Chương 49

Lời của Trương Khê đột nhiên phá rách mộng đẹp của fan Văn Phong. Các fan vốn dĩ bị tuyển tú thu hút hầu hết đều là fan sự nghiệp,Văn Phong không thành công thăng cấp, lại có tâm tư bất chính trong thời gian tuyển tú, thiết lập cá nhân sụp đổ, một nhóm fan chuyển sang ảnh đại diện màu đen biểu thị thoát fan.

Fan của những nhà khác ăn dưa được một lúc trước, sau đó đột nhiên nhận ra... Hay lắm, tên chó Văn Phong đó không chỉ chia rẽ ly gián giữa các thí sinh, vậy mà còn phủ lên một lớp da tùy ý bôi đen idol nhà mình trên mạng!

Các fan cảm xúc bốc lên đầu lập tức chiến trường từ weibo của Trương Khê đến weibo của Văn Phong.

Trong đó, tất nhiên là fan của Lộ Tụng và Đàm Yến Phương là xúc động nhất.

“Cậu thật sự không biết xấu hổ! Lúc đầu Tiểu Lộ nhà chúng tôi dạy chi tiết từng động tác cho cậu thế nào, nếu không cậu có thể đi được lâu như vậy sao? Rõ ràng là đơn phương giúp đỡ, cậu cứ nói là giúp đỡ lẫn nhau thì thôi đi, cậu lấy oán trả ơn thì không đúng rồi đúng không?”

“Có phải cậu chia rẽ tình cảm của “Đàm Lộ Tâm Phi” đúng không? Hai người họ rất tốt, không lâu trước đây còn nhiệt tình ôm nhau nữa cơ! Họ sẽ cùng nhau debut, sau đó tình cảm sẽ luôn rất tốt! Loại người đố kỵ như cậu cứ ngưỡng một đi!”

“Cách Đàm Đàm nhà tôi xa ra một chút OK? Cho dù Đàm Đàm nhà tôi lấy được hạng nhất cũng là xứng đáng, thực lực mạnh, không phải là bởi vì gia cảnh. Tại sao mấy năm gần đây những kẻ tầm thường lại cứ thích quy kết cố gắng và thành công của người khác về bối cảnh gia đình chứ?”

“...”

Trong fan của hai người, fan của Lộ Tụng càng chịu kí©h thí©ɧ nhiều hơn. Trước đêm chung kết tự nhiên lại có họa bay đến bị vu oan, không biết đã có bao nhiều fan đã bán tín bán nghi dừng vote, có ảnh hưởng rất lớn với Lộ Tụng.

Nhưng mắng một lúc, fan của Lộ Tụng chấm dứt chiến tranh, quay người lấy ra nhiệt tình 100% đi vote cho Lộ Tụng...

Việc này đã ghi vào trong sổ rồi, đợi đến khi kết thúc thi đấu sẽ quay lại nói tiếp! Việc cấp bách nhất bây giờ là phải bù lại số phiếu đã mất của Lộ Tụng, thậm chí còn phải để Lộ Tụng lấy được số phiếu nhiều hơn!

Fan Lộ Tụng di chuyển lộ tuyến, fan của Đàm Yến Phương mắng thêm một lúc nữa cũng nhận ra, đi làm việc chính của mình.

Đối với fan của các thí sinh còn đang thi đấu mà nói, Văn Phong chẳng qua chỉ là tướng bại trận, chó nhà có tang, mắng chửi một lúc trút giận xong, việc quan trọng hơn là phải vote cho nhà mình, nên cũng dần dần tản đi.

Dần dần, những gì còn lưu lại ở hàng trước weibo của Văn Phong ngược lại đều là những lời chửi mắng và khóc lóc của fan Văn Phong, người qua đường nhìn lướt qua đều là những dòng chữ đẫm máu và nước mắt.

Chuyện này bởi vì quá hot, nhưng Văn Phong vẫn luôn thích cọ nhiệt chỉ có thể rụt cổ lại, không dám đi ra đối mặt với fan của mình.

Thời gian trôi qua, Văn Phong người không bao giờ có cơ hội xuất hiện trước ống kính chẳng qua chỉ lưu lại một ký ức mơ hồ cho người bên cạnh....

“Chuyện chương trình “Hiếm khi gặp gỡ” có một thí sinh yêu đương với nhân viên công tác còn vu khống các thí sinh khác ấy... Tôi nhớ chuyện này, hình như bị loại rất sớm, tôi nhớ tên cũng rất hiếm gặp, tên là gì nhỉ...”

....

Phó Cảnh Dung bẻ ngón tay, nhìn Tần Đình Dịch: “Đình Dịch... sinh nhật tôi hình như còn hai tuần nữa.”

Tần Đình Dịch khựng lại, vẻ mặt phức tạp: “Tôi nhớ.”

Phó Cảnh Dung có chút xấu hổ, lúc trước cậu chưa bao giờ làm chuyện cường điệu thời gian sinh nhật của mình, ám thị bạn bè rằng không được quên.

Loại chuyện trẻ con này, giống như là chuyện mà Thư Thiên Tuyết và Phó Cảnh Hành mới làm ra.

“Anh không cần phải chuẩn bị quà sinh nhật cho tôi.” Phó Cảnh Dung lại nói: “Nếu có thể làm cho tôi một bữa cơm là được rồi.”

Tần Đình Dịch không nhịn được cười, khóe miệng hiện lên một độ cong: “Ngày nào tôi cũng đều đều nấu cơm cho cậu, đây coi là quà sinh nhật gì chứ.”

“Nấu cơm cũng rất mệt mà!” Phó Cảnh Dung nói như đương nhiên: “Sao lại không tính chứ?”

“Vậy được rồi.” Quà sinh nhật Tần Đình Dịch mới chuẩn bị được một nửa, nhưng anh không nói: “Vậy cậu muốn ăn cái gì?”

Phó Cảnh Dung đứng thẳng dậy, nhanh chóng đọc tên vài món ăn, lại nhớ đến cái gì đó, nói đùa với anh: “Có phải có người nói, sau sinh nhật tôi có gì muốn nói với tôi đúng không?”

“Nhớ.” Tần Đình Dịch rũ mắt, giọng điệu bình tĩnh.

“Thật ra tôi cũng không nhất định muốn biết...” Phó Cảnh Dung nhìn vẻ mặt không rõ ràng của anh, cân nhắc một lúc, do dự nói.

Dù sao Tần Đình Dịch không ở bên người mình thích, mình là bạn, có phải không nên chọc vào nỗi đau của anh, truy hỏi người anh thích là ai.

“Không.” Tần Đình Dịch quay đầu nhìn cậu, giọng điệu kiên quyết: “Tôi nhất định phải nói với cậu.”

Phó Cảnh Dung bị giọng điệu nghiêm túc của anh khiến cho ngẩn ra, ngược lại có chút không biết làm sao: “Ồ, ồ, được.”

Tần Đình Dịch lại nhìn cậu một lúc, Phó Cảnh Dung đột nhiên có chút căng thẳng cuộn tròn ngón tay.

“Điện thoại của cậu đang kêu.”

Phó Cảnh Dung ngẩn ra, cảm giác toàn thân thả lỏng lại có chút tiếc nuối không thể nói rõ: “Ừ.”

Là điện thoại của Lộ Tụng, cậu ta gọi điện thoại đến nói cảm ơn.

“Cậu nghiêm túc thi đấu là được rồi, chuyện này không cần phải vội, chương trình kết thúc rồi nói sau.” Phó Cảnh Dung nói.

“Vậy đợi em thi đấu xong, sẽ lại cảm ơn anh Cảnh Dung.” Lộ Tụng cũng không khách sáo nữa: “Thật ra còn có một chuyện.”

Lộ Tụng biết rõ cảm ơn bằng lời là quá nhẹ so với sự giúp đỡ của Phó Cảnh Dung, ngoại trừ biểu thị cảm ơn, mục đích quan trọng hơn của cuộc gọi lần này chính là muốn mời Phó Cảnh Dung với tư cách là bạn bè thân thiết đến trận chung kết.

Phó Cảnh Dung quả quyết đồng ý: “Được thôi, tôi nhất định sẽ thiết kế một bảng led cổ vũ cậu.”

Lộ Tụng xấu hổ đỏ mặt, sau đó bình tĩnh hỏi: “Anh Cảnh Dung, người bạn đó của anh...”

Phó Cảnh Dung đột nhiên “ồ” một tiếng, quay đầu hỏi Tần Đình Dịch: “Đình Dịch, Lộ Tụng mời chúng ta đi tham gia đêm chung kết, anh đi không?”

Tất nhiên Tần Đình Dịch quả quyết lắc đầu... Đêm chung kết nhất định sẽ có không ít người trong ngành, nếu phải nói thật, anh cũng muốn chính mình nói ra, mà không phải bị ép ngã ngựa.

Mặc dù anh từng nói có quá khứ không mấy tốt đẹp với người đại diện của Vu Nhạn Phi, nhưng cho dù là Vu Nhạn Phi, Vưu An Na, Khổng Tân hay là Lộ Tụng, Phó Cảnh Dung cũng mơ hồ cảm nhận được Tần Đình Dịch không phải rất muốn tiếp xúc với các nghệ sĩ.

Lẽ nào là hậu chứng lưu lại do lúc đầu làm người đại diện sao?

Phó Cảnh Dung có chút kỳ lạ, nhưng cũng không đi sâu, uyển chuyển biểu đạt quyết định của Tần Đình Dịch.

“Vâng ạ.” Lộ Tụng cũng không thất vọng lắm, dù sao đối phương cũng là bạn của Phó Cảnh Dung, giúp cậu ta là nể mặt Phó Cảnh Dung.

Cậu ta do dự một lúc, nói chuyện Đổng Vô Tư mời cậu ta, lấy hết dũng khí để nói ra: “Em muốn... ký với anh ta.”

“Vậy thì quá tốt rồi!” Mắt Phó Cảnh Dung sáng lên.

Trong lòng Lộ Tụng mơ hồ có chút lo lắng: “Dù sao Chiêu Quang cũng là một công ty lớn... anh Cảnh Dung, anh không để bạn anh....”

Trong lòng cậu ta cũng có chút lo lắng, có phải sự tán thưởng của Đổng Vô Tư chỉ là cái cớ, thật ra chính là Phó Cảnh Dung muốn giúp cậu ta tìm một công ty lớn làm chỗ dựa.

Phó Cảnh Dung quay đầu nhìn về phía Tần Đình Dịch.

Tần Đình Dịch cũng nghe thấy lời của Lộ Tụng, vẻ mặt bình tĩnh lắc đầu.

“Không có.” Phó Cảnh Dung cười nói: “Chỉ là người đại diện đó mắt sáng nhận biết được hạt châu.”

Lộ Tụng nghe thấy vậy thì thở phào một hơi, trong lòng lại dâng lên một làn sóng kích động vui sướиɠ...

Hóa ra mình có thể được một công ty lớn như Chiêu Quang tán thưởng!

“Vậy thì em sẽ đồng ý với anh ta!” Lộ Tụng vui vẻ nói: “Anh Cảnh Dung, anh nhất định phải đến đêm chung kết đấy!”

Phó Cảnh Dung lại cười đồng ý với cậu ta.

*

Vào ngày diễn ra chung kết, Phó Cảnh Dung mang theo bảng led “Lộ Tụng” được thiết kế, cùng với Khổng Tân còn có MC nam của “Châu Châu cười haha” cũng đến hiện trường.

Thời gian này Lộ Tụng tập trung vào thi đấu, rõ ràng đã có bước tiến rất lớn, không chỉ là nghiệp vụ năng lực, mà còn thể hiện ở cả khí chất và sự tự tin phát ra từ bên trong.

Tất nhiên... điều đó cũng có thể được nhìn ra từ những tiếng la hét tại hiện trường.

“Vốn dĩ em còn cho rằng trình độ hiện trường của các thí sinh sẽ kém hơn rất nhiều so với chương trình thu sẵn, không ngờ sân khấu của họ rất vững.” Cho nên sau khi kết thúc chương trình, Khổng Tân tiến lại bên tai Phó Cảnh Dung nói nhỏ.

“Lẽ nào trình độ sân khấu của họ và trong chương trình còn có thể khác nhau sao?” Phó Cảnh Dung có chút khó hiểu.

Khổng Tân “chậc” một tiếng: “Hậu kỳ là vạn năng đấy, chương trình tuyển tú có không ít khó khăn đâu. Năm nay rất đáng quý.”

Phó Cảnh Dung suy nghĩ cẩn thận, hình như cũng không phải không có đạo lý.

“Tiểu Lộ nhất định sẽ ở trong top 3!” MC nam nói.

Khổng Tân lắc đầu, nửa thật nửa đùa nói: “Trước trận chung kết mức vote của fan Lộ Tụng rất cao, cộng thêm hôm nay cậu ta phát huy thật sự rất xuất sắc, không chừng có thể lấy được hạng nhất.”

Phó Cảnh Dung khẽ lắc bảng led “Lộ Tụng” trong tay, nhỏ giọng nói: “Tiểu Lộ Tiểu Lộ, hạng nhất hạng nhất.”

MC nam cũng cười nhỏ giọng nói: “Tiểu Lộ Tiểu Lộ, mọi chuyển đều thuận lợi.”

Ba người nói chuyện, ống kính quét qua chỗ nhóm người thân, họ lập tức dừng thảo luận, lắc mạnh bảng led trong tay.

Lộ Tụng cũng lén vẫy tay với họ.

Khi đang lặng lẽ tương tác trên sân khấu dưới sân khấu, MC quả quyết công bố kết quả thay vì kiểu úp mở như bình thường.

“Chúng mừng hạng nhất của chúng ta... Lộ Tụng!”

Bàn tay nhỏ đang lén lút vẫy của Lộ Tụng cứng đờ tại chỗ, ngẩn ra nhìn ống kính.

Vân Nhĩ cười đẩy cậu ta một chút: “Tiểu Lộ, lấy được hạng nhất rồi.”

“Lộ Tụng là thí sinh đầu tiên được vào lớp A của chương trình chúng ta, trong quá trình thi đấu, cậu ấy sẵn sàng giúp đỡ người, hăng hái tiến thủ, tốt bụng với mọi người, cố gắng tiếp thu kiến thức mới, phấn đấu tiến lên, kết quả mỗi lần đều khiến người khác hài lòng hơn, có thể nói là thí sinh theo hệ bồi dưỡng hạt giống. Chúng ta hãy dùng một tràng vỗ tay để chúc mừng cậu ấy... đã giành được hạng nhất trong thi đấu lần này.”

Phó Cảnh Dung, Khổng Tân còn có MC nam đều nhìn nhau, thấy sự ngạc nhiên trong mắt nhau. Sắc mặt Khổng Tân thích thú kéo Phó Cảnh Dung và MC nam lên, ba người dùng sức lắc bảng led, cùng la hét với nhóm fan.

Tiếng la hét dưới sân khấu hình như kéo Lộ Tụng trở về hiện thực, tay cậu ta khẽ run nhận lấy micro trong tay MC: “Tôi...”

“Tiểu Lộ, đừng căng thẳng, lấy được hạng nhất là chuyện tốt.” Vân Nhĩ ở bên cạnh cười nói.

Lộ Tụng bình tĩnh lại một chút, cường độ run rẩy của tay cũng nhỏ hơn chút, nghẹn ngào nói: “Cảm ơn chương trình, cảm ơn huấn luyện viên, nhân viên công tác, cảm ơn nhân viên công tác, cảm ơn mọi người đã chăm sóc tôi. Còn phải cảm ơn người hâm mộ luôn vote cho tôi và bạn bè luôn chăm sóc tôi, thật sự rất cảm ơn mọi người.”

Cậu ta vậy mà lại lấy được hạng nhất, cậu ta vậy mà lại vượt qua Đàm Yến Phương lấy được hạng nhất!

Niềm vui sướиɠ xông thẳng lên não cậu ta, khiến cậu ta chỉ có thể phát ra giọng nói run rẩy, cậu ta phản xạ theo điều kiện nói ra một loại lời cảm ơn, sau đó đỏ mắt nhìn về phía ống kính.

Sau đó, cậu ta cúi người thật sâu trước mọi góc độ của khán giả, sau đó nở nụ cười điên cuồng vẫy tay với nhóm người Phó Cảnh Dung.

Nhóm người Phó Cảnh Dung cũng vẫy bảng led đáp lại cậu ta.

Cậu ta quay đầu nhìn xuống, phát hiện mặc dù trong mắt mọi người hoặc là có sự cô đơn, hoặc là có sự ngưỡng mộ, nhưng đều vui mừng cho cậu ta.

Bao gồm cả Đàm Yến Phương luôn vỗ tay cho cậu ta.

Mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng cũng hiếm khi nở nụ cười.

“Sân khấu hôm nay quá tuyệt! Nốt cao cũng rất hay!”

“Tiểu Lộ làm rất tốt! Chúc mừng!”

“...”

Nhiều thí sinh xông lên ôm cậu ta thành một đoàn, Lộ Tụng bị mọi người vỗ mạnh vào vai và lưng.

Có một số người quá kích động khó tránh khỏi mất đi chừng mực, ra tay có chút nặng, nhưng Lộ Tụng hoàn toàn không quan tâm, ngây ngốc đỏ mắt cười haha.

“Bây giờ mời Lộ Tụng của chúng ta, bước lên C vị!”

Các thí sinh buông Lộ Tụng ra.

Lộ Tụng nhìn vị trí C ở nơi cao nhất, hít sâu một hơi, nở nụ cười tự tin, bước chân kiên định...

Leo lêи đỉиɦ.

=====

EDIT BY NHẤT THẾ AN YÊN