Chương 3: Chưa bao giờ quên

"Vâng mẹ, con vẫn ổn."

Sáng Chủ nhật, cậu đang bận rộn trong bếp trong căn hộ của mình và nói chuyện với mẹ qua cuộc gọi video trên "facetime" bằng máy tính bảng của mình. Mùi thơm ngọt ngào của món tráng miệng phảng phất trong không khí, khiến người khác phải chảy nước miếng, một cái khay bạc được đặt trên bàn gỗ. Trên khay đặt một số chén bánh nhỏ. Parm từ từ đổ bột màu xanh nhạt của bôt đậu xanh vào mỗi chén nhỏ.

[Hôm nay sao con dậy sớm làm món tráng miệng vậy?]

Mẹ cậu hỏi. Bà nhìn con trai mình đang bỏ bột vào một cái chén nhỏ.

"Chỉ là con muốn ăn nó, vì vậy con làm cho bạn bè của con luôn."

Khi Parm hoàn thành, cậu quay sang làm phần còn lại. Lấy hỗn hợp nước cốt dừa và bột gạo với một ít muối cho vào chảo khuấy đều cho đến khi thành một khối bột màu trắng. Parm nấu sơ qua, sau đó rắc đậu rang vàng lên.

"Ai nói món tráng miệng kiểu Thái khó làm?" Parm thì thầm với chính mình và nở một nụ cười. Thật tệ là khó kiếm lá chuối, nếu không món ăn vặt sẽ có mùi thơm hơn.

[Con có biết rằng mẹ nhớ các món tráng miệng của con không?]

“Nếu Phoom có thể làm được, hãy để em ấy thử trước đã” Parm nói và cười, vì em trai cậu không thể làm món tráng miệng, nhưng món cơm rang của em ấy là ngon nhất. Mẹ cậu và cậu nói chuyện thêm một chút và phải kết thúc cuộc gọi vì bà ấy phải chuẩn bị khai trương nhà hàng của mình. Khi cuộc gọi kết thúc, Parm cảm thấy hơi mệt. Món tráng miệng đã làm xong, chỉ cần cất chúng vào hộp và bỏ vào tủ lạnh.

Parm đi về phía máy tính, bây giờ là 1 giờ 30. Cậu vào trang web như mọi khi nhưng lần này lại bật cười vì ảnh của các thành viên mới được đăng lên. Đặc biệt bức ảnh Team làm thành viên chính của năm nhất nhận được rất nhiều bình luận của các bạn nữ. Parm kéo xuống dưới để vừa xem vừa thưởng thức.

"Hả? Này!" Parm hét lên khi tìm thấy bức ảnh của mình với ManNow (chỉ xuất hiện một nửa trong bức ảnh) đang ngồi trên khán đài. Thêm vào đó, người đăng đã thêm chú thích và gắn thẻ Team.

---

[Ảnh] ~ Người ủng hộ số một của @ teamterayu ~

Lemon: Tại sao chỉ có một nửa thế. Ai đã chụp tấm này? T_T

teamteerayu: Yay ... Ý tôi là không phải của tôi, ý tôi là không phải!!!!!!!!

Winnie the pooh: @Lemon lần sau quay lại, anh sẽ chụp toàn bộ hình ảnh của em nhé lol.

team teerayu: tên cô ấy là ManNow, anh Win.

Winnie the pooh: @Lemon không cần biết tên là gì, chỉ cần biết nó làm tim anh xao xuyến.

Kritti: @Winnie the pooh của ai đó thật là đáng yêu quá Team.

Nawin: đúng vậy, cả hai đều dễ thương quá đi mất. Lúc ở hồ, tao để ý hai tụi nó suốt mà ha ha ha.

teamteerayu: cút đi! Ai cho tụi mày dám tán tỉnh bạn tao!

---

Parm chỉ cười khi thấy Team đã thực sự làm đúng những gì cậu ấy nói hôm qua, nhưng có vẻ như mọi người đã hiểu lầm. Thực ra cậu ấy không quan tâm đến những tin tức về mối quan hệ giữa cậu ấy và mình.

Parm kéo xuống và dừng lại ở bài đăng "lịch thi đấu và thu thập điểm số".

---

Rattanon_dean: lịch thu thập điểm số, xem hình bên dưới. Lịch sử dụng bể bơi để tập thể dục buổi sáng là 6h30 đến 9h30, chiều từ 5h đến 9h.

---

"Thật là nghiêm túc?!" cậu tựa đầu vào cánh tay mình, cậu chỉ sợ Dean sẽ hiểu lầm mối quan hệ giữa mình và Team.

***

"Cái gì đây? Ta-goh? (Thạch dừa gói trong lá chuối)" Team mở to mắt, bây giờ họ đã kết thúc buổi học buổi chiều. Sau đó, họ sẽ đến câu lạc bộ của mình.

Parm mở một hộp đồ tráng miệng cho Team và ManNow.

"Giống như vậy nhưng món "leum gleun" này thực sự ngon hơn khi ăn lúc mới làm xong nhưng mình có lớp học vào buổi sáng, vì vậy mình đã làm nó hôm qua và để trong tủ lạnh cả đêm."

ManNow lộ ra vẻ bối rối, chưa từng nghe qua nên vừa ăn vừa nói "Mình thích món tráng miệng này" sau đó chọn món khác "màu sắc xinh xắn, màu xanh lam."

"Màu làm từ bột đậu xanh, khi trộn với bột sẽ sáng hơn" Parm mở món tráng miệng và ăn.

"Mmm, ngọt thật! Thật mềm mại!" Cô tròn xoe mắt "Team ăn thử đi, ngon và mềm trong miệng."

Một món tráng miệng của Thái Lan mà cậu chưa bao giờ nghe nói đến, nhưng khi cậu thử nó, cậu lập tức nở nụ cười tươi "ngon".

"Bột mềm phải không? Nó rất dễ ăn và nó có mùi giống như nước hoa nhài trong hỗn hợp."

ManNow nhăn mặt và ăn tiếp 3 miếng "haah … cậu là con trai nhưng nấu món tráng miệng rất giỏi."

"Haha, đừng nói như vậy. Hầu hết các đầu bếp đều là nam mà" Parm giải thích.

"Nếu cậu biết nấu ăn, tại sao cậu không học chuyên ngành nữ công gia chánh?" Team tò mò hỏi.

ManNow hỏi: "Tại sao cậu lại học ở trường đại học này? Ở đây không có kinh tế hộ gia đình".

"Đúng vậy, tại sao?" Team đổi câu hỏi khiến mọi người phải bật cười.

"Mình đã học nấu ăn lâu rồi. Mình muốn học thêm thứ khác" Parm bĩu môi khiến bạn bè bật cười. Sau khi họ ăn mỗi người 5-6 miếng, người đầu bếp nhìn vào mặt bạn mình như thể anh ta muốn nói điều gì đó.

"Hừm ... có chuyện gì?" ManNow muốn ăn tiếp, nhưng cô không thể ăn nhiều vì cô phải giảm cân.

"Cầm lấy đi, mình làm rất nhiều" Parm cười và sau đó lấy ra hai hộp đồ tráng miệng "ManNow và Team mang nó cho bạn bè của các cậu ở câu lạc bộ nha."

"Ồ, cảm ơn" Team nhìn đồng hồ. Tiền bối của cậu đã đưa cậu thời khóa biểu. Cậu lấy chiếc hộp và cho vào cặp. Đang suy nghĩ mông lung, cậu nhìn người bạn nhút nhát của mình đang từ từ đưa một chiếc hộp khác cho ManNow. Team cười quyến rũ.

"Mình sẽ đảm bảo rằng anh Dean sẽ ăn nó."

Parm bị sốc, mặt đỏ bừng khi nghe thấy tên tiền bối đó.

ManNow mỉm cười, cô thấy Team đang rất vui trước phản ứng của bạn mình. Trông rất rõ ràng.

"Ừ, mình sẽ đưa cho Dean thật nhiều." Team vừa nói vừa bước ra ngoài, để lại Parm lúc này đã đỏ bừng cả mặt.

"Team!!!" lúc nào cũng trêu chọc cậu.

***

Hôm nay câu lạc bộ nấu ăn Thái và câu lạc bộ tráng miệng bắt đầu hoạt động ngày đầu tiên. Các cô gái vui sướиɠ khi các chàng trai là thành viên mới làm món tráng miệng và nó rất ngon. Thông thường, phòng câu lạc bộ nằm trong một dãy nhà. Các câu lạc bộ thể thao có phòng của họ gần cơ sở đào tạo của họ. Nhưng đối với câu lạc bộ nấu ăn, nó được tách riêng trong một tòa nhà để đảm bảo an toàn.

Nhìn quanh phòng, cửa sổ thông gió đã mở sẵn. Một bên trái có hai nhà bếp và một nhà bếp kiểu Thái nằm bên ngoài căn phòng. Di chuyển đến giữa phòng có quầy chuẩn bị đồ ăn và bồn rửa. Ở góc bên phải, có một bàn làm việc với rất nhiều tài liệu trên đó. Ngoài ra còn có một bảng thông báo để đưa các thông báo, tin tức, hoạt động, lịch trình, v.v. Ngoài ra còn có bàn gấp kiểu Nhật.

Từ cơ sở vật chất cho thấy câu lạc bộ này có sự hỗ trợ hoàn toàn từ trường đại học, điều này có thể thấy từ phòng câu lạc bộ rộng hơn các phòng câu lạc bộ khác. Nhưng khi nhận được lệnh từ trường đại học, căn phòng có cảm giác chật chội. Ngoài đồ ăn Thái, còn có đồ ăn và bánh ngọt của phương Tây. Chủ tịch câu lạc bộ cho biết anh đã yêu cầu đổi tên thành "câu lạc bộ nấu ăn quốc tế" vì có nhiều đơn đặt hàng đồ ăn Trung Quốc, Hàn Quốc và Việt Nam hơn.

"Câu lạc bộ tráng miệng Thái Lan cũng là một phần của câu lạc bộ này" anh đưa các thành viên mới đến xem. Tìm kiếm không gian lưu trữ, giữ mọi thứ ngăn nắp, chảo, đồ khuấy bằng đồng hoặc nồi hấp.

"Khi có nhiều đơn hàng, chúng ta phải nhào bột cho đến khi cảm thấy cánh tay gần như đứt lìa. Chúng ta phải ở trong phòng câu lạc bộ cả đêm", đàn anh nói và khiến đàn em sợ hãi.

Sau khi hai câu lạc bộ nhìn quanh và chào hỏi xong. Chủ tịch câu lạc bộ giải thích các quy tắc, bao gồm cả cách xin phép sử dụng nhà bếp.

"Ngay bây giờ, chúng ta có đơn đặt hàng làm những hộp đồ ăn tráng miệng. Ai có thể giúp? Các em luôn được chào đón."

"Ai đã đặt vậy anh? Sau đó chúng ta có thể quyết định" một cô gái nói và làm cho những người khác cười và sau đó bị chủ tịch câu lạc bộ đánh.

"Câu lạc bộ bơi lội, họ định đưa đàn em của mình đi biển. Vì vậy, họ cần đồ ăn nhẹ để ăn trên xe buýt."

Parm xuýt ngã khi nghe thấy "câu lạc bộ bơi lội". Tim cậu lại đập nhanh.

"Có ai rảnh không?" chủ tịch câu lạc bộ hỏi lại.

Sau đó chàng trai đến từ câu lạc bộ tráng miệng Thái Lan từ từ giơ tay.

"Em có thể giúp."

***

Câu lạc bộ bơi lội vừa được giải lao sau giờ tập luyện mệt mỏi. Trên bảng thông báo của câu lạc bộ liệt kê số điểm của mọi người. Họ đặt nó ở đó để đo lường số liệu thống kê.

"Ôi, mệt quá" Team đang nằm trên băng ghế trong phòng thay đồ.

"Đi tắm rửa thay quần áo nhanh đi! Hoặc là quấn khăn tắm lên, muốn khoe mông hả?!" một trong những đàn anh đá nhẹ vào cậu khiến cậu hét lên.

"Nàyyyyy các anh! Em vẫn chưa lấy quần áo của mình", Team trả lời trong khi che cơ thể bằng một chiếc khăn tắm.

"Tại sao phải che đậy nó?" phó chủ tịch câu lạc bộ đến trêu chọc. Sau đó lấy khăn và ném nó theo hướng khác.

"Win!!!" cậu trêu lại nhưng lại ngã xuống sàn.

“Vào thay đồ nhanh lên” Win đưa tay đỡ đàn em đứng dậy.

"Đói, mệt!" Team ngồi xuống rồi mở to mắt “À, em có đồ ăn nhẹ" cả đám đàn anh cười phá lên Team chạy đến tủ đồ của mình lấy một hộp đồ ăn.

"Không cần ngại, ăn đi" Team lấy một ít đồ ăn nhẹ đặt lên băng ghế sau đó đi thay đồ vì anh bắt đầu cảm thấy lạnh.

"Đây là gì?" Win cám ơn và nhận lấy một cái "nó có màu xanh kỳ lạ, mùi thơm, ngọt ngào, gọi là ta-goh?"

"Không, anh, nó được gọi là "leum-gleun". Anh không biết?" Team khoe những gì cậu biết từ Parm. Mọi người tiến lại và lấy hai miếng.

"Nghe tên mà chưa ăn bao giờ nè, ngon lắm" Win hét lên khi miếng bánh mềm tan trong miệng. Vị ngọt của bột bánh xanh và vị mặn của bột bánh trắng với nước cốt dừa hoàn toàn hợp nhau, "Nhóc mua ở đâu vậy?"

Team nhún vai và cười khi khoe khoang "bạn em đã làm cho em. Em nghĩ cậu ấy thực sự tuyệt vời."

"Bạn của em là con trai?" Một vị tiền bối khác ngạc nhiên hỏi.

"Vâng, gia đình cậu ấy sở hữu một nhà hàng Thái Lan. Cậu ấy làm những món ăn nhẹ này".

Bất ngờ hơn cửa phòng thay đồ bị mở kèm theo tiếng đập mạnh của ai đó lao vào khiến những người bên trong không khỏi ngạc nhiên. Chủ tịch câu lạc bộ bất ngờ khi nhìn thấy - mọi người tụ tập bên trong.

"Các cậu đang làm gì vậy?" Dean đến và tham gia cùng họ. Anh nhìn vào hộp đồ ăn vặt trên tay cậu nhóc và nhíu mày cho đến khi chúng gần như dính chặt vào nhau.

"Đồ ăn nhẹ Leum-gleun?"

"Này, anh biết nó à?" Team mắt sáng lên, cậu vội vàng đưa cho tiền bối "bạn em làm, anh thử xem."

Dean không ngần ngại cầm lấy và ăn nó, sau đó sững người một lúc. Hương vị ngọt ngào như thể quen thuộc khiến tim anh đập loạn nhịp. Đôi mắt anh sắc lạnh nhìn đàn em của mình, như thể anh muốn hỏi điều gì đó nhưng lại thay đổi ý định.

Team không để tuột mất cơ hội. Bạn của cậu nói "câu lạc bộ Pháp của tôi không có các món ăn ngon như thế này đâu."

Dean gật đầu "nhưng ăn ở ngoài thì tốt hơn nếu không sẽ có kiến

trong phòng."

Sau khi bị mắng, mọi người vội túm cổ Team, giật chiếc hộp lôi ra ngoài. Cậu chỉ mỉm cười, dừng lại và trêu chọc chủ tịch.

"Em sẽ cho anh phần cuối, cậu ấy tên là Parm, là người yêu ngọt ngào" sau đó xách túi của mình và đưa miếng cuối cho chủ tịch câu lạc bộ.

(Trong tiếng Thái có một câu nói rằng ai ăn đến miếng cuối cùng sẽ sớm có được tình yêu. Và từ "người yêu ngọt ngào" cũng có thể được dịch là "sự dễ thương khiến anh ấy / cô ấy trở thành người yêu" vì vậy ý của Team là: " Em hy vọng anh sẽ làm được, sớm lấy Parm làm người yêu vì Parm dễ thương lắm").

Dean nhìn món ăn vặt trên tay "vậy em ấy tên là Parm?"

Ánh mắt anh dịu dàng nhìn và cười nhẹ.

Anh đặt đồ ăn nhẹ lên bàn và lấy điện thoại ra chụp ảnh. Mạng xã hội của anh đã không bao giờ đăng bất cứ thứ gì trong một thời gian dài. Ngón tay anh lướt lên xuống một chút và cau mày.

Sau đó, anh ấy bấm vào để chỉnh sửa và thêm một vài câu ngắn.

***

Parm thở dài sau khi tắm xong. Hôm nay rất mệt, vì cậu về muộn do bận họp bàn đồ ăn nhẹ cho câu lạc bộ bơi lội. Họ đồng ý làm bánh hamburger mini. Lần này cậu chỉ giúp chuẩn bị và trang trí.

Parm leo lên giường, dựa vào tấm ván đầu giường màu vàng tươi. Cậu nóng lòng muốn mở máy tính bảng của mình. Trượt để xem mạng xã hội, muốn hỏi Team về đồ ăn vặt xem anh ấy có thích hay không. Chỉ nghĩ về nó thôi cũng khiến cậu phấn khích. Cậu vội vàng mở ứng dụng Line, nhóm chat ở dòng thứ ba.

---

Parm: bữa ăn nhẹ hôm nay thế nào hả mọi người? Tất cả đều thích nó chứ?

Team: ngon, ai cũng thích.

Parm: oh, lần sau mình sẽ làm cho anh ấy ăn một lần nữa.

Lemonade: (nhãn dán mèo) tụi mình có thích không? (Cô chế nhạo Parm khi cậu không hỏi về câu lạc bộ của cô ấy thích hay không).

Parm: này, mình đang bắt đầu hỏi đến cậu mà.

---

Parm nhớ lại rằng cậu đã hoàn toàn quên hỏi ManNow.

---

Lemonade: vâng, câu lạc bộ của tụi mình không có anh Dean.

Parm: ồ, chắc là vậy. Các bạn ManNow có thích nó không?

Lemonade: họ thích nó.

Team: he he (sticker gấu tập gym).

Parm: vậy ..., tốt quá.

Team: ngày mai đừng quên đồ ăn cho anh Dean nha.

Team: (gửi hình ảnh).

---

Parm bật dậy ngồi thẳng dậy khi mở bức ảnh mà Team đã gửi cho cậu xem. Hai má của cậu nóng như đang trong tiết trời nóng mùa hè.

Hình ảnh lấy từ trang của anh Dean. Status đầu tiên anh ấy đăng lên sau nửa năm, một bức ảnh có món ăn vặt màu sắc tươi sáng rất đẹp. Rất nhiều bình luận tràn vào, nhưng không ai trả lời nó. Thích thú nhìn vào dòng chú thích ngắn gọn bên dưới khiến cậu không khỏi rùng mình.

---

[Ratthanon_Dean: "chưa bao giờ quên"]

---