà lim khác ở bên phải và bên trái phía mình. là con ong trong tổ ong bằng đá, và có người xé toạc đôi cánh của .

Trong xà lim lạnh buốt, gió gào thét suốt ngày đêm, và tệ nhất là, sàn nhà dốc. Chỉ hơi dốc chút thôi, nhưng thế là đủ rồi. sợ nhắm mắt, sợ rằng mình lăn ra ngoài và đột ngột tỉnh giấc trong cơn hoảng hốt khi bay xuống. Chẳng có gì lạ nếu những nhà ngục lưng chừng trời có thể khiến người ta hóa điên.

Cầu thần thánh cứu con, có người tù nào đó viết lên tường bằng thứ mực gi đó như máu, bầu trời xanh vẫy gọi. Lúc đầu Tyrion còn cố phỏng đoán xem là ai, và là người thế nào; sau đó, quyết định rằng mình thà biết còn hơn.

Giá mà ngậm miệng lại.

Chính thằng nhóc đáng ghét đó gây trước, khi nhìn xuống từ cái ngai chạm khắc bằng gỗ đước bên dưới lá cờ mang biểu tượng mặt trăng và chim cắt của Nhà Arryn. Tyrion Lannister cả đời đều bị người ta nhìn xuống, nhưng hiếm khi bởi con mắt long lanh của thằng nhãi sáu tuổi vắt mũi chưa sạch, thằng oắt con cần lèn chặt gối hai bên má để má chảy xệ xuống. “ là người xấu à?” thằng nhóc hỏi, tay ôm chặt lấy con búp bê.

“Đúng,” phu nhân Lysa ngồi ngai vàng bên cạnh . Bà ta mặc cây xanh da trời, mùi phấn và nước hoa sực nức căn phòng.

“thế,” Lãnh chúa thành Eyrie khúc khích cười .

“Đó là Tyrion Quỷ Lùn, của Nhà Lannister, người gϊếŧ cha con.” Bà ta vang vọng khắp Đại Sảnh của thành Eyrie, vang vọng trong những bức tường trắng sữa và những hàng cột đẹp đẽ, khiến ai ai cũng nghe thấy . “gϊếŧ Quân sư sao?”

“Ồ, giờ ta còn gϊếŧ cả ông ta nữa à?” Tyrion , như kẻ ngốc.

Đáng ra lúc đó phải ngậm miệng và cúi đầu. Giờ mới nhận ra được; bảy địa ngục ơi, sau đó mới thấy. Đại Sảnh của nhà Arryn dài và giản dị, với cái lạnh lẽo tới từ những bức tường đá hoa cương trắng gân xanh, nhưng những khuôn mặt xung quanh còn lạnh lẽo hơn. Sức mạnh của Casterly Rock ở quá xa, tại Thung lũng Arryn này có bạn hữu của nhà Lannister. Im lặng chấp nhận là cách phòng thủ tốt nhất của .

Nhưng tâm trạng của Tyrion quá tệ nên sớm nhận ra. Xấu hổ làm sao, vấp ngã trong những bước cuối cùng của chuyến hành trình cả ngày trời lên thành Eyrie, đôi chân còi cọc của thể mang lên cao hơn. Bronn cõng nốt đoạn đường còn lại, và chế nhạo này giống như đổ thêm dầu vào lửa giận trong . “Có vẻ tôi là chàng bé bận rộn,” với mỉa mai cay đắng. “Tôi biết khi nào mình có giờgϊếŧ chóc và ám sát nữa.”

Đáng ra phải nhớ mình đối diện với ai. Cả triều đình đều biết Lysa Arryn và đứa con yếu ớt điên rồ bằng nửa bà ta kia hề thích những trò đùa. Nhất là khi nó nhắm thẳng vào họ.

“Quỷ Lùn,” Lysa lạnh lùng , “ngươi nên cẩn thận mấy lời móc máy của ngươi và lịch chuyện với con trai ta, ta thề ngươi phải hối hận. Hãy nhớ rằng ngươi ở đâu. Đây là Eyrie, và những hiệp sĩ Thung Lũng ở quanh ngươi, những người thực quý Jon Arryn. Tất cả bọn họ đều sẵn sàng chết vì ta.”

“Phu nhân Arryn, nếu có bất cứ nguy hại nào tới tôi, trai Jaime của tôi vui lòng xem xét.” Ngay lập tức, biết mình nên những lời đó.

“Ngươi bay được , Lãnh chúa Lannister?” Phu nhân Lysa hỏi. “ người lùn có cánh ? Nếu , tốt hơn hết ngươi nên nuốt mấy lời đe dọa lại và sống lý trí chút .”

“Ta đe dọa,” Tyrion . “Chỉ là lời hứa thôi.”

Lãnh chúa Robert nhảy dựng lên, tức giận nên đánh rơi con búp bê. “Ngươi thể làm hại chúng ta,” thằng nhóc hét lên. “ ai có thể làm hại chúng ta tại nơi đây. với , Mẹ, với rằng thể làm hại chúng ta tại nơi này.” Thằng nhóc bắt đầu co giật.

“Thành Eyrie bất khả xâm phạm,” Lysa Arryn bình tĩnh tuyên bố. Bà ta ôm con lại gần hơn, giữ chặt đứa con trong cánh tay trắng đẫy đà. “Quỷ Lùn cố dọa chúng ta thôi con . Nhà Lannister toàn những kẻ dối. ai có thể hại con của mẹ được.”

Chết tiệt là, bà ta đúng. Khi biết đường lên đây, Tyrion có thể tượng tượng hiệp sĩ phải chiến đấu thế nào, trong khi đá và tên đổ từ xuống và kẻ thù đấu với ta trong từng bước . Ác mộng chẳng là gì khi so với nó. Chẳng lạ khi thành Eyrie chưa từng thất thủ.

Nhưng Tyrion vẫn thể im miệng. “ phải bất khả xâm phạm,” , “mà là quá bất tiện.”

Robert chỉ tay xuống, bàn tay run run. “Ngươi dối. Mẹ, con muốn thấy bay.”

Hai tên hộ vệ mặc áo choàng xanh tóm lấy tay Tyrion, nhấc bổng khỏi nền nhà.

Nếu có Catelyn Stark chỉ có thần thánh mới biết chuyện gì xảy ra tiếp theo. “Em à,” bà từ đằng sau những chiếc ngai. “Chị xin em nhớ, người đàn ông này là tù nhân của chị. Chị muốn bị tổn hại.”

Lysa Arryn lạnh lùng liếc nhìn chị mình, sau đó đứng dậy bước về phía Tyrion, chiếc váy dài quét đất. Trong tích tắc sợ bà ta đánh mình, nhưng thay vào đó, bà ta ra lệnh cho người thả ra. Những tên lính đẩy ngã uỵch xuống nền nhà.

Chắc trông lố bịch lắm khi đứng lên, chỉ cảm thấy chân mình co lại và bò toài ra lần nữa. Những trận cười bùng lên trong Đại Sảnh nhà Arryn.

“Vị khách bé của chị ta quá mệt thể đứng nổi nữa rồi,” phu nhân Lysa tuyên bố. “Ser Vardis, đưa xuống ngục. Nghỉ ngơi trong thiên ngục của chúng ta là quá tốt cho rồi.”

Những người lính lôi đứng dậy. Tyrion Lannister đung đưa giữa họ, chân đá loạn xạ, mặt đỏ ửng vì xấu hổ. “Ta ghi nhớ,” với tất cả khi họ lôi .

Và nhớ, nhớ tất cả những gì họ làm với .

Lúc đầu tự an ủi rằng bị giam cầm lâu. Lysa Arryn muốn nhục mạ , thế thôi. Bà ta cho gọi tới ngay thôi. Nếu phải bà ta cũng là Catelyn Stark muốn thẩm vấn . Lúc đó nên ăn cẩn trọng hơn. Họdám gϊếŧ ngay. vẫn là người nhà Lannister thành Casterly Rock, và nếu họ dám lấy máu , chiến tranh xảy ra. Hoặc đó là những gì tự nhủ với mình.

Nhưng giờ biết nữa.

Có lẽ những kẻ cầm tù chỉ muốn chết rục tại đây, nhưng sợ còn sức để chết dần chết mòn được lâu. càng ngày càng yếu, và chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi những cú đá của Mord gây ra vết thương nặng, miễn là cái gã cai ngục đó cho chết đói trước. Chỉ cần thêm vài đêm lạnh và đói, bầu trời xanh kia cũng gọi thôi.

biết chuyện gì xảy ra ngoài bức tường phòng giam (nếu như có bất cứ thứ gì đó). Lãnh chúa Tywin chắc chắn cho người tìm kiếm khi ông biết tin. Jaime có lẽ giờ dẫn đội quân qua Núi Nguyệt rồi... trừ khi lại lên phương bắc về Winterfell. Liệu có ai ngoài Thung Lũng ngờ rằng Catelyn Stark mang tới đâu ? biết Cersei làm gì khi biết tin. Nhà vua có thể ra lệnh trả tự do cho , nhưng Robert nghe theo hoàng hậu hay Quân sư của mình? Tyrion tin vào tình nhà vua dành cho chị mình.

Nếu Cersei vẫn nuôi ảo tưởng về mình, chị buộc nhà vua tự ngồi xét xử Tyrion.

Kể cả Ned Stark cũng phản đối, dám đυ.ng tới danh dự của nhà vua. Và Tyrion chỉ biết vui mừng chờ đợi cuộc xét xử. Theo như những gì thấy, nhà Stark hề có bằng chứng gì, cho dù họ có đặt những kẻ sát thủ nào trước mặt nữa. Cứ để họ trình bày trước Ngai Sắt và các lãnh chúa. Thế là họ tong. Giá như Cersei đủ thông minh để lường trước điều đó...

Tyrion thở dài. Chị phải có chút thông minh nào, nhưng tính tự cao tự đại làm chị mờ mắt. Chị có thể thấy trong đó lời xúc phạm, nhưng nhìn thấy cơ hội. Và Jaime còn tệ hơn, hấp tấp, cứng đầu và dễ nổi nóng. trai bao giờ chịu cẩn trọng tháo cái nút trong khi có thể dùng kiếm chém nó làm đôi.

biết liệu có ai trong hai người đó sai người bịt miệng cậu bé nhà Stark , hay liệu có thực họ đứng đằng sau cái chết của Lãnh chúa Arryn. Nếu vị quân sư cũ kia bị sát hại, việc đó được thực cách khéo léo và tinh vi. Những người ở độ tuổi ông ta chết đột ngột vì bệnh nhiều. Ngược lại, việc sai kẻ đại ngố với con dao ăn cắp hành thích Brandon Stark lại là hành động vụng về tới khó tin. Và nếu nghĩ kỹ, chuyện đó cũng khó giải thích...

Tyrion rùng mình. Giờ, đó là mối nghi ngờ kinh khủng. Có lẽ sói tuyết và sư tử phải những động vật nguy hiểm nhất rừng rậm, và nếu là như thế, có kẻ nào đó biến thành công cụ để lợi dụng. Tyrion Lannister ghét bị lợi dụng.

phải thoát ra khỏi đây càng sớm càng tốt. Cơ hội đánh bại Mord của chỉ bằng con số , và ai có thể tuồn cho sợi dây dài hai trăm mét, vì thế phải đơn độc tìm kiếm tự do thôi. Chính cái miệng lôivào xà lim này; vậy nó có thể lôi ra.

Tyrion đẩy mình đứng dậy, cố gắng quên cái nền nhà dốc, và cẩn thận nhoài ra ngoài rìa. dùng tay đấm vào cánh cửa. “Mord!” hét. “Cai ngục! Mord! Tôi cần ! cứ liên tục như vậy trong mười phút trước khi nghe thấy tiếng bước chân. Tyrion lui lại giây trước khi cánh cửa bật mở.

“Ầm ĩ quá,” Mord gầm thét, mắt vằn máu. Đong đưa trong bàn tay nần nẫn thịt của là sợi dây da, dài và dày, gấp đôi cổ tay .

Đừng bao giờ để chúng biết mày sợ, Tyrion tự nhủ. “ có muốn giàu ?” hỏi.

Mord đánh . lười nhác quật cái đai da, nhưng nó lại trúng tay Tyrion. loạng choạng, nghiến răng vì đau. “Câm họng, thằng lùn,” Mord cảnh cáo.

“Vàng,” Tyrion , cố nở nụ cười, “Casterly Rock có rất nhiều vàng, aaaaa...” Lần này cú đánh trúng cẳng tay, và Mord dùng thêm lực, khiến dây da nảy lên tanh tách. Cú đánh trúng mạng sườn Tyrion, khiến khuỵu xuống, rêи ɾỉ. cố nhìn lên gã cai ngục. “Giàu như người nhà Lannister ấy,” thở khò khè. “Đó là những gì người ta thường , Mord...”

Mord càu nhàu. Sợi dây da rít lên trong khí và đánh trúng mặt Tyrion. quá đau đến mức biết là mình ngã, nhưng khi mở mắt ra, nằm sàn ngục. Tai ong ong, miệng đầy máu. mò mẫm, cố đứng dậy, nhưng những ngón tay sờ vào... hư . Tyrion rụt tay lại như bị bỏng, và cố hết sức nín thở. lăn ra sát rìa, chỉ còn cách bầu trời xanh kìa vài centimét.

“Muốn thêm ?” Mord nắm sợi dây da và quất mạnh. Tyrion nhảy dựng lên. Gã cai ngục cười lớn.

đẩy mình xuống đâu, Tyrion tuyệt vọng nhủ thầm trong khi cố bò ra khỏi mép vực.

Catelyn Stark muốn mình sống, dám gϊếŧ mình. quệt máu dính môi, mỉm cười và , “Cú đó đau đấy, Mord.” Tên cai ngục nheo mắt nhìn , tính xem liệu có phải móc . “Ta có thể trọng dụng người giỏi như ngươi.” Sợi dây da lại bay tới chỗ , nhưng lần này Tyrion tránh được. chỉ bị sượt qua vai mà thôi.

“Vàng,” nhắc lại, bò ngược lại như con cua, “nhiều vàng hơn số ngươi từng thấy trong đời. Đủ để mua đất đai, phụ nữ, ngựa... Ngươi có thể trở thành Lãnh chúa. Lãnh chúa Mord.” Tyrion khạc ra máu và đờm rồi nhổ ra ngoài trời.

“ có vàng,” Mord .

nghe! Tyrion nghĩ. “Họ cướp túi tiền của ta khi bắt ta, nhưng vàng vẫn là của ta. Catelyn Stark có thể bắt giữ người, nhưng bà ta bao giờ cướp tiền của . Điều đó chẳng vẻ vang gì. Giúp ta, và tất cả số vàng là của ngươi.” Sợi dây của Mord lại phóng ra, nhưng lần này khá nhàng hời hợt, chậm chạp và khinh thường. Tyrion tóm lấy sợi dây da. “gặp bất cứ nguy hiểm nào. Tất cả những gìcần làm là chuyển bức thư.”

Tên cai ngục kéo sợi dây da về. “Thư à,” , như thể chưa bao giờ nghe thấy từ đó. Cái nhíu mày tạo nên những đường rãnh sâu trán .

“Ngài nghe thấy rồi đó, Lãnh chúa. Chỉ cần chuyển lời của tôi tới phu nhân của ngài. với bà ấy...” cái gì? gì khiến phu nhân Lysa mủi lòng đây? Ý tưởng đột nhiên tới với Tyrion Lannister. “...với bà ấy rằng ta muốn thú tội.”

Mord giơ tay và Tyrion gồng mình đỡ cú đánh tiếp theo, nhưng tay cai ngục lại phân vân.

Nỗi nghi ngờ và lòng ham muốn dấy lên trong đáy mắt . muốn vàng, nhưng sợ bị lừa; có vẻ thường xuyên bị người đời lừa gạt. “ dối,” càu nhàu chán nản. “Gã lùn định lừa ta ư…”

“Ta viết giấy ước,” Tyrion thề.

Vài kẻ mù chữ coi khinh các văn tự; số khác dường như sùng kính những con chữ, như thể nó là loại ma thuật vậy. May mắn là, Mord thuộc loại thứ hai. Gã cai ngục hạ sợi dây xuống. “Viết vàng. Nhiều vàng vào.”

“Ờ, nhiều vàng,” Tyrion đoan chắc với . “Cái túi tiền của ta chỉ là chút xíu thôi bạn ạ. trai ta còn mặc áo giáp bằng vàng nguyên chất kia.” Thực ra, áo giáp của Jaime là thép mạ vàng, nhưng gã ngốc này bao giờ nhận ra khác biệt. .

Mord trầm ngâm mân mê sợi dây đai, nhưng cuối cùng, mủi lòng và mang giấy mực tới. Khi tờ giấy viết xong, gã cai ngục nghi ngờ nhíu mày. “Giờ chuyển lời cho tôi,” Tyrion giục.

Khi họ tới tìm vào tối muộn ngày hôm đó, co ro nằm ngủ. Mord mở cửa nhưng vẫn im lặng. Ser Vardis Egen dùng gót giày đánh thức Tyrion dậy. “Đứng dậy , Quỷ Lùn. Phu nhân muốn gặp ngươi.”

Tyrion dụi mắt và mơ hồ nhăn nhó. “Chắc chắn rồi, nhưng sao ngài nghĩ tôi muốn gặp bà ấy chứ?”

Ser Vardis nhíu mày. Tyrion vẫn nhớ nguyên ông ta như thế nào trong suốt bao nhiêu năm ròng làm đội trưởng đội lính gác của Quân sư. khuôn mặt vuông vức, tóc muối tiêu, người cơ bắp, có chút khiếu hài hước nào. “Ta quan tâm tới mong muốn của ngươi. Đứng lên, ta lôi ngươi .”

Tyrion vụng về đứng dậy. “ đêm lạnh,” , “và Đại Sảnh lại quá giá buốt. Tôi muốn bị phong hàn. Mord, nếu có thể, mang áo choàng tới cho tôi.”

Tay cai ngục lườm , mặt ngu ngơ nghi ngờ.

“Áo choàng của ta,” Tyrion nhắc lại. “Áo choàng da mèo ma ngươi lấy của ta đó. Nhớ lại .”

“Đưa cái áo choàng chết tiệt đó ngay,” Ser Vardis .

Mord dám cằn nhằn. lườm Tyrion như nhắc về lời hứa hậu đãi trong tương lai, nhưng vẫn lấy áo choàng. Khi quấn nó quanh cổ kẻ tù nhân của mình, Tyrion mỉm cười. “Cám ơn. Ta nghĩ về mỗi khi nhìn thấy nó.” quàng đuôi áo choàng qua vai phải, và lần đầu tiên cảm thấy ấm áp sau bao nhiêu ngày trời lạnh cóng. “Dẫn đường , Ser Vardis.”

Đại Sảnh nhà Arryn sáng lên với năm mươi ngọn đuốc cháy rực các chân đèn gắn tường. Phu nhân Lysa mặc váy lụa đen, với hình mặt trăng và chim cắt thêu ngực bằng ngọc trai. Vì bà ta thể gia nhập Đội Tuần Đêm, nên Tyrion chỉ có thể đoán bà ta muốn mặc đồ tang cho phù hợp với buổi xét xử. Mái tóc dài màu nâu vàng được bện cầu kỳ, thả xuống vai trái. Chiếc ghế cao hơn bên cạnhcó người; chắc chắn Lãnh chúa thành Eyrie bé kia run rẩy trong giấc ngủ rồi. ít nhất Tyrion cũng mừng vì điều này.

cúi gập người và vội liếc quanh căn phòng. Phu nhân Stark triệu kiến các hiệp sĩ cùng những người hầu cận tới nghe thú tội, đúng như hy vọng. thấy khuôn mặt góc cạnh của Ser Brynden Tully và khuôn mặt chất phác của Lãnh chúa Nestor Royce. Bên cạnh Nestor là người đàn ông trẻ hơn với bộ râu đen dữ tợn, người ai khác ngoài người thừa kế của ông ta, Ser Albar. Hầu hết các gia tộc lớn của Thung Lũng đều tới. Tyrion thấy Ser Lyn Corbray, mảnh mai như lưỡi kiếm, Lãnh chúa Hunter với đôi chân phù nề, quả phụ Waynwood với những người con đứng quanh. Những người khác mang mình gia huy mà biết; ngọn thương gẫy, rắn lục, tòa tháp cháy, chén có cánh.

Ngoài những lãnh chúa vùng Thung Lũng còn có vài người bạn đồng hành đường núi cùng ; Ser Rodrik Cassel, xanh xao vì vết thương lành, đứng cạnh Ser Willis Wode. Chàng ca sĩ Marilliontìm cho mình cây đàn hạc mới. Tyrion mỉm cười; dù chuyện gì xảy ra tại đây trong tối nay, cũng mong nó xảy tới trong lặng lẽ, và chỉ có ca sĩ mới có thể truyền câu chuyện khắp hang cùng ngõ hẻm.

Ngoài sảnh, Bronn lười nhác nằm dưới cây cột. Đôi mắt đen của gã kỵ sĩ nhìn xoáy vào Tyrion, và tay nắm chặt lấy thanh kiếm. Tyrion nhìn lúc lâu, lòng phân vân...

Catelyn Stark lên tiếng trước. “Chúng ta nghe ngươi muốn thú tội.”

“Vâng, thưa phu nhân.” Tyrion trả lời.

Lysa Arryn mỉm cười với chị . “Thiên ngục luôn luôn khiến chúng gục ngã. Thần thánh có thể nhìn thấy chúng ở đó, và có bóng tối nào để trốn hết.”

“Chị thấy hề gục ngã chút nào,” Catelyn Stark .

Hãy vào truyenhdt.com để đọc truyện nhanh hơn!

Phu nhân Lysa để tâm tới bà. “Ngươi cần gì ,” bà ta ra lệnh cho Tyrion.

Giờ là lúc đổ xúc xắc rồi, nghĩ và liếc nhìn Bronn. “Bắt đầu từ đâu đây nhỉ? Ta là người bé đốn mạt, ta thừa nhận. Tội lỗi và tội ác của ta thể nào đếm hết, thưa các lãnh chúa và các quý phu nhân. Ta ngủ với điếm, phải mà là hàng trăm lần. Ta từng ước cha mình, chị mình, chính là nữ hoàng duyên dáng của chúng ta chết .” Đằng sau có ai đó cười khẩy. “ phải lúc nào ta cũng đối xử tốt với kẻ hầu người hạ. Ta có đánh bạc. Ta thừa nhận, thậm chí còn chơi gian lận. Ta biết bao điều kinh khủng và độc địa với các lãnh chúa và quý bà cao quý trong triều đình.”

Tất cả đều bật cười. “ lần nữa, ta...”

“Câm mồm!” Khuôn mặt tròn xanh xao của Lysa Arryn chuyển sang màu đỏ giận dữ. “Ngươi biết mình làm gì hả, gã lùn kia?”

Tyrion nghiêng đầu sang bên. “Sao ạ, tôi nhận tội, thưa phu nhân...”

Catelyn Stark bước lên bước. “Ngươi bị buộc tội thuê sát thủ gϊếŧ con trai Bran của ta giường ngủ, và mưu gϊếŧ Lãnh chúa Jon Arryn, quân sư.”

Tyrion vô thức nhún vai. “Những tội ác đó tôi thể thừa nhận được. Tôi biết về bất cứ vụ gϊếŧ người nào cả.”

Phu nhân Lysa đứng lên. “Ta để người khác kháy mình. Ngươi đùa quá trớn rồi đấy, Quỷ Lùn. Ta tin rằng ngươi cảm thấy thích thú. Ser Vardis, đưa trở lại ngục thất... nhưng lần này tìm cho xà lim hơn, với nền nhà dốc hơn.”

“Vậy là công lý tại Thung Lũng được thực thi như thế này đây sao?” Tyrion gầm lên, quá lớn khiến Ser Vardis đứng im trong giây lát. “Có phải danh dự dừng bước tại Cổng Máu rồi ? Các người buộc tội tôi, tôi nhận, thế là các người ném tôi lên thiên ngục cho tôi đóng băng và chết đói.” nghiêng đầu, để cho họ nhìn kĩ những vết thương Mord gây ra mặt . “Luật pháp của nhà vua ở đâu? Eyrie phải phần của Bảy Phụ Quốc hay sao? Các người , ta là bị cáo. Được thôi. Ta muốn được xét xử! Hãy để ta , và để hoặc sai lầm của ta được phơi bày trước ánh sáng, dưới tầm mắt của thần thánh và con người.”

Những tiếng thầm to vang khắp Đại Sảnh. Tyrion biết, thắng được bà ta. mang thân phận cao quý, là con trai của vị lãnh chúa quyền lực nhất trong vương quốc và là em trai của hoàng hậu. ai có thể từ chối xét xử .

Những người lính gác mặc áo choàng xanh tiến về phía Tyrion, nhưng Ser Vardis buộc họ dừng lại và nhìn phu nhân Lysa.

Cái miệng xinh của bà ta nhếch lên thành nụ cười hờn dỗi. “Nếu ngươi cố chấp và quả ngươi có tội, vậy chiếu theo vương pháp, ngươi phải trả giá bằng mạng sống. Tại Eyrie có đao phủ đâu, Lãnh chúa Lannister ạ. Cho mở Cổng Trăng.”

Đám đông tản ra. Cánh cửa gỗ đước hẹp đứng giữa hai cây cột đá hoa cương tráng lệ, với hình trăng khuyết khắc gỗ. Những người đứng ngoài cùng nhường đường cho hai người lính gác sóng bước vào. người hạ thanh chắn bằng đồng nặng nề xuống; người thứ hai đẩy cửa vào. Chiếc áo choàng xanh của họ bay bay vai, do cơn gió bất chợt xuất qua khe cửa mở. Bên là khoảng thăm thẳm của trời đêm, lấp lánh những ngôi sao lạnh lẽo.

“Hãy chứng kiến vương pháp,” Lysa Arryn . Ánh đuốc bập bùng như những sóng tóc tường, và thi thoảng có ngọn đuốc kỳ lạ lóe lên.

“Lysa, tôi nghĩ thế này khôn ngoan,” Catelyn Stark khi cơn gió u ám len lỏi trong đại sảnh.

Em bà lờ tịt . “Ngươi muốn xét xử ư, Lãnh chúa Lannister. Được thôi, ngươi được xét xử. Con trai ta lắng nghe những gì ngươi muốn , và ngươi nghe lời phán xét từ nó. Sau đó ngươi có thể ... bằng cửa này hoặc cửa khác.”

Bà ta có vẻ hài lòng, Tyrion nghĩ, chắc chắn rồi. Làm sao xét xử có thể đe dọa bà ta trong khi đứa con yếu ớt của bà ta nắm vị trí chủ tọa? Tyrion liếc nhìn Cổng Trăng.

Mẹ ơi, con muốn thấy bay! Thằng thế. Thằng nhãi con thò lò mũi xanh đó ném bao nhiêu người xuống cánh cửa này rồi?

“Cảm ơn, phu nhân tốt bụng, nhưng tôi thấy cần làm phiền Lãnh chúa Robert,” Tyrion lịch . “Chúa biết rằng tôi vô tội. Mạng sống của tôi nằm trong tay họ, chứ phải dưới xét xử của loài người. Tôi muốn được xử đấu.”

Những tiếng cười đột ngột làm rung chuyển Đại Sảnh Đường nhà Arryn. Lãnh chúa Nestor khụt khịt mũi, Ser Willis cười khẩy, Ser Lyn Corbray cười hô hố, và những người khác ngửa cổ cười sảng khoái tới mức nước mắt chảy tràn má. Marillion vụng về đánh nốt nhạc vui tươi cây đàn hạc mới bằng những ngón tay bị gãy. Kể cả gió dường như cũng rít lên nhạo báng khi luồn vào Cổng Trăng.

Đôi mắt xanh nước biển của Lysa Arryn có vẻ bối rối. khiến bà ta mất bình tĩnh. “Chắc chắn ngươi có quyền đó.” hiệp sĩ trẻ với hình con rắn lục thêu áo khoác bước lên và quỳ gối xuống. “Phu nhân, mong bà cho phép tôi giành lại công lý cho người.”

“Danh dự này phải thuộc về ta,” Lãnh chúa già Hunter . “Vì tình tôi dành cho Lãnh chúa, mong bà hãy để tôi trả thù cho ngài ấy.”

“Cha tôi tận tụy phục vụ Lãnh chúa Jon với cương vị Đại Tổng quản Thung Lũng,” Ser Albar Royce lên tiếng. “Hãy để tôi phục vụ cho con trai người.”

“Thần thánh thường quý nhưng người biết lẽ công bình,” Ser Lyn Corbray , “nhưng thường đó lại là những tay kiếm giỏi nhất. Chúng ta đều biết người đó là ai.” Ông ta khiêm tốn cười.

Cả tá người nhao nhao , thể nghe ra ai với ai. Tyrion thấy chùng lòng khi biết có nhiều kẻ muốn gϊếŧ tới vậy. Có lẽ đây phải kế hoạch khôn ngoan.

Phu nhân Lysa giơ tay ra hiệu im lặng. “Cám ơn các lãnh chúa, và tôi biết con trai tôi vô cùng cảm kích nếu nó có mặt tại đây. ai trong Bảy Phụ Quốc kiên cường và trung thành như những hiệp sĩ Thung Lũng. Điều này tôi có thể đảm bảo với quý vị. Nhưng tôi chỉ có thể chọn .” Bà ra hiệu. “Ser Vardis Egen, ngài luôn là quân sư đắc lực của chồng ta. Ta chọn ngài làm người bảo vệ chúng ta.”

Ser Vardis im lặng khác thường. “Phu nhân,” ông nghiêm túc , quỳ chân xuống, “xin bà hãy trao gánh nặng này lên vai kẻ khác. Người đàn ông này phải chiến binh. Hãy nhìn . chú lùn, cao bằng nửa tôi và chân bị tật. Tôi vô cùng xấu hổ nếu phải gϊếŧ hại người thế này mà gọi đó là công bằng.”

Ồ, tuyệt vời, Tyrion nghĩ. “Tôi đồng ý.”

Lysa nhìn . “Ngươi đòi xử đấu.”

“Vậy giờ tôi cũng cầu có người bảo vệ cho mình, như bà vừa chọn người cho mình. trai Jaime của tôi rất vui lòng được lãnh trọng trách này.”

“Sát Vương quý của ngươi ở cách đây hàng trăm dặm,” Lysa Arryn độp lại.

“Hãy gửi chim đưa tin tới. Tôi rất vui lòng chờ đợi ấy đến.”

“Ngày mai ngươi đối mặt cùng Ser Vardis.”

“Cậu ca sĩ,” Tyrion và quay sang Marillion, “khi ngươi viết khúc tráng ca về chuyện này, nhớ với mọi người rằng phu nhân Arryn từ chối kẻ lùn này có người bảo vệ, và để , kẻ tàn tật, bầm dập, tập tễnh đối đầu với hiệp sĩ dũng mãnh nhất của bà ta nhé.”

“Ta từ chối ngươi điều gì!” Lysa Arryn , giọng rít lên nhức óc vì bị chọc giận. “Hãy tên người bảo vệ của ngươi, Quỷ Lùn... nếu ngươi nghĩ mình có thể tìm ra người sẵn sàng chết vì ngươi.”

“Cũng giống như lệnh bà, tôi sớm tìm ra người sẵn sàng gϊếŧ người vì tôi.” Tyrion nhìn khắp căn phòng dài.

ai nhúc nhích. lúc rất lâu nghĩ liệu đây có phải trò ngớ ngẩn lớn nhất trong đời .

Ở rìa căn phòng có người di chuyển. “Tôi đứng về phía Quỷ Lùn,” Bronn hô.