Chương 26

Khi bạn gặp được một người ở xứ khác có siêu năng lực xuất hiện ở Gotham, hơn nữa người này còn gây chuyện lớn ―

Vậy kết cục của người xứ khác này hơn nửa chia thành ba loại:

Một là bị ác nhân sống ở thành phố này gϊếŧ chết;

Hai là bị Batman ‘mời’ ra khỏi Gotham;

Nếu hai tình huống trên chưa xảy ra cái nào, vậy sẽ kích phát một kết quả cực kỳ hiếm thấy ―

Bạn vẫn có thể tiếp tục gặp lại người xứ khác không sợ chết này ở Gotham.

Ví như Daria hiện tại đang đi theo sau Jason.

Red Hood ở phía trước thấy đau đầu, chính bản thân anh cũng khó mà tin được mình thật sự đã cho phép cô bé kia, dẫn cô tới hiện trường xảy ra sự cố tối hôm qua.

… Dù sao nghe giọng điệu của cô, Jason hoài nghi nếu mình không dẫn cô đi, cô sẽ vui vẻ tươi tắn vọt vào Arkham đi an ủi người quen mang tên Killer Croc thật.

… Thôi, vẫn nên tới hiện trường thì tốt hơn.

Khoảng cách giữa hai người không xa không gần, Jason chỉ cần nghiêng người ra sau chút là có thể thấy hai cái đuôi to đùng xù xù lắc tới lắc lui.

Cái đuôi màu trắng vẫn dài, mềm, xõa tung thành một vòng tròn lớn, nhàn nhã lắc lư sau lưng cô bé, lắc tới nỗi người ta hoa cả mắt.

Đối với đại đa số trẻ con ở Gotham mà nói, ‘thú cưng’ giống như ‘sống tốt’, đều thuộc mặt hàng xa xỉ, Jason chỉ từng gặp qua loài mèo lông trắng như tuyết, kiêu ngạo, được chăm sóc che chở tỉ mỉ ở Diamond District.

“...” Mặc dù tin tưởng vững chắc suy nghĩ nạn nhân cũng có chỗ sai là một lý luận sai lầm, nhưng Jason vẫn muốn khịa một câu, nếu cô bé này cứ lắc cái đuôi liên tục như vậy, xứng đáng bị người ta sờ trọc!

Jason đến tận bây giờ vẫn không hiểu hai cái đuôi cáo này là sao, chỉ có mình hắn có thể thấy đuôi hồ ― cái giả thiết này y như người được chọn, vừa kỳ ảo vừa như mắc hội chứng hoang tưởng tuổi teen.

Mà Daria có nguy cơ bị sờ trọc lại hoàn toàn không tự hiểu, cô còn đang bận lo cho Killer Croc đã bị ném vào Arkham, dùng tiếng lòng nói chuyện với hệ thống, ‘Cũng không biết điều kiện ăn uống ở Arkham thế nào nữa, lỡ làm Killer Croc bị đói gầy thì phải làm sao bây giờ?’

‘Hay là từ nay về sau ta thường xuyên đi thăm tù?’ ― Daria tới Arkham thăm tù tương đương với người thường lượn lờ trong tiệc buffet.

Thân là một Âm Dương Sư đủ tư cách, Daria cảm thấy mình nên quan tâm cẩn thận tình hình sức khỏe của Thức Thần dự bị mọi lúc mọi nơi! Phải dùng gió ấm như xuân thổi vào mặt hắn, phải chăm sóc cẩn thận người ta!

… Hơn nữa, nếu Killer Croc bị bỏ đói, từ 300kg xuống còn 200kg thì không phải cô lỗ lớn sao?!

Mất ― mất nhiều thịt lắm đó! Trừ phi Arkham bồi thường cho cô bằng Poison Ivy và Mr. Freeze, không thì cô nhất định phải làm lớn chuyện! Một cái bánh kem dâu tây khổng lồ như vậy nếu bị cắn mất một nửa, ai có thể chịu được!

Thống xui:… Cô thế mà gọi hành động đó là dùng gió ấm như xuân thổi ấm mặt ư?

Cô rõ ràng chính là gió lốc bão cuốn cấp 10 thì có?

… Hiện trường xảy ra vụ án cách địa điểm ba người hỗn chiến khi nãy không xa, dù sao Red Hood vì đang điều tra chuyện này nên mới giằng co với Killer Croc.

Gotham là một thành phố vĩnh viễn không thiếu bất ngờ và nguy hiểm.

Không khí ở đây phá lệ sền sệt, toát ra sự mỏi mệt chết lặng khi người ta đã quen với chết chóc.

Chỗ cậu thiếu niên tử vong ngày hôm qua vẫn còn để lại vết máu màu đỏ sậm, hiện trường quá mức ly kỳ nên đã được Red Hood bí mật bảo vệ.

Jason hất cằm, “Chính là chỗ đó.”

Mặc dù hôm qua cũng đã điều tra kỹ càng tỉ mỉ rồi, nhưng Jason vẫn ngồi xổm xuống kiểm tra dấu vết còn sót lại ở hiện trường một lần nữa. Thời gian trôi qua không chỉ hủy diệt chứng cứ, có khi nó còn có thể xuất hiện chứng cứ mới.

― Mặc dù Jason không thích nhớ lại quá khứ, nhưng Batman là một trong những thám tử vĩ đại nhất trên thế giới, hồi còn là trợ thủ của anh, Jason đã học được rất nhiều thứ.

Anh quay đầu lại nhìn Daria ở phía sau, “Giờ đã xem xong, cô có thể đi ―”

Thấy trong tay Daria cầm cây nhang, Jason trợn mắt há hốc mồm, “… Cô muốn làm gì?”

“Ờm…” Daria quơ quơ Phản Hồn Hương mới đổi từ cửa hàng hệ thống, “Chiêu hồn thử xem?”

Không thì sao?! Anh kêu một Âm Dương Sư tới đây phá án, không phải muốn nhờ ta hỏi người chết và ma quỷ thay anh sao?

Chẳng lẽ muốn ta thẩm vấn người sống!

Đáng tiếc nơi này không phải kinh đô Heian, không thì ta đã có thể sai quỷ xuống đó hỏi người rồi!

Oa, mặc dù anh là một nhân loại cao 1m82, thấp hơn Kiyohime, nặng hơn 200 pound, nhẹ hơn Jishin Namazu thì cũng phải hiểu cho một người tu tiên như ta chứ?!



Jason:…??

Jason theo phong cách điều tra trinh thám nghiêm túc cùng Daria móc nhang ra tu tiên liếc nhìn nhau, đều hoài nghi có phải mạch não của đối phương có vấn đề không.

― Loại cảm giác này giống như: Vừa mới đầu thu, người mặc áo tay ngắn vô tình gặp được người mặc áo len trên phố, cả hai đồng thời âm thầm trợn mắt trắng trong lòng.

Mẹ nó đồ thiểu năng trí tuệ.

Mặc dù biểu cảm hiện tại của Jason trông như… tính nhét Phản Hồn Hương vào túi dùng thay thuốc lá, nhưng anh cuối cùng vẫn ngầm đồng ý hành động của Daria.

… Kỳ thật anh cũng rất muốn biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Phản Hồn Hương là một loại hương liệu kỳ lạ gần như chỉ tồn tại trong truyền thuyết cổ xưa, nghe nói sau khi châm, nó có thể dẫn đường cho người sống và hồn ma gặp nhau. ― Đương nhiên, đó cũng chỉ là nghe nói, ngay cả Tamamo no Mae thọ mệnh lâu dài cũng chỉ nghe qua truyền thuyết về Phản Hồn Hương chứ chưa bao giờ có cơ hội được dùng vật thật.

Phản Hồn Hương mà Daria đổi từ cửa hàng hệ thống cũng không có hiệu quả thần kỳ như trong truyền thuyết ― hệ thống còn chưa đến mức không gì không làm được, Phản Hồn Hương thật sự không đủ khả năng triệu hồi vong linh, nó chỉ mơ hồ tái hiện lại cảnh tượng lúc cậu bé bị thương trí mạng mà thôi.

Jason đã sớm xem đi xem lại cảnh này qua camera theo dõi, anh còn từng dừng từng giây để phân tích, kết quả vẫn không thu hoạch được gì. Không có người dịch chuyển tức thời mà mắt thường khó thể thấy, cũng không có siêu tốc độ, cái gì cũng không có, chỉ có cái chết và miệng vết thương chẳng biết từ đâu ra.

Jason cau mày, còn chưa kịp nói gì liền mơ hồ thấy hình ảnh phản chiếu có sự thay đổi không tồn tại trong camera theo dõi.

Vài giây trước khi cậu bé bị thương, trước ngực cậu ta xuất hiện một cái móng vuốt bằng kim loại dài, tốc độ cực nhanh, nhanh chóng lóe qua.

Bé Âm Dương Sư nháy mắt nhận ra cái móng vuốt sắc bén này không thuộc về thế giới hiện thực, nó thuộc lực lượng tương tự với ác quỷ, cô im lặng hai giây, sau đó nhắc Jason, “Xem ra anh thật sự cần phải chuẩn bị muối thô và máu chó.”

Trúng tà thật rồi.

Nếu có thể quay lại hình ảnh vừa rồi thì có thể phát thành bộ phim mười mấy tập mang tên .

Jason cũng không ít lần tận mắt thấy chuyện phản khoa học ― ngay cả chính anh cũng từng ngâm trong Lazarus Pits ― sắc mặt của anh lập tức xấu đi, trong đầu nhanh chóng hiện lên mấy suy đoán, chợt nghe thấy Daria thử hỏi:

“Nếu không có máu chó, vậy chúng ta cũng có thể mua một ít tiết canh?”

― Nếu mua dư một phần, cô còn có thể tặng nó cho Batman.

Jason:… Anh biết ngay mà, hồi nãy cô nhất định đọc thực đơn chứ không phải nghi thức đuổi ma gì cả!

Mấy vụ án cổ quái kinh dị kiểu này khó nhất là tường thuật quy luật gây án, có điều Daria dùng kinh nghiệm nghe chuyện kinh dị từ Aoandon, phân tích tỉ mỉ cho Jason một phen, “Hung thủ của mấy vụ án này có rất nhiều kiểu, có kẻ vì oán khí và không cam tâm nên đi báo thù, có vài kẻ chỉ vì vui, còn có kẻ vì tín ngưỡng ―”

― Chỗ này nên tag @ Hone Onna, Hannya, Yamata no Orochi, mời họ xếp hàng ngồi.

Jason:… Cuộc đời của cô bé Mutant này có phải quá phong phú rồi không.

… Rốt cuộc giáo sư X xây trường học ở đâu vậy? Có thể nhét cô ấy vào đó ngay lập tức được không?

Sau khi nghe một loạt chuyện kinh dị về ‘Futakuchi Onna, Kiyohime, Hone Onna’ v.v…, Jason cứng đờ cắt ngang đối phương, “Cô cần phải đi.”

… Cô mau dừng lại ở đây đi!

Jason từ động tác ban đầu chặn đòn tấn công cho anh của Daria, phân tích ra cô bé này giống Superman, có năng lực di động nhanh chóng.

Sự thật cũng không sai lắm, trước khi đi, cái đuôi của cô bé giơ lên theo gió, y như lá cờ xí bay lượn đón gió, nhanh chóng biến mất ngay trước mặt.

Jason xem, ngón tay theo bản năng bóp thật mạnh.

… Luận điệu nạn nhân cũng có chỗ sai là không đúng. Ừ.

Sau khi về căn cứ an toàn, Jason ngồi trước máy tính, không do dự quá lâu, gõ máy liên lạc chia sẻ chuyện tối hôm qua cho Nightwing.

Xác nhận tin tức đã được gửi xong, Jason lại phát lại hình ảnh camera theo dõi mà anh đã xem đi xem lại rất nhiều lần, thậm chí còn dựa vào mấy chuyện xưa Daria kể khi nãy, điều tra các địa điểm cậu thiếu niên xấu số kia đã từng tới gần đây một lần nữa.

Mãi đến khi cơn buồn ngủ như nước biển đen nhánh vọt tới.

Đa số các siêu anh hùng phải tuần tra ban đêm hàng năm đều có giấc ngủ không quá tốt, cộng thêm cuộc sống phong phú, họ luôn là khách quen trong các ác mộng quỷ quái rực rỡ.

“...” Vừa mở mắt ra, Jason đã không kiềm được nhỏ giọng chửi tục.

Gặp quỷ, sao lại là cái kho hàng này.

“Hey, cậu bé!” Có một tràng cười vui, một gã đàn ông đầu đội mũ dạ màu nâu đậm xuất hiện trước mặt Jason, “Thấy thế nào? Giấc mơ này không tồi đấy chứ?”

Jason lập tức bắt lấy cây xà beng trên sàn, lăn người kéo dài khoảng cách đôi bên, anh chú ý tới tay phải của kẻ xa lạ này là vuốt sắt sắc bén ― giống như hình ảnh cô bé khi nãy biến ra.

… Là hung khí.



Jason: “…” Doctor Destiny? Chẳng lẽ lát nữa anh phải bắt chước B… Hát bài Hai Chú Hổ?

“Không tồi, không tồi.” Thấy động tác của Jason, gã đàn ông ― Freddy hài lòng giang hai cánh tay, hờ hững khen, “Phản ứng thế này mới đáng chờ mong.”

Hắn trông như đang cười, đáng tiếc làn da trên người hắn chằng chịt vết bỏng, dẫn tới biểu cảm vui vẻ cũng trở nên dữ tợn.

Freddy là một kiểu bóng đè, có thể kéo người ta vào giấc mơ, đồng thời còn có khả năng khống chế cảnh trong mơ, sau đó gϊếŧ hại mục tiêu ngay trong giấc mơ đó.

‘Gϊếŧ người trong giấc mơ xinh đẹp’ là một kiểu buff quá đặc biệt ― đầu tiên, con người đâu thể thức mãi, mà chỉ cần ngủ thì sẽ cho Freddy cơ hội; mà năng lực tạo cảnh trong mơ vô cùng mạnh, có thể làm lơ cường độ sức khỏe ở hiện thực của người nằm mơ, nhưng mọi vết thương người trong mơ bị cũng sẽ xuất hiện ở hiện thực.

… Giống như người chơi bị áp chế cấp bậc, liều sống liều chết đánh nửa ngày mới phát hiện đối phương căn bản chỉ là thế thân, những chuyện xảy ra vừa rồi chỉ là mơ mà thôi.

Thật con mẹ nó đáng ghét.

Đương nhiên Jason sẽ không kinh hoảng thất thố sau khi bị bóng đè vây hãm như người thường, anh lập tức xách xà beng ném thẳng vào đầu Freddy.

“Ha ha! Ném không trúng!” Freddy trông có vẻ thấp bé, nhưng ở trong mơ, hắn linh hoạt đáng sợ, sau khi tránh được đòn tấn công của Jason, hắn còn dào dạt đắc ý chế nhạo anh, “Sao không nhìn kỹ trước khi ra tay thế!”

So với đám quỷ quái khác, Freddy nói rất nhiều, còn ra vẻ hài hước lỗi thời.

… Mẹ nó, đặc biệt giống Joker còn đang bị nhốt trong Arkham.

Bản chất của Freddy chính là ác mộng ― nói đúng hơn là sợ hãi và cảnh trong mơ.

Hắn am hiểu đùa giỡn lòng người.

Mơ vốn dĩ không ngửi thấy mùi gì, nhưng Jason vẫn có ảo giác kho hàng tràn ngập mùi sắt rỉ lạnh lẽo.

Anh quá quen thuộc cái kho hàng này. Nó là nơi Joker đã gϊếŧ anh.

Freddy cười hì hì hoạt động ngón tay, làn da nhăn dúm dó trên mặt cuộn thành một cục, “Ta cảm thấy kho hàng này rất tốt, hay là mi thích ngôi mộ kia hơn?”

“Chi bằng hẹn trước vị trí để ta ra tay với mi?”

“Giống như cậu bé hôm qua, bắt đầu từ quả tim hay là ― what?!”

Freddy còn chưa nói xong, đã bị một con heo ịn vào mặt.

Đúng, bị một con heo ịn vào mặt.

Chỉnh lại một chút cho đúng hơn: Bị một con… mũi dài, tai ngắn… Tóm lại là một con heo mũi dài ịn.

“...??”

Người giơ heo… giơ Yumekui chính là Daria xé rách cảnh trong mơ chạy tới, cô đánh giá Freddy từ trên xuống dưới hai lần, đột nhiên nhe răng cười.

“Quỷ Vương đúng không?”

“Nằm mơ đúng không?”

“Tạo ác · mộng đúng không?”

“Tới đây, tiếp tục tạo ác mộng đi.” Daria vén mái tóc mới rũ xuống lên, thấy Freddy vẫn đứng đực ra đó liền gọi món ngay tại chỗ, “Mau nhanh lên, không nghe thấy hả? Yumekui đang đói!”

― Sáng tạo cảnh trong mơ, kéo người vào giấc mộng, gϊếŧ người trong ác mộng?

Trùng hợp làm sao! Yumekui chuyên ăn ác mộng! Quá khách khí rồi, lần đầu tiên cô thấy có tiệc buffet tự đưa tới cửa đấy!

Freddy: “…”

Jason: “…”

Quỷ Vương aka sát nhân cuồng trong mơ: ?? Không phải chứ? Chờ đã? Kịch bản này hình như có gì đó sai sai??

Đậu má, mi đừng có ịn con heo mũi dài đó qua đây nữa!!

Tự nhiên chẳng có cảm giác gì với cái ác mộng này, Jason:… Vậy tức là không chỉ có mỗi cô ấy đói, ngay cả thú cưng của cô ấy cũng bị đói đến mức đó?

Cô bé Mutant này đã sống cuộc sống khốn khổ đến mức nào thế?!

=== HẾT CHƯƠNG 26 ===