Chương 7

"Ưʍ...a~~~a~~~"

"Á, em lại ra"

"Sâu quá a~~~ đυ.ng vào con rồi"

"A...~~a"

Khi sáu người bước vào bên trong đã là một mảnh hỗn độn, tiếng rêи ɾỉ vang lên khắp nơi. Xung quanh đều ngửi thấy mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng dâʍ ɖị©ɧ còn cả nướ© ŧıểυ

"Ụa" Từ Hi không kiềm chế được mà nôn khan. Mặt đỏ bừng, dựa cả người vào Đông Phong

"Từ Hi, em không sao chứ" Đông Phong nhìn mặt Từ Hi mặt từ đỏ sang trắng bệch, mồ hôi cũng chảy đầy mặt. Áo sơ mi phía sau lưng cũng ướt một mảng

"Quên mất, Từ Hi nó sợ ở nơi có quá nhiều người. Nào chúng ta lên phòng vip phía trên đi" Câu lạc bộ được xây dựng rất rộng, cái sân rộng mà bọn Từ Hi đang đứng là khu chung dành cho thành viên câu lạc bộ. Phía trên có năm phòng lắp kính trong suốt. Từ Phát thuần thục dẫn năm người còn lại vào phòng Vip

Sáu người đi vào thì năm tên vệ sĩ cũng kéo vào năm thùng chứa đồ chơi sau đó đóng cửa lại

"Ở bên dưới đáng sợ quá" Từ Hi thở phào nhẹ nhõm

"Chỉ có mấy phòng vip là được trang bị đầy đủ thôi" Ngạo Thiên đánh giá xung quanh, hắn còn nhìn thấy hơn mười máy quay được gắn trên các thiết bị trong phòng

"Muốn đeo mặt nạ hay không đây" Từ Phát như đóng vai trò chủ nhà, xé một bao bên trong là một đống mặt nạ da dính sát vào da mặt hỏi mọi người

Cuối cùng chỉ có Ngạo Thiên dùng mặt nạ nhưng là một mặt nạ hình quỷ được làm bằng nhựa. Cái mặt nạ này có mái tóc dài màu trắng, khuôn mặt nhăn nheo màu đỏ chưa kể điểm ấn tượng nhất của mặt nạ này chính là cái mũi dài của nó. Ngạo Thiên rất hài lòng nhìn mặt nạ đang đeo

"Mấy bộ này thật xấu" Ngạn Minh ôm chiếc bụng to mà lấy thử đồ trong trong thùng thì thấy ba bộ áo ôm sát cơ thể phía dưới có ba lỗ. Cậu cố tình nói lớn để thu hút sự chú ý của Ngạo Thiên

"Vậy em mặc đi" Ngạo Thiên mặt vẫn lạnh lùng nhìn Ngạn Minh sau đó liền chăm chú ngồi pha mấy lọ thuốc đủ màu với nhau

"Ngạo Thiên ngươi đây là đang làm cái gì. Thuốc không thể tự tiện pha chế đâu" Từ Phát trợn mắt nhìn hơn mười lọ thuốc của câu lạc bộ bị pha lẫn chung với nhau thì một màu đen như mực

"Im lặng" Ngạo Thiên nghiến răng, ánh mắt tức giận cảnh cáo Từ Phát

Ngạo Thiên hắn nhanh chóng lấy vài ống tiêm rút thuốc trong lọ đưa cho Từ Phát và Đông Phong. Ánh mắt hướng về Ngạn Minh và Từ Hi đang nghiên cứu đống đồ chơi trong thùng

"Á" Từ Hi trên người trần như nhộng đang cười đùa mất cảnh giác đã bị Đông Phong nhanh tay tiêm một phát vào mông nhanh chóng ngã gục xuống sàn, co giật không ngừng. Ngạn Minh cũng tương tự ngã xuống nằm bên cạnh Từ Hi co giật người. Bên dưới của hai người không ngừng chảy ra dâʍ ɖị©ɧ

"Ngươi đang muốn làm gì" Từ Phát nhìn Từ Hi bất động trên sàn, mặt phẫn nộ

"Các loại này trộn vào nhau là thuốc tốt nhất đấy" Ngạo Thiên nhìn sơ liền biết ý đồ của chủ câu lạc bộ, hắn chỉ là tiếp tay để thỏa mãn bản thân mà thôi

"Vậy sao" Từ Phát cũng chưa từng thử trộn mấy loại thuốc này nên cũng muốn thử cho Triệu Mẫn

"Ách...ách..." Triệu Mẫn hơi hoảng hốt nhìn Ngạn Minh cùng Từ Hi liền bị Từ Phát đánh úp đè người xuống ghế để tiêm thuốc, ngoài dự đoán vì Triệu Mẫn hơi vùng vẫy mà kim tiêm từ mông lại đâm thẳng vào tiểu huyệt. Cậu ngã xuống co giật liên hồi. Dâʍ ɖị©ɧ không những tràn ra ở âʍ đa͙σ ở tiểu huyệt cũng không ngừng chảy nước

Khoảng năm phút sau thì hai trên ba người đã như kẻ điên mà thèm khát dươиɠ ѵậŧ đàn ông

"Ưm~~~A~~~A~~~A~~~~" Từ Hi liên tục ngồi trên người Đông Phong mà nhún. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cậu không kiềm chế được mà bắn ra xung quanh

"Thiếu gia mau hưởng dụng Ngạn Minh a~~~" Ngạo Thiên rất bình tĩnh để Ngạn Minh quỳ gối mà phục vụ dươиɠ ѵậŧ của hắn bằng miệng. Hai cái miệng nhỏ bên dưới của Ngạn Minh chảy quá nhiều nước mà không cần dầu bôi trơn nên Ngạo Thiên cứ vậy mà đẩy hai dương cụ thô dài đẩy vào tiểu huyệt của Ngạn Minh

"Á...Á...á..." Vì vào quá nhanh mà tiểu huyệt của Ngạn Minh chảy chút máu. Cậu như không biết đau mà ngồi xuống cố nuốt cả hai dươиɠ ѵậŧ vào trong. Dươиɠ ѵậŧ quá dài nên đẩy sâu vào liền đυ.ng điểm G mà Ngạn Minh phóng thích ra lần nữa

"A...~~~~A~~~~ Đông Phong là chỗ đó. Mau đâm vào...a~~~" Từ Hi mơ hồ nói chuyện lộn xộn chỉ muốn cắn nuốt luôn tiểu đệ đệ của Đông Phong

"Tiểu dâʍ đãиɠ, mau thả lòng ra" Đông Phong đánh thật mạnh vào mông Từ Hi. Bị đau mà Từ Hi thả lỏng tiểu huyệt ra một chút. Đông Phong liền tiện tay lấy một dương cụ hình nón như một dụng cụ người ta chặn xe bên ngoài mà đẩy vào tiểu huyệt của Từ Hi

"Á...đau quá...á....ưʍ...á..." Dương cụ này không to như dụng cụ kia nhưng thiết kế đầu nhỏ đuổi to làm Từ Hi khó khăn, càng muốn nhún thật nhanh để gãi ngứa bên trong

"Chà, đúng là loạn thật rồi" Từ Phát nhìn Ngạn Minh cùng Từ Hi phát tính mà run sợ. Rồi nhìn lại Triệu Mẫn uốn éo mông đảo qua đảo lại trên dươиɠ ѵậŧ của hắn cùng khuôn mặt ửng đỏ, dù đã bị tiêm thuốc như hai người kia nhưng Triệu Mẫn còn rất minh mẫn chỉ khát cầu Từ Phát không dám làm loạn

"Ngoan, giao cho anh" Từ Phát hôn môi Triệu Mẫn đến đối phương mơ màng mới buông tha. Hắn cũng cắn loạn khắp nơi trên người Triệu Mẫn

"Lão gia, phía dưới...a~~~" Từ Phát để Triệu Mẫn nâng cái mông lên mà đút đồ chơi vào bên trong. Vì để Triệu Mẫn thõa mãn, Từ Phát đã tiện tay bật công tắt luôn rồi

"A~~~a~~~ Á~~~ ưm~~~a.....a" Triệu Mẫn không chịu được kí©h thí©ɧ mà phóng thích. Cả người cậu cứ nảy lên nảy lên mà phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙

"Ưm~~~A~~~" Thuốc thuốc tình này lợi hại nhưng chỉ trong thời gian ngắn. Cả ba được phục vụ mà phòng thích lần thứ ba, đầu óc liền thanh tỉnh không ít. Mà lúc này trên người ai cũng đầy hồng ngân cùng dấu cắn, chưa kể âʍ đa͙σ hay tiểu huyệt cũng chảy không ít tϊиɧ ɖϊ©h͙

"A~~~"Từ Hi phóng thích xong liền ngất lịm trên người Đông Phong. Cái bụng to theo nhịp thở mà lên xuống nhịp nhàng

"Thiếu gia....ách" Hai dương cụ bên trong không ngừng rung lắc làm Ngạn Minh nói câu nào đều toát lên mùi vị da^ʍ mỹ

"Thích không" Ngạo Thiên xoa mái tóc ướt đẫm của Ngạn Minh cười yêu thương. Đây là lần đầu tiên Ngạo Thiên dùng thái độ chăm sóc ôn nhu như vậy mà đối đãi Ngạn Minh làm Ngạn Minh cười yếu ớt rồi yên tâm mà gối đầu trên đầu gối nghỉ ngơi

"Ưm~~~A~~~ lão gia a~~~" Bên Từ Phát vẫn còn đang tiếp diễn. Triệu Mẫn bị tiêm trực tiếp quá mà công hiệu kéo dài hơi lâu, bắn tới lần thứ năm mới ngã xuống sàn. Hai chân đang gác trên vai của Từ Phát buông lỏng ra hai bên. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ hai cái lỗ nhỏ cũng phun ra không ngừng. Còn có cái bụng to của Triệu Mẫn nhấp nhô làm Từ Phát rất mong đợi cảnh tiếp theo

"Triệu Mẫn thật đáng yêu a~~~" Triệu Mẫn mắt không còn tiêu cự chỉ mặc cho Từ Phát luồn tay vào trong tiểu huyệt lấy ra mấy quả cầu gai cùng các hình lập phương phóng điện

"A~~~A...hahaha" Triệu Mẫn không bắn ra được nữa thì bắn ra nướ© ŧıểυ xuống sàn

"Bừng...bừng....bừng" Sân khấu bên dưới bỗng được chiếu sáng, một người mặc một bộ đồ da bó sát đã khoét một cái lỗ to để lộ cái bụng căng tròn, dưới chân run rẩy không ngừng chảy ra dịch trắng đυ.c. Đằng sau thiếu niên đó là ba người đàn ông đeo kính đen phía trên vẫn mặc áo vô cùng sang trọng nhưng thân dưới đều không mặc gì cả để lộ ba dươиɠ ѵậŧ, cái nào cũng to bằng hai ba cánh tay gộp lại lúc này còn cương cứng rỉ nước

"Á...Á....Á..." Thiếu niên chưa kịp phát biểu thì một gã đàn ông đã nằm xuống để lộ dươиɠ ѵậŧ thô to kia, hai người còn lại liền kéo tay thiếu niên mà lôi qua nhắm vị trí tiểu huyệt mà nhấn xuống. Thiếu niên liền ngửa đầu về sau mà thét dài, dươиɠ ѵậŧ đang xụi lơ liền phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙

"Tên đó là một trong những khách vip trong đây đấy, không ngờ tự mình dùng thuốc..chực..chực...trông thực thảm" Từ Phát thấy thú vị bình luận

"Vẫn là Từ Hi mê người hơn" Đông Phong ôm Từ Hi còn ngủ say trong lòng mà nâng niu

"Beng...beng..beng" Bỗng đồng hồ không biết từ đâu mà vang lên tiếng chuông điểm mười hai giờ

"Á...Á...Á, bụng...á" "Phụt" "ÀO" Thiếu niên kia đang được nhấn xuống thì bỗng thét lên đau đớn, cả người ngã xuống sàn

"Hắn sắp sinh rồi" Từ Hi mơ màng tỉnh dậy thì quan sát được cảnh thiếu niên đau đớn ôm bụng bên dưới

"Hắn là mang thai thật" Từ Phát há mồm kinh ngạc. Hắn hôm nay chỉ muốn tới chơi đêm thôi mà lại trúng số được một buổi sống động thế này

"Hắn có lẽ đoán được giờ sinh nên muốn mời mọi người tới chứng kiến cũng như cùng sinh với hắn" Ngạo Thiên mặt lạnh liền nói, tay bắt đầu đảo loạn bên trong tiểu huyệt của Ngạn Minh vẫn còn đang ngủ say

"WHAT...không thể tin được nha. Vậy chúng ta cũng bắt đầu đi thôi" Từ Phát đợi từ nãy giờ rồi, nghe Ngạo Thiên nhắc nhở cũng bắt đầu hưng phấn

"Không biết có vị khách nào có thể cùng lên sân khấu cùng thiếu gia chúng ta sinh ở đây không" Một vệ sĩ mặc áo đen bước lên sân khấu và nói chuyện. Vị thiếu niên lúc này đã được lót dưới lưng một tấm nệm lông mềm mại, hai chân run rẩy dang rộng quay về phía tất cả mọi người. Máy quay được quay cận cảnh âʍ đa͙σ nhỏ nhỏ của vị thiếu gia này đang dần mở rộng...