Chương 2:

Sau khi tạm biệt lão bản Lạc Huy trở lại trả tiền cho người bán gà sau đó mua thêm mười cân thức ăn dành cho gà. Sau khi mua gà Lạc Huy đến khu bán thịt để mua thịt về làm cơm chiều cho mình, sau khi lượn vài vòng cuối cùng Lạc Huy dừng lại sạp hàng của vị đại thúc đã có tuổi sau đó chỉ tay vào miếng thịt không mỡ nói: “Ông chủ thịt này bao nhiêu một cân đây”. Lạc Huy con người sống chết không ăn mỡ cảm thấy khi ăn mỡ là một cực hình dành cho cậu.

Vị đại thúc này thấy cậu chỉ vào thịt toàn nạc liền thắc mắc đày đầu vì ở đây người ta chuộng ăn có mỡ nhiều hơn thịt vì ăn mỡ nhanh no với lại có thể dùng mỡ để nấu ăn.

Nhưng cuối cùng vẫn báo giá cho Lạc Huy còn thuận miệng mà khuyên một câu: “ Không mỡ thì 6văn một cân còn có mỡ thì 8văn một cân, người trẻ các ngươi ăn nhiều mỡ vào còn có sức khoẻ mà ra ruộng ăn nạc nhiều không tốt đâu hahaha”.

Lạc Huy “……”. Cậu cảm thấy cổ đại với hiện đại bấy giờ cũng không khác nhau gì mấy ai ai cũng đều như vậy nha.

Cuối cùng Lạc Huy vẫn theo con tim mà mua 4cân thịt nạc với giá ưu đãi 23văn tiền.

Khi đi dạo quanh trấn Lạc Huy mua thêm 10cân bột ngô với giá 2văn một cân và 50cân gạo trắng với giá 17văn một cân, đường và muối. Ở nơi này đường và muối có vẻ đắt nhất vì một cân đường mất 30văn tiền, muối thì 20văn tiền một cân Lạc Huy liền hào phóng mua mỗi loại 5cân tổng 1lượng 100văn. Cuối cùng Lạc Huy đến cửa hàng vải mua 1cuộn mùa hè và một cuộn thu đông chất liệu tầm trung mất 4.5lượng bạc. Tổng thiệt hại cho bữa đi chợ hôm nay của Lạc Huy hơn 15lượng bạc, Lạc Huy cảm thấy tiền trong túi không lâu nữa liền bị chính mình dùng hết nên phải thật nhanh kiếm tiền mới được.

Cuối cùng đi đến điểm hẹn sau đó cùng trưởng thôn và Du thúc trở về thôn trên đường về Lạc Huy cũng không nói gì về hai con bò kì lạ mà mình mua được cho ai biết. Trưởng thôn thấy cậu mua nhiều đồ như vậy cũng không có khuyên ngăn vì tiền đó cũng không phải của ông. Có Du thúc tạch lưỡi vài cái cười ha ha đánh trâu trở về.

Khi về đến nhà Lạc Huy nhờ Du thúc giúp mang những đồ nặng vào trong sau đó đưa Du thúc 20văn tiền xe lẫn tiên công giúp mang đồ. Du thúc liền sảng khoái nhận tiền sau đó cung trưởng thôn rời đi.

Đầu tiên Lạc Huy thả 11con gà vào trong chuồng đã dọn cỏ sẵn từ trước liền thấy chúng chạy toán loạn trốn vào trong số cỏ mà cậu để lại. Quan sát xung quanh cuối cùng cậu tìm được một cái chậu đã bị nức liền để lại làm khay nước cho chúng uống còn thức ăn Lạc Huy quyết định để xuống dưới đất. Gà con lúc đầu còn sợ hãi đến khi thấy thức ăn gan của chúng liền to lên mấy lần mà tập trung lại ăn nhưng vẫn rắp tâm đề phòng Lạc Huy hãm hại. Khi ăn đến căng bụng nhỏ những con gà uống một ít nước lại lao đầu vào trong có trốn mất.

Sau chuyện những con gà Lạc Huy xuống bếp chuẩn bị làm cơm chiều hôm nay. Trù nghệ của cậu cũng không phải là tốt nhưng lại đủ dùng để nấu được các món.

Sau khi 30phút vào bếp Lạc Huy tuyệt vọng muốn gào thét cả căn bếp vì không có gia vị gì hết ngoài muối và đường vừa mua được lúc sáng. Cậu quên mất mình vừa dọn về đây ở lúc sáng nên không có bất cứ thứ gì có thể dùng được.

Trở về từ tuyệt vọng Lạc Huy quyết định ướp thịt cùng một ít muối sau đó đem đi nướng để giữ vị ngon nguyên bản của thịt nơi đây. Do là người phương nam nên Lạc Huy lúc ăn cơm phải có một ít rau luộc hoặc canh mới cảm thấy ngon miệng liền ra ngoài tìm một ít rau quen mắt hái về khi quan sát hai bên sân Lạc Huy nhận ra được vài loại rau đang lẫn trong cỏ như rau má, rau dền, mồng tơi và rau ngót.

Đây đều là những loại rau cơ bản ở nơi cậu sống không chỉ giá thành rẻ mà con bổ dưỡng cho cơ thể, sau khi dùng tay dọn cỏ quanh gốc cây để rau có thể dễ dàng sinh trưởng hơn cuối cùng cậu chỉ lấy một ít rau dền cùng mồng tơi để luộc.

Lúc đi vào bếp Lạc Huy có chú ý đến sau vườn cây cỏ đã mọc um tùm hết khoảng sân sau không còn lối đi. Lạc Huy liền muốn nhanh chóng dọn dẹp toàn bộ vì muốn trồng cây cho sau này và cũng sợ có rắn trú ngụ ở trong gây nguy hiểm.

Do xuyên đến đây hơn một tháng Lạc Huy từ tay gà mờ cuối cùng trở thành lão làng trong bộ môn nhóm lửa mất khoảng 30phút thì thịt nướng đã có mùi hương rõ ràng làm bụng cậu không nhịn được và vang một tiếng. Trong lúc còn lửa Lạc Huy lấy một ít muối cho vào nồi đã có nước sẵn và để lên bếp khi thấy nước có dấu hiệu sôi cậu liền cho tất cả rau đã rửa sạch vào và đem nồi xuống. Khi lấy rau ra khỏi nước vẫn còn giữ được độ giòn và độ xanh của rau phần nước còn lại Lạc Huy vẫn giữ để làm canh.

Một bữa cơm không cầu kì nhưng nó đặ biệt thoải mái vì là bữa cơm của sự tự do không cần phải xem mặt ai để ăn nữa.

Khi ăn cơm xong Lạc Huy ngồi trước nhà chi tiêu thực liền nghe được tiếng gõ cửa tính toán không sai thì bây giờ có thể là lão bản đến giao hai con bò kì lạ của mình.

Khi ra mở cửa không ngoài dự đoán của cậu là lão bản bán bò trên trấn dẫn theo một xe trâu đầy cỏ khô phía sau dắt theo hai con bò đã thấm mệt. Lão bản chào cậu một tiếng liền theo cậu vào chuồng bò đã được dọn dẹp sạch sẽ.

Khi thả hai con bò vào chuồng bão bản ở lại đem toàn bộ cỏ để ngăn nắp trong kho sau đó dặn dò cậu một ít chuyện về chúng phải cẩn thận chú ý như không ăn được có đã có sâu hay trong cỏ có các chất độc hại.