Chương 2: Nữ Chính Là Người Xuyên Sách (2)

Sau khi Hạ Tình tiếp thu xong cốt truyện, thì đã trôi qua một tiết đầu, cô quan sát xung quanh, tầm mắt nhìn thoáng cậu thiếu niên bên cạnh. Bởi vì tư thế hắn ta ngồi nghiêng nên cô chỉ nhìn được nửa mặt bên phải của hắn ta.

Có lẽ vì ánh mắt của cô nhìn quá trần trụi nên làm hắn phát giác ra, quay đầu lại nhìn.

Thiếu niên gương mặt lạnh lùng, làn da trắng mịn, sống mũi cao thẳng, lông mi cong dầy dặn. Đôi mày kiếm uy nghiêm kết hợp với gọng kính vàng đồng, làm hắn toát lên vẻ một học bá cao ngạo lạnh lùng.

Hạ Tình nhìn đến không chớp mắt, ở trong lòng cảm khái: Nếu làn da của cô so với hắn thì cô cảm thấy chính mình thật kém xa a.

Mộ Viễn nhíu mày nhìn cô, khiến cô cảm thấy chính mình vừa nãy quá thất thốt. Lúng túng gục đầu nhỏ xuống, có khi lại hé mắt ngước nhìn trộm hắn.

Con ngươi hắn xẹt qua ý cười không dễ phát hiện, khóe miệng bất giác cũng hơi cong lên. Mộ Viễn cũng không nói gì, dời tầm mắt sang chỗ khác.

Hiện tại nữ chính "giả" còn chưa xuyên qua, cô cảm thấy mình cần phải nhanh chóng xoát điểm hảo cảm của hắn.

Chuông vào tiết nhanh chóng vang lên, tiết thứ hai là môn ngoại ngữ. Giáo viên ngoại ngữ là một người phụ nữ trung niên gương mặt hiền hòa từ bên ngoài bước vào, thanh âm cất cao, "Các bạn học xin giữ trật tự, nghe tôi nói."

"Khụ, tuần sau nhà trường có một cuộc thi khảo sát tiếng Anh, nhà trường cần những mầm giống tốt để tham gia. Bạn học nào muốn tham gia, thì giơ tay giúp tôi nhé."

Hạ Tình ngồi phía dưới, trong đầu xẹt qua một ý tưởng, liền giơ tay tham gia. Giáo viên ngoại ngữ sủng sốt một chút, thấy hơi lạ nhưng cũng không nói gì, đối với cô nở một nụ cười. Sau đó lấy bút viết viết lên bảng tên người tham gia.

[Độ hảo cảm của nam chủ +15, độ hảo cảm đối với ký chủ hiện tại là 55.]

Thanh âm hệ thống vang ở trong đầu, cô trợn mắt hốc mồm kinh ngạc nhìn hắn.

Con mẹ nó, có như thế thôi mà tăng đến 15 điểm?

Xem ra tên này là một người cuồng học a. Hạ Tình xoa xoa cằm suy tư, sau đó xé một mảnh giấy nhỏ, viết một dòng chữ rồi đẩy sang cho hắn.

"A Viễn, cậu sẽ có tham gia chứ?"

Một giây sau, hồi lại: Có.

Cô tỏ vẻ hiểu, sau đó tiếp tục hỏi: "Cậu giúp mình luyện âm* nhé. Mình rất kém ở điểm này."

(*Luyện âm: Phát âm chuẩn tiếng Anh.)

Lúc Hạ Tình lại gần, mùi hương hoa sen nhàn nhạt chui vào chóp mũi của Mộ Viễn, hắn cảm thấy tinh thần chính mình thoải mái đi vài phần. Hắn khịt mũi ngửi ngửi tìm xem mùi hương đó phát ra từ đâu, ngoáy đầu nhìn lại cô bạn học ngồi kế bên.

Ồ, xem ra mùi hương này là của cô ấy. Mùi hương này khiến đầu óc Mộ Viễn hơi mờ mịt, tim của hắn giống như đập loạn mất một nhịp.

[Độ hảo cảm của nam chủ +5, độ hảo cảm đối với ký chủ hiện tại là 60.]

Mộ Viễn sờ sờ mũi, gật đầu trả lời, "Được."

Cô đạt được ý muốn, đối với hắn nở một nụ cười.

Hạ Tình lúc cười rộ lên rất đẹp, lộ ra cái lúm đồng tiền trông rất đáng yêu. Mộ Viễn nhìn đến ngẩn người.

Thật đáng yêu, muốn nhéo một cái.

"Tan học tớ chờ cậu." Cô nói.

Mộ Viễn gật đầu đáp ứng, "Hảo."

Tiếng chuông tan học vang lên "linh" một tiếng. Kết thúc buổi học, các đồng học phía trên dọn tập vở lần lượt đi ra ngoài.

Mộ Viễn cũng bắt đầu dọn tập vở trên bàn, xách balo lên tựa hồ không có ý định chờ cô, chân thon dài đi thẳng một mạch tới cổng trường.

Hạ Tình:.......

Cô cũng hấp tấp chạy theo phía sau hắn, thở hổn hển hô to: "A Viễn, sao không đợi tớ!"

Hạ Tình chạy mệt muốn tắt thở, trong miệng chửi thầm một tiếng.

Hắn nhìn cô gái trước mắt vì chạy mà trên trán đổ một tầng mồ hôi, sắc mặt cũng trở nên ửng hồng một mảnh, giống như một tiểu nhân nhu đang e thẹn khi đứng trước người mình thích.

Tim hắn lại đang bắt đầu đập nhanh thêm một nhịp, giơ tay lên chạm nhẹ. Mắt phượng híp lại nhìn chằm chằm cô.