“Tiểu Lộ, cậu có muốn liên lạc với người đại diện của mình một chút không?” Nhân viên công tác mở trang của blogger ra.
Lộ Tụng ngơ ngác nhìn điện thoại của nhân viên công tác.
Mỗi một chữ bên trên cậu đều biết, nhưng hình như nhìn không hiểu nó đang nói gì.
Nhân viên công tác thấy vậy, đặt điện thoại của Lộ Tụng lên bàn, quan tâm ra khỏi phòng, để lại không gian cho một mình cậu ta.
Toàn thân Lộ Tụng phát lạnh.
Lúc trước cậu ta làm gì có cơ hội một mình lên hotsearch, ngay cả nhóm cũng không có.
Trước đây các anh em trong nhóm cùng nghĩ đến tương lai, nói nếu có thể nổi tiếng, có antifan mắng mình, thì phải giải quyết khổ não trong lòng thế nào.
Lúc đó, cậu ta còn cười haha nói, cậu ta nhất định sẽ chỉ thấy những người khen ngợi cậu ta, sẽ tự động bỏ qua những người chửi mắng mình.
Nhưng khi cậu ta thấy những lời chửi mắng và trào phùng tràn ngập màn hình, cậu ta mới phát hiện _____
Chuyện này quá khó làm rồi.
Tay cầm điện thoại của cậu ta khẽ run rẩy, do dự gọi điện thoại cho người đại diện.
“Anh Hoàng.” Cậu ta cố gắng để mình không lộ ra giọng nói yếu ớt: “Anh thấy ___”
Người đại diện cười nhẹ một tiếng: “Lộ Tụng, cậu nghĩ thông rồi, muốn với giám đốc Tống sao?”
Lộ Tụng ngẩn ra, không dám tin nói: “Anh Hoàng, đánh giá ban đầu của tôi là lớp A, sau khi công diễn xếp thứ ba, tôi nhất định có thể được debut ___”
“Lộ Tụng.” Người đại diện cười một tiếng: “Bây giờ cậu đang mơ sao? Bây giờ cậu đứng cao, chẳng qua là dùng để chặn súng, sau này chính là bàn đạp cho người khác____ có điều bây giờ cậu đổi ý, giám đốc Tống vẫn có thể bảo đảm xuất debut cho cậu.”
Toàn thân Lộ Tụng phát lạnh, bắt đầu đặc biệt hận mình năm đó không hiểu chuyện, ký hợp đồng với công ty này.
Rõ ràng, rõ ràng khởi đầu của mình rất tốt, công ty nguyện ý ra sức giúp mình, thậm chí không cần hỗ trợ, chỉ cần đừng kéo chân sau của mình, thì được rồi.
Nhưng Hoàng Sổ Lãng vì lợi ích cá nhân của mình mà tình nguyện nhìn cậu ta bị chôn vùi cũng không muốn giúp cậu ta đi lên.
Cậu ta không còn cách nào khác, Hoàng Sổ Lãng là một mô hình thu nhỏ của cả công ty.
Tim cậu ta chìm xuống, ấn nút ghi âm trên điện thoại.
“Cho nên, nếu tôi không đồng ý lên giường với giám đốc Tống, công ty sẽ không giúp tôi loại bỏ tin đồn sao?” Cậu ta cảm thấy giọng nói của mình xa vời giống như một mình khác trên thế giới vậy.
Người đại diện im lặng một chút, ngầm thừa nhận: “Lộ Tụng, cậu đừng cố chấp nữa. Bây giờ tất cả mọi người đều cho rằng sau lưng cậu có kim chủ, tại sao cậu không biến thành sự thật chứ? Kẻo mất cả danh tiếng, cũng không có được lợi ích gì.”
Lộ Tụng nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi không sợ, tôi cây ngay không sợ chết đứng. Giám đốc Tống cũng thật là có tâm, mình bị chụp lại cũng không lo lắng, còn muốn quy tắc ngầm với nghệ sĩ thế nào.”
“Dù sao giám đốc Tống cũng không bị chụp mặt, trọng điểm của cánh săn ảnh cũng là trên người cậu.” Người đại diện không quan tâm nói: “Ngược lại là cậu, Lộ Tụng. Cậu bởi vì đánh giá ban đầu và một màn công diễn mà đắc chí, nhưng không biết rằng mình chặn đường người khác. Cậu đoán xem người sẽ nhìn chằm chằm vào một idol nhỏ vô danh trước khi thi đấu, sẽ là ai?”
Toàn thân Lộ Tụng cứng đờ, bốp một tiếng ngắt điện thoại.
Có thể nhìn cậu ta trước thi đấu, tất nhiên chỉ có thể là thí sinh cùng thi đấu.
Trước khi mình đi thi không có danh tiếng gì, cũng không chỗ dựa. Mấy ngày nay thuận lợi như vậy, buổi tối mình nghĩ lại đều giống như đang mơ vậy, không thể tin được.
Điều này nói rõ đối phương đã bỏ ra nhân lực vật lực và số tiền rất lớn, để hiểu mỗi một đối thủ cạnh tranh. Cho dù trước khi chương trình bắt đầu mình chỉ là một idol vô danh, đối phương cũng không bỏ qua. Có thể biết rõ hiện trạng của mình như vậy, biết rõ không có ai có thể giúp mình, đối phương mới không hề cố kị bịa đặt ra những chuyện này.
Đối thủ lớn mạnh như vậy, cậu ngoài sáng địch trong tối.
Hoàng Sổ Lãng nói đúng, cuối cùng mình cũng chỉ là một bàn đạp.
Nhưng cậu ta không muốn trở thành bàn đạp, cậu ta muốn cao chân bước tiếp.
Anh Cảnh Dung nói rất đúng, cậu ta phải vào trước top6, cậu ta phải debut!
Ánh mắt Lộ Tụng phức tạp, bóp điện thoại, lưu lại bản ghi âm, gọi điện thoại cho Phó Cảnh Dung.
Phó Cảnh Dung đang chọn cá với Tần Đình Dịch, nhận được điện thoại của Lộ Tụng có chút ngạc nhiên.
Nghe thấy lời cậu ta nói, sắc mặt Phó Cảnh Dung nghiêm túc: “Cậu yên câm, tôi lập tức trở về.”
Tần Đình Dịch nghi hoặc nhìn cậu: “Sao vậy?”
“Lộ Tụng bị vu oan rồi.” Phó Cảnh Dung nói ngắn gọn: “Bây giờ tôi phải quay về tìm hợp đồng thuê nhà.”
Tần Đình Dịch biết chắc cậu cũng không có tâm tư chọn cá nữa, gật đầu: “Vậy chúng ta mau về thôi.”
Khi Phó Cảnh Dung lái xe, Tần Đình Dịch nhìn điện thoại, đọc trọng điểm cho cậu nghe.
“Mặc dù Lộ Tụng nói nhân viên công tác chủ động nhắc nhở cậu ta, nhưng chắc cậu ta cũng không thể luôn cầm điện thoại.” Phó Cảnh Dung thở dài.
Tần Đình Dịch: “Vậy cậu ta cũng rất thành thực. Theo như tôi biết, những thí sinh tham gia, không có mấy người không mang mấy cái điện thoại đâu.”
“Cậu ta còn nhỏ tuổi, nhưng xương cốt rất cứng rắn, chuyện không thể làm cũng kiên quyết không làm.”
Phó Cảnh Dung nghĩ đến chuyện cậu ta bị người đại diện và cao tầng công ty đe dọa, thở dài: “Thật ra cậu ta và công ty vẫn luôn có mâu thuẫn không thể hòa giải. Nhưng tình huống này cũng không muốn ra mặt, cũng không biết những năm nay rốt cuộc cậu ta bị công ty họ trì hoãn thế nào nữa.”
Tần Đình Dịch suy nghĩ, sau đó mới từ từ nói: “Không chỉ xương cốt cứng, làm người cũng phải cứng mới được.”
Phó Cảnh Dung lộ ra nghi hoặc.
“Nếu cậu ta đám trở mặt với công ty quản lý, tự mình tìm công ty khác cũng là một con đường.” Tần Đình Dịch nói: “Nhưng nếu chuyện với công ty trước quá ồn ào, rất nhiều công ty cũng sẽ suy nghĩ có nên thu nhận cái gai “vong ơn bội nghĩa” này không. Đây đều là chuyện bình thường.”
“Một khi phát hiện nghệ sĩ có tâm tư phản bội, lập tức đóng băng”. Phó Cảnh Dung nhớ lại lời lúc trước Lộ Tụng nói, trong lòng khó chịu.
Lộ Tụng không dám tự mình đi, cũng có nguyên nhân. Công ty quản lý ban đầu bá đạo như vậy, công ty khác cũng không nhất định nhận cậu ta, một khi không cẩn thận rơi vào tình trạng không có gì.
*
Phó Cảnh Dung trở về nhà, lấy chứng nhận bất động sản và hợp đồng thuê nhà của Lộ Tụng chụp lại, đăng lên weibo.
【Thu tiền nhà đây: Tôi với Lộ Tụng quen biết chưa lâu, nhưng biết cậu ta là một người rất chính trực và nỗ lực, tuyệt đối không thể tin những tin tức truyền trên mạng.
Đầu tiên nói đến “Châu Châu cười haha”, tôi cũng tự xem, nhờ nhận được sự yêu mến của chương trình mà tôi nhận được không ít shot hình. Chắc fan của Lộ Tụng cũng đã tính thời gian lên hình của Lộ Tụng, thời gian của tôi dường như dài gấp tôi Lộ Tụng. Trước đó, còn có người bạn mời tôi làm nghệ sĩ. Theo cách nói của một số blogger nào đó, so với Lộ Tụng, có lẽ tập này của chương trình giống như chuẩn bị cho màn ra mắt của tôi hơn đấy.
Lại nói đến nhà ở, chuyện liên quan đến nhà ở trên mạng dùng từ ngữ mơ hồ không rõ, không dám đưa ra kết luận, chắc cũng biết mình bóp méo sự thật mà chột dạ. Tuy nhiên trải qua nhiều đồn đoán, nhà ở cũng đã không còn rõ ràng, vì tránh mang tiếng cho ngôi nhà, ngày nào đó tôi thiếu tiền cần bán nhà, tôi sẽ không cần phải giấu giếm, trực tiếp nói cho mọi người biết, nhà là do tôi đứng tên, Lộ Tụng chỉ là khách thuê nhà có hợp đồng giấy trắng mực đen với tôi thôi. Cậu ta chuyển nhà chẳng qua là bởi vì nhóm giải tán, không có ký túc xá để ở, tìm một ngôi nhà mới mà thôi.
Còn có một số người cho rằng năng lực của Lộ Tụng không xứng với thứ hạng của cậu ta, việc kiểm phiếu có mờ ám. Suy nghĩ của tôi lại hoàn toàn trái ngược. Mấy ngày nay tôi vẫn luôn vote cho Lộ Tụng, không chỉ vì tôi quen biết với cậu ta, mà là bởi vì tôi cảm thấy cậu ta xứng đáng. Mỹ quan của mỗi người đều khác nhau, nhưng xin đừng tùy ý coi thường cố gắng và năng lực của người khác, đồng thời phủ nhận người khác dựa vào thực lực mà dành được sự yêu thích và ủng hộ.
Hi vọng mọi người cẩn thận trước những tin đồn thất thiệt trên mạng, cũng hi vọng một số blogger khác đừng dùng những lời lẽ mập mờ để hủy hoại danh tiếng của người khác nhằm thu hút sự chú ý.
Hi vọng mọi người có thể cho những đứa trẻ chăm ngoan, cố gắng một môi trường sống lành mạnh, để họ không ngã giữa chừng trên con đường theo đuổi ước mơ của mình.】
“Cảm ơn đã giúp Tiểu Lộ bác bỏ tin đồn [khóc] fan cũ thật sự không dễ dàng, không dễ gì đứa trẻ mới có khởi sắc, lại bị vu khống. Cảm ơn cảm ơn!”
“Chỉ có em chú ý đến, hóa ra anh thật sự không muốn vào giới giải trí sao [ăn dưa]”
“Nhà không sạch sẽ rồi hahahahaha.”
“Mặc dù thấy anh nói giúp Tiểu Lộ rất cảm động, cảm thấy mình không theo dõi nhầm người, nhưng có chút lo lắng anh sẽ bị chửi.”
“Người đàn ông kia thì giải thích thế nào?”
“Vào một tiểu khu thì là có liên quan sao, vậy tôi và cả tiểu khu của tôi có hàng nghìn bạn trai sao?”
“Thời gian còn hoạt động trong nhóm luôn tham gia một số hoạt động vớ vẩn, nhóm giải tán đến ký túc xá cũng không cho ở nữa, nước bẩn đều hất đến cửa rồi, mà công ty quản lý vẫn còn giả chết, tôi không hiểu sao họ còn có mặt mũi nói Tiểu Lộ có người chống lưng chứ.”
“...”
Lộ Tụng không có tâm trạng ăn sáng, dứt khoát trực tiếp đến phòng tập. Thấy ánh mắt xem náo nhiệt của người khác, cậu ta giật giật miệng, cũng không định tìm Văn Phong, tự mình chuẩn bị luyện tập.
Cậu ta biết, rất nhiều người đều âm thầm giấu điện thoại, tám phần đã biết tin tức trên mạng. Điều khiến cậu ta chạnh lòng nhất là, bao gồm cả Văn Phong, không có ai đến hỏi cậu ta những chuyện này có phải là thật không, đã coi cậu ta thành người dựa vào những thủ đoạn không chính đáng để trèo lên cao.
Hoặc là nói, họ càng hi vọng cậu ta là người như vậy.
“Lộ Tụng.” Đàm Yến Phương gọi cậu ta: “Cậu có thể giúp tôi xem chút động tác không.”
Lộ Tụng ngẩn ra, cậu ta và Đàm Yến Phương là một nhóm, nhưng ngoại trừ luyện tập cùng nhóm, không hề có giao lưu gì.
Cậu ta không chắc chắn rằng sáng nay và bây giờ, có phải là ý tốt mà Đàm Yến Phương thả ra hay không.
Cậu do dự một chút, vẫn đi đến chỗ Đàm Yến Phương.
Đàm Yến Phương nhảy một lượt, Lộ Tụng sửa một vài động tác nhỏ cho cậu ta.
“Cảm ơn.”
“Không có gì.” Lộ Tụng không hiểu tại sao cậu ta cần mình xem động tác, động tác của Đàm Yến Phương đều đạt tiêu chuẩn về lực độ và nhịp điệu.
Đàm Yến Phương lấy hai chai đồ uống từ nhà tài trợ chương trình, ném cho Lộ Tụng một chai.
Lộ Tụng vội vàng đỡ lấy, lại một bóng đen ném đến.
Là một cái bánh mì.
Lộ Tụng ngẩn ra, ngơ ngác nhìn cậu ta.
“Không phải cậu chưa ăn sáng sao?” Đàm Yến Phương hếch cằm: “Coi như tôi cảm ơn cậu, đã giúp tôi xem động tác.”
Lộ Tụng ngẩn ra đứng tại chỗ một lúc, lộ ra nụ cười sáng lạn: “Cảm ơn!”
“Có muốn cùng luyện tập không?” Đàm Yến Phương uống một ngụm nước, giọng điệu bình thản hỏi, hình như không hề quan tâm đến câu trả lời của cậu ta.
Lộ Tụng gật đầu, nỗi phiền muộn trong lòng dường như biến mất một chút, vui vẻ nói: “Được thôi!”
Văn Phong và những thí sinh khác đang nói chuyện nhiệt tình, vô ý liếc qua bên này, ngẩn ra.
Đàm Yến Phương có bối cảnh thâm sâu, lại tự mình có một lượng lớn fan, các thí sinh đều cho rằng cậu ta xứng đáng là C vị. Chỉ là cậu ta làm người kiêu ngạo, không thích tiếp xúc với những thí sinh khác.
Sao lại ở cùng với Lộ Tụng chứ?
Văn Phong do dự một chút, nở nụ cười, đi về phía họ.
“Yến Phương, Tiểu Lộ, hai người cùng luyện tập sao, có làm phiền khi luyện tập cùng nhau?”
Vốn dĩ Lộ Tụng thấy cậu ta đi qua, có chút không biết nên xử lý thế nào. Sau khi phát hiện mục đích của cậu ta là Đàm Yến Phương, sắc mặt và trái tim cùng lạnh xuống.
Đàm Yến Phương nhàn nhạt liếc nhìn cậu ta, nói: “Có để ý.”
============================
EDIT BY NHẤT THẾ AN YÊN