Chương 3: Hoá ra Sở Sở là một cô gái mềm yếu

Cô cứ tưởng giấu giếm giới tính là chuyện đơn giản, không ngờ trong sự kiện kỷ niệm ngày thành lập bang phái, cô lại phạm phải sai lầm.

Li Luo bảo bảo là người chủ trì sự kiện, yêu cầu mỗi người nói một câu. Lúc đầu, cô đã nhấp vào công cụ thay đổi giọng nói đi kèm trên hệ thống, nghĩ rằng những gì cô nói là giọng của một người đàn ông mạnh mẽ. Ai biết lại ngu ngốc, cô chỉ sửa đổi cài đặt nhưng không ấn nút xác nhận… Lời nói ra vẫn chính là giọng nói của chính cô, không có một chút thay đổi…

Giọng nói của cô, nói thế nào nhỉ, kể từ khi cô còn là một đứa trẻ, mọi người đều nói rằng giọng cô thuộc loại hình nũng nịu như một đứa trẻ. Bạn thân của cô dùng một câu nói để mô tả: ngươi thanh âm mềm mại cùng với bộ ngực lớn đặt chung một chỗ khiến lực sát thương quá mạnh.

Vì vậy, cô rất hài lòng với hình ảnh dũng mãnh trong trò chơi của mình, ơ, lần này lại bị một vố! Chơi người nữ thật là phiền phức ah…..

Mọi người trong băng phái đều chết lặng. Trong kênh chat vang lên giọng nói của cô, giọng nói của người dẫn chủ trì tạm dừng một lúc , quá trình đình trệ trong hơn mười giây.

Cô thực sự rất bi phẫn, ngay tại thời điểm còn không biết phải làm gì lại y nghe thấy thông báo từ tai nghe nhắc nhở rằng cô đã điều chỉnh sang một nhóm khác.

Cô liền dụi mắt: "Bạn đã được quản lý Sanh hải chuyển đến nhóm Xx."

Đại thần Sanh Hải? Phòng tối? CÔ? Cô hơi bối rối, vừa mong đợi sự thảo luận của mọi người ... Không cần phải băn khoăn liệu đại thần có phải công hay thụ nữa, bởi vì cô gái Sở Sở có mối quan hệ đặc biệt tốt với đại thần, thực sự là một cô gái mềm yếu! Balabalabals ...

Giọng nói êm dịu của người đàn ông "Sở Sở" phát ra từ tai nghe, tai cô bất giác đỏ lên.

“Uh, đại thần, xin chào” Cô vội vàng chào, giọng của đại thần thật là hay, hơn nữa còn rất ngọt ngào.

"Cám ơn ngươi, Sở Sở" Đại thần mở chế độ nói tự do, hắn đang khen cô lần gần nhất đã giúp hắn đạt được cờ của kẻ! Hắc hắc---

“ không có việc gì đại thần, ta rất vui vì có thể giúp ngươi ~” Cô bất giác kéo dài âm cuối.

...

Trong phòng làm việc rộng rãi ở Tân Thành, Tưởng Sanh Hải bất giác liếc mắt, Sở Sở? Thật thú vị, ha ha.

Ngày đó sau khi bị phát hiện giọng ,cô lúc đầu lo lắng bị truy sát, cũng lo lắng không dám từ chối, ai biết rằng cô lo lắng vô ích, ngày tháng bình lặng trôi qua vài ngày.

Lại một đêm khác, cô rửa một ít anh đào, vừa ăn vừa xem giao diện trò chơi. Một thông báo mới xuất hiện trên kênh bang phái: Yeyan và Li Luo dự định tổ chức một buổi họp nhóm ngoại tuyến tại phòng tiệc của một khách sạn ở Bến Thành vào cuối tuần này. Là cùng nhau kỷ niệm 1 năm ngày thành lập băng nhóm.

Li Luo trong đội nói: Sở Sở phải đi. Đã một tháng kể từ khi cô gia nhập băng phái, tháng này, cô đã trở thành bạn tốt với Li Luo, người bạn tốt này đã ra lệnh, cô không thể làm gì khác hơn là tạm thời đáp ứng., uh uh một tiếng.

10h30 tối, đồng hồ sinh học của cô nhắc tôi đi ngủ, mơ mơ màng màng đi ngủ, phát hiện trong trò chơi chỉ còn lại hai người, đại thần Hải và cô. Nhìn thấy âm thanh trong máy lúc bật lúc tắt, đại thần đây là đang nói chuyện với cô sao?

Thực sự kỳ lạ, cô vội vàng mở micro, hỏi đại thần có chuyện gì sao? Anh ấy hỏi cô vì sao lại không muốn đi, ừm, làm sao hắn biết được a? Cô cảm giác đại thần biết mình đang nghĩ gì, nên không thể dễ bị lừa giống như Li Luo.

Cô ấp úng nói mình quá xấu, mọi người thấy liền chạy mất, ai biết bên kia lại truyền đến tiếng cười của đại thần vọng qua tai nghe , không thành vấn đề, ta cũng xấu lắm.

Đại thần đúng là cao thủ chọc ghẹo con gái, làn da của cô vốn đã trắng, vừa ngồi trước máy tính đã đỏ bừng.

Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, vẫn là quyết định đi thôi, cảm giác mọi người ở chung rất hợp nhau, vì vậy không đi cũng không đúng lắm. Hơn nữa, đại thần nói hắn xấu, cô đối với đại thần vẫn có chút tò mò.

Lúc này, cô chỉ có thể nhìn thấy khuôn mặt đang cười nhạt của mình phản chiếu trên màn hình, cũng không biết rằng phía bên kia của màn hình là một con sói lớn đang đợi cô vào tròng !