Quyển 1 - Chương 4: Học đường

Sáng sớm ngày hôm sau, Hứa Nguyện tinh thần thoải mái rời giường. Nhờ vào di truyền của cụ Hứa nhà họ, người nào cũng có tinh lực vô hạn, mỗi ngày chỉ cần ngủ mấy tiếng là đã có sức sống dồi dào.

Hứa Nguyện thấy thời gian vào học còn sớm, liền thay đồ đến sân thể dục của trường chạy bộ.

Hứa Nguyện mặc đồ thể dục bó sát người, càng làm ngực cô trông lớn hơn, bộ ngực sữa đẫy đà theo động tác chạy bộ của cô mà hơi rung động. Hứa Nguyện cảm thấy trong thời gian nghỉ hè mẹ cho cô ăn nhiều quá, làm hại cô bây giờ có gánh nặng lớn cực điểm ở trước ngực.

Sau khi chạy vài vòng, Hứa Nguyện đã đổ mồ hôi đầm đìa, vì thế cô chạy đến tiệm tạp hóa mua một chai nước khoáng. Mới vừa uống một ngụm, xoay người liền đυ.ng phải một người.

Va chạm có chút mạnh, sau khi Hứa Nguyện bị văng ra hai khối mềm mại trước ngực vẫn còn rung động, mơ hồ bị đau.

Cô vừa ngẩng đầu lên liền thấy, vậy mà lại là Kiều Ninh.

Kiều Ninh có vẻ cũng vừa mới chạy xong, từng giọt mồ hôi trong suốt từ trên gương mặt tinh tế của anh chảy xuống. Anh bình tĩnh nhìn Hứa Nguyện, nhưng mà càng lạnh nhạt hờ hững như vậy càng làm du͙© vọиɠ của Hứa Nguyện nhiều thêm vài lần.

Hứa Nguyện căng thẳng nuốt nước miếng, không biết nên nói cái gì.

Mà Kiều Ninh cũng không hề nhiều lời, duỗi tay lấy nước khoáng trong tay cô, giơ lên uống ừng ực.

Hứa Nguyện nghẹn họng nhìn trân trối, mở miệng nói: "Nước của em!"

Kiều Ninh uống một hơi cạn sạch chai nước kia, sau đó đem bình rỗng nhét vào trong tay Hứa Nguyện, lạnh lùng hỏi: "Em định khi nào chịu trách nhiệm?"

Hứa Nguyện lập tức liền uể oải, thấp giọng nói: "Học trưởng thư thả thêm mấy ngày."

Kiều Ninh nhìn cô một cái, sau đó cầm lấy khăn trên vai cô thuận tay lau mặt, vẫn là dáng vẻ nghiêm túc kia, tiếp tục nói: "Chiều nay, đi chỗ này với anh."

Nói xong đưa khăn cho Hứa Nguyện cầm liền đi.

Giờ ăn trưa, Hứa Nguyện thấp giọng hỏi bạn cùng phòng của mình có việc làm nào tốt có thể giới thiệu cho mình không, gần đây trong túi cô rất quạnh quẽ.

Ba người kinh ngạc nhìn cô, mới vừa khai giảng đã phải ăn đất?

Hứa Nguyện bất đắc dĩ vô cùng, đành phải nói đơn giản là cô cùng người trong nhà mâu thuẫn, cả học kỳ kinh tế đều khó khăn túng thiếu, cũng may ba cô gái cũng đều người trượng nghĩa, đều tỏ vẻ sẽ giúp cô để ý, cuối cùng thì ở nhà dựa cha mẹ, ra cửa dựa bạn bè mà.