Chương 23: Trai đẹp

Bây giờ Bạch Thanh Niên đã có khả năng hiểu tiếng nói của trẻ con mà không áp lực chút nào. Nghe thấy vậy, cậu biết rằng Tiểu Nguyện Nguyện muốn nói "bay", có lẽ chỉ nói "bay bay" chưa đủ, nên thêm tiếng "chíu" để chỉ con chim.

Phải nói, bé cưng vẽ tranh rất tốt. Dù không phải là thiên tài, nhưng ít nhất màu sắc rất hài hòa, tất cả đặc điểm của con chim đều được vẽ ra.

"Nguyện Nguyện vẽ thật đẹp, là một con chim nhỏ rất dễ thương."

Được Bạch Thanh Niên khen ngợi, bé cưng rất vui sướиɠ, vỗ nhẹ vào bức tranh, bập bẹ nói: "Tặng, tặng cho bạ!"

Bạch Thanh Niên cũng hiểu, bé muốn tặng bức tranh cho mình.

Dễ thương quá!

Bạch Thanh Niên ngồi xổm trên mặt đất, nhìn bé yêu.

Không biết là do cậu nhìn Tiểu Nguyện Nguyện với ánh mắt không bình thường hay Tiểu Nguyện Nguyện thực sự có sức mạnh kỳ diệu, càng nhìn càng cảm thấy yêu thích, tâm trạng cũng trở nên tốt hơn.

Đến buổi chiều, Cố Tà Phong vẫn chưa về, Chung An Gia đến gõ cửa, mời họ qua để các bé làm quen với nhau. Chung An Gia chính là người yêu của Cung Tuế Thành, cùng tuổi với Bạch Thanh Niên. Hai gia đình có mối quan hệ rất tốt.

Tiểu Nguyện Nguyện không biết thịt nướng là gì, nhưng chỉ cần được đi chơi cùng người lớn, bé sẽ rất vui. Bởi vì bé là một con chim tự do, và chim thì nên thường xuyên bay ở ngoài trời.

Chỉ vài bước chân, họ đã đến nhà họ Cung.

Trong sân, dụng cụ nướng thịt đã được chuẩn bị một nửa.

Chung An Gia gọi con trai mình tới: "Vọng Hành, đến chào chú Bạch và em Tiểu Nguyện nhé."

Bé trai tên Vọng Hành chạy tới, cậu bé có mái tóc màu hạt dẻ xoăn nhẹ, đôi mắt màu xanh nhạt, trông giống như một đứa trẻ lai.

Cậu bé cười tươi tắn, chào: "Chào chú Bạch, chào em Tiểu Nguyện."

"Vọng Hành vẫn rất hiểu chuyện. Gần đây có khỏe không?"

"Cháu khỏe ạ, cảm ơn chú Bạch đã quan tâm."

Tiểu Nguyện Nguyện nhìn chằm chằm vào Cung Vọng Hành, nước miếng tràn ra không kiểm soát.

Đây là lần đầu tiên cậu bé gặp một chàng trai lớn tuổi hơn mình ở đây, người ta lại còn đẹp trai đến vậy, trông còn ngon lành nữa.

Vẹt nhỏ không biết giả vờ, cũng không biết nói dối, bị gương mặt đẹp thu hút, nhìn đến ngây người.

Bạch Thanh Niên cũng muốn giới thiệu Vọng Hành cho Nguyện Nguyện, nhưng vừa cúi đầu xuống thì thấy Tiểu Nguyện Nguyện đang chảy nước miếng, thế là cậu hoảng hốt tìm khăn giấy.

Cung Vọng Hành chủ động nói: "Ba và chú, hai người cứ tiếp tục công việc đi, để con dẫn Nguyện Nguyện vào nhà lau miệng, trong nhà có khăn giấy."

P/s: Nếu yêu thích truyện xin hãy đề cử Ánh Kim, bấm theo dõi truyện, đánh giá 10 sao làm động lực cho nhóm ra chương nhanh hơn nha <3