Chương 4: Huấn luyện viên, có người không muốn trở nên mạnh mẽ

“Tống Lam.”

Đợi Tống Lam thu dọn xong bát đũa, lúc này Lục Tương đã sửa sang lại cảm xúc rồi gọi hắn lại, lần này giọng nói của cô đã trở lại nhịp điệu bình thường.

Nghiên cứu về tình yêu đã được tuyên bố là thất bại, kế tiếp phải bàn chính sự.

"Hửm?"

“Anh cầm cái này đi.”

Ngay tại lúc hắn đang trầm tư suy nghĩ, Lục Tương đã lấy từ trong túi xách ra một tấm thẻ khảm viền vàng, rồi đưa tới trước mặt Tống Lam.

Đây là thẻ lương của Lục Tương.

Cô là một người cuồng công việc, ngay cả sau khi tan tầm về nhà cũng không rảnh rỗi, thường xuyên ngồi một mình trên sô pha nghiên cứu hồ sơ cho đến đêm khuya, trừ việc đó ra, Lục Tương không có bất kỳ sở thích bất lương nào, cộng thêm việc tiền lương của chức quản lý bộ phận chấp pháp giả cực kỳ xa xỉ, thế nên những năm này hẳn là đã tiết kiệm được không ít tiền.

Nhưng mà, cái này hình như có chút sai sai nha?

Bởi vì vào năm 2020, vai trò nộp thẻ lương thường thường là do người đàn ông đảm nhận.

Chẳng lẽ, đây lại là chủ ý thối nát màđưa ra cho Lục Tương?

"Ngày mai anh xin nghỉ một ngày, đến cửa hàng Nghĩa Thể một chuyến đi, tiền trong thẻ hẳn là đủ."

"... Thật ra anh rất hài lòng với cơ thể hiện tại của mình."

Việc Lục Tương nói khá bất ngờ khiến Tống Lam có chút sửng sốt, thật lâu sau mới lên tiếng.

Tại 2166 năm, việc tiến hành cải tạo thân thể của bản thân đã thành một loại trào lưu, đối với mọi người ở nơi này mà nói, việc lắp một khẩu súng nhỏ vào trong cánh tay để tự vệ là chuyện bình thường, nhưng là đối với Tống Lam mà nói, việc cải tạo cơ thể cũng có chút quá khủng bố.

Lúc mới tới nơi này, hắn tra cứu được không ít tư liệu tương tự ở trên mạng, trong đó không ít phần cải tạo đều là phải cắt da xẻ thịt, rút xương cốt từ bên trong ra rồi dùng kim loại cứng hơn thay thế, cao cấp hơn nữa là nâng cấp mắt hoặc cải tạo hộp sọ.

Tuy rằng nhiều người từng cấy ghép bộ phận cơ thể bằng máy móc cho biết họ không hề cảm thấy đau đớn nào trong quá trình phẫu thuật , nhưng mà Tống Lam chỉ vô tình nhìn thấy hình ảnh quá trình phẫu thuật mà đã cảm thấy không rét mà run rồi.

"Vụ án lần này rất phức tạp, tình hình ở quận 17 không mấy khả quan."

Lục Tương dùng ánh mắt liếc nhìn thân thể nhỏ bé của Tống Lam, thể trạng này thấy thế nào cũng không giống như là loại hình có thể đánh đấm, một khi gặp phải phần tử phạm pháp du đãng trên đường, rất có khả năng gặp phải bất trắc: "Thủ hạ của Sài Khả có thể sẽ động thủ với chấp pháp giả, anh là nhân viên văn phòng, là mục tiêu lựa chọn đầu tiên của bọn chúng.”

"Khoa trương như vậy sao?"

Tống Lam cảm thấy rất khó hiểu.

Hắn chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường, bình thường cũng không trêu chọc ai, đi trên đường đừng nói là phần tử phạm tội mà chỉ coi như là gặp được người đặc biệt kiêu ngạo thì hắn cũng đều đi đường vòng rồi.

Khi dễ một người làm công trung thực như hắn, lương tâm của những người đó chẳng lẽ sẽ không đau sao?

"Đúng, sau khi anh tan ca bọn họ sẽ theo đuôi anh tới ngõ tối không người, bắt cóc anh, tra tấn anh, tìm mọi cách moi thông tin từ trong miệng anh."

Lục Tương nghiêm túc nói, đây là phần mà cô quen thuộc nhất: "Cắt thịt, chặt ngón tay, đánh gãy răng, cắt đứt gân tay gân chân..."

“Chờ một chút, anh hiểu rồi, em không cần phải nói chi tiết như vậy đâu…”

Tống Lam không thể không vươn tay ngắt lời phần giải thích có thể so với Mãn Thanh thập đại cực hình của Lục Tương, hắn chỉ thoáng nghĩ theo lời Lục Tương kể mà cả người đã cảm thấy không được tự nhiên rồi.

Hắn chỉ có thể cảm thán rằng khó trách chấp pháp giả ở khu 17 đều khâm phục Lục Tương nhiều như vậy, đừng thấy cô là một cô gái mà khinh thường, bất kỳ hiện trường vụ án vô cùng thê thảm nào thì cô đều là người đầu tiên có mặt.

Tống Lam thừa nhận tố chất tâm lý của mình không mạnh, nhưng hắn cảm thấy rằng, thân là một tiểu thị dân an phận thủ thường, hắn cũng không cần phải bức bách mình đi tiếp nhận những cảnh tượng khủng bố kia làm gì.

Lục Tương khẽ gật đầu, không tiếp tục chia sẻ những hiện trường vụ án mà cô đã xử lý cho Tống Lam nữa, trên thực tế những gì vừa nãy cô nhắc tới chỉ là một ít thủ đoạn nhỏ nhất mà thôi.

Tiếp theo, sẽ phải giải quyết khúc mắc của Tống Lam: "Trong quá trình phẫu thuật, anh sẽ rơi vào trạng thái vô thức, sẽ không sinh ra bất kỳ cảm giác đau đớn nào."

Ở 2166 năm, việc phổ cập quá trình giải phẫu để cải tạo thân thể không đau cho một người, nhất là nhân viênở bộ phận công tác chấp pháp giả kỳ thật là một việc rất là khó tin, Lục Tương cảm thấy loại lo lắng này đặt ở thời điểm mấy chục năm trước khi mà kỹ thuật cải tạo cơ thể vừa mới xuất hiện thì còn có thể hiểu được.

"Ngoại trừ cải tạo cơ thể, chẳng lẽ không có biện pháp khác sao?"

Tống Lam không nhịn được mà hỏi.

Nếu Lục Tương đã nói đến nước này, hắn cũng không thể không tiếp nhận hiện thực tàn khốc này.

Được rồi, hắn thừa nhận là mình quá ngây thơ, trông cậy vào phần tử phạm tội có thể có lương tâm thì cũng giống như hỏi "Anh thợ à, anh đang làm việc gì vậy" khi thấy người khác sửa điều hòa vậy.

"Có, ở trong phần khảo sát ‘cứu hộ giả’, ban giám khảo thông qua ba phương diện đến tiến hành khảo sát, thứ nhất, chính là trình độ cải tạo cơ thể."

Lúc trước mỗi khi nàng muốn đàm luận vấn đề này với Tống Lam, đối phương sẽ nghĩ ra hết tất cả các loại biện pháp để lờ đi, hôm nay vất vả lắm mới bắt được cơ hội này, cô nhất định phải thay đổi cái tư tưởng cổ xưa mà ngoan cố kia của đối phương từ căn bản mới được, hạng mục về tiêu chuẩn đánh giá này là trực quan nhất, chỉ cần biết các bộ phận trên cơ thể thí sinh có nhãn hiệu và loại hình cải nào, là cơ bản có thể đánh giá được chính xác, những thí sinh có bối cảnh gia đình không tệ phần lớn đều đi theo con đường này.

Các cư dân mạng nhiệt tình đã đưa ra một bản tóm tắt đơn giản và trực quan về con đường của những cứu hộ giả này— — Nạp tiền để tăng sức mạnh.

Theo cô được biết, những bộ phận cấy vào người thuộc hàng cao cấp nhất kia đều có giá trị khoa trương đến nỗi khó có thể tưởng tượng được.

Với tư cách quản lý của bộ phận chấp pháp giả khu 17, đây là phần mà cô quen thuộc nhất, bởi vậy cô liền rất tự nhiên mà tiến vào hình thức báo cáo công tác: "Thứ hai, chính là thông qua việc không ngừng rèn luyện để rèn luyện thể lực của mình."

Hai mắt Tống Lam tỏa sáng, giơ tay biểu quyết, hắn cảm thấy mình đã tìm được một con đường khác rồi: "Tiền thì em cứ để tiết kiệm đi, từ hôm nay trở đi mỗi ngày anh sẽ làm 100 cái động tác gập bụng cùng hít đất trước khi ngủ!"

"Khách quan mà nói, các ông bà tập thể dục ở Công viên Trung tâm đều tập thể dục nhiều hơn thế."

Lục Tương tiếp tục nói: "Đây là con đường cần nỗ lực nhiều nhất, những người đi trên con đường này phải được huấn luyện có hệ thống từ khi còn nhỏ, trong khoảng thời gian đó cũng cần thường xuyên tiêm thuốc để tăng cao giới hạn của cơ thể con người. Do giá thuốc rẻ hơn rất nhiều khi so với cấy ghép cơ thể trực tiếp, nên nó có thể giúp cho một số gia đình bình thường có khả năng trở thành cứu hộ giả, nhưng bây giờ em có thể chắc chắn là mức độ vận động ở mức rèn luyện thể chất của anh còn lâu mới đạt được trình độ đó, còn chưa nói đến việc thời gian không cho phép”

"Không phải còn có con đường thứ ba sao?"

Lục Tương đột nhiên giật mình, đổi chủ đề: " Anh không cần biết về con đường thứ ba, anh không có tiềm lực về phương diện này, biết quá nhiều đối sẽ không có lợi với anh."

Cô dập tắt hi vọng cuối cùng của Tống Lam mà nói rằng: "Bởi vậy, cấy ghép cơ thể là cách duy nhất để trong thời gian ngắn có đủ khả năng tự bảo vệ chính mình, em hy vọng anh có thể vượt qua tâm lý của bản thân —— tính cách của anh không thích hợp làm việc ở tuyến đầu, nhưng em hi vọng ít nhất anh cũng có năng lực tự bảo vệ mình.”"