Tướng chết của nó trông rất khó coi, máu màu xanh lục đậm chảy xuống.
Kỳ Diên giật mình một cái, trốn về phía sau.
Đột nhiên ——
Một con tang thi nhân lúc Giang Nhiễm không ở đó mà chui vào trong, lập tức hướng về phía Kỳ Diên mà tấn công.
Thời điểm Kỳ Diên phản ứng lại đã không còn kịp nữa rồi.
Con tang thi lao tới có móng tay sắc bén, nó đột nhiên xông vào cào cô khiến cho cô không kịp phòng bị, cảm giác đau nhói truyền đến, trong nháy mắt sắc mặt của Kỳ Diên tái nhợt, kinh hãi đến cực điểm.
Ánh mắt Giang Nhiễm đột nhiên ngưng trọng, chỉ trong nháy mắt anh đã tiến lại chỗ con tang thi, giơ cây kiếm lên, rồi sau đó chặt đầu nó xuống.
Phụt ——
Cây kiếm chém xuống, máu xanh tanh hôi của tang thi bắn lên hai người.
Nguy hiểm đã được giải trừ, nhưng Kỳ Diên còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, thì lại liên có những con tang thi xông vào qua khe trống, nhào về phía Giang Nhiễm.
Kỳ Diên còn chưa kịp có động tác gì, đã bị Giang Nhiễm đẩy vào trong một ngăn tủ bên cạnh, động tác nhanh chóng, thấp giọng nói, “Trốn đi.”
Khí thế đến bức người, lạnh lẽo đến tận xương.
Đây là lần đầu tiên cô đối mặt với tang thi.
Chân cô đã trở nên mềm nhũn, những vẫn dồn hết dũng khí, khẽ đẩy cửa tủ ra một chút, hình ảnh bên ngoài khiến cho cô phải sửng sốt.
Bên ngoài giống như đã biến thành một thế giới khác.
Những thứ xung quanh Giang Nhiễm dường như đều bị lôi điện bao phủ, phát ra những tiếng xẹt xẹt, đám tang thi gào rống giận dữ, nhưng hầu như là đều còn chưa kịp chạm vào anh thì đã bị lôi điện giật chết.
Một ánh sáng trắng rực rỡ lóe lên đến chói mắt, chỉ trong nháy mắt, toàn bộ tang thi đã biến thành tro tàn.
Ánh mắt của Kỳ Diên chấn động.
Người đàn ông với thân hình cao lớn quay đầu lại, chạm mắt với cô.
Hai người đều im lặng.
Kỳ Diên mở cửa tủ ra, ánh mắt lạnh nhạt của Giang Nhiễm nhìn chằm chằm vào cô.
Ánh mắt của Kỳ Diên phức tạp, “Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy dị năng.”
Cô đã tới nơi này được một tháng, nhưng cảnh tượng Giang Nhiễm sử dụng dị năng vừa rồi đã khiến cô đột nhiên hiểu ra vì sao trước đó Giản Nam vẫn luôn muốn bọn họ đi cùng với nhau.
Đúng là anh thật sự rất mạnh.
Giang Nhiễm nói, “Lúc nãy nó làm cô bị thương rồi đúng không?”
Kỳ Diên theo bản năng cho rằng anh đang quan tâm đến mình, liền vội vàng nói, “Chỉ là một vết thương nhỏ mà thôi.”
Cô vừa mới nói xong, đã nhìn thấy Giang Nhiễm híp mắt lại, duỗi tay, cây kiếm đột nhiên kề sát vào cổ cô.
Cả người Kỳ Diên trực tiếp trở nên cứng đờ, cô giật giật khóe môi, “Anh đây là đang……”
“Sau 24 giờ tính từ khi bị tang thi làm cho bị thương, cô sẽ bị nhiễm virus tang thi, sau đó biến thành tang thi.” Giang Nhiễm nhìn trông có vẻ lạnh nhạt bình thản, nhưng trong mắt đã hiện lên sát khí.
Kỳ Diên sửng sốt.
Hình như trong sách thật sự viết như vậy……
Cây kiếm cắt vào trong da.
Máu màu đỏ tươi chảy ra, tạo thành sự tương phản đối lập với cái cổ trắng nõn của cô.
Ánh mắt Giang Nhiễm sâu kín, khó có thể nhìn ra được điều gì.
Đầu óc Kỳ Diên điên cuồng chuyển động, buột miệng thốt ra, “Sao anh lại biết tôi nhất định sẽ biến thành tang thi? Nhỡ đâu tôi thức tỉnh dị năng gì đó thì sao?”
Tay anh dừng động tác lại, nghiêng đầu nhìn cô.
Nhìn thấy Giang Nhiễm do dự, Kỳ Diên tung ra tuyệt chiêu, “Hơn nữa, không phải là tôi có không gian sao? Trong không gian của tôi có nhiều đồ ăn như vậy, nếu như anh gϊếŧ tôi thì cái gì cũng không còn nữa……”
“Hơn nữa bản thể của tôi là cá……”
Giang Nhiễm buông kiếm trong tay xuống, nói rõ một câu: “Tôi cho cô cơ hội trong ba ngày.”
Giọng điệu của anh lạnh nhạt, nhưng lại khiến cho Kỳ Diên thầm thở dài nhẹ nhõm ở trong lòng.
Tốt xấu gì thì cũng còn có ba ngày, cô cố gắng tự an ủi bản thân.
Ba ngày, nghĩa là cô vẫn còn cơ hội.
Hiện tại Kỳ Diên và Giang Nhiễm đang sống ở trong một căn nhà nhỏ ở ngoại thành.
Bên trong còn có một cái nhà vệ sinh.
Kỳ Diên đi đến trước gương xem xét miệng vết thương của mình, trong nháy mắt đã bị doạ sợ.
Một mảng thịt lớn trên lưng cô đã bị cào rách, máu thịt mơ hồ.
Kỳ Diên xử lý miệng vết thương một chút.
Vừa mới đi ra ngoài, cô đã nhìn thấy người đàn ông trong phòng ném một cuộn băng gạc cho cô.
Đây là đang muốn cô đi băng bó sao?