Chương 5

Hắn càng siết chặt chiếc cằm bé nhỏ ấy, cô đau tới mức cắn chặt lấy cánh môi dưới của mình.

Hắn không trả lời, nhưng cô chắc chắn đã biết được đáp án.

An Hạ cố dịch gương mặt đang bị hắn nắm thót trong tay, nhưng sức lực yếu đuối của cô thì sao có thể địch lại một người đàn ông?

oOo

Căn phòng rộng lớn ngập tràn hơi lạnh, sát khí từ người đàn ông cao lớn ấy như muốn nhấn chìm sự sống của con người, mang đến một nguồn sống chết chóc.

Cơ thể nóng ran của cô dường như không có dấu hiệu sụt giảm, lại nhìn thấy người đàn ông trước mặt... du͙© vọиɠ ấy lại càng lớn hơn.

"Giúp... giúp tôi.... hức..."

Thẩm Tư Minh khẽ chau mày, ấn đường đẹp như được điêu khắc tỉ mỉ cũng thuận thế mà nhíu lại, đôi mắt đẹp tựa vầng trăng... sắc lạnh như băng đá, sắc bén như lưỡi dao đang ngăm thẳng vào tận cùng nơi đôi mắt đẹp tựa ngọc lưu ly của cô.

"Quả thật... đê tiện!"

Hắn nhìn cô với khuôn mặt bảy phần chán ghét, ba phần kinh tởm. Khóe môi bạc khẽ nhếch lên một cách lạnh lẽo.

"Được, đêm nay tôi sẽ cho cô cảm nhận đêm đầu tiên của chính mình."

Nói rồi, hắn đặt đầu gối bên trái của mình lên giường, hai tay dứt khoát đút vào đút quần. Thân mình chễm chệ hệt như ông hoàng ăn trước.

Gương mặt khả ái, đỏ ửng của An Hạ như thể đang khiêu gợi du͙© vọиɠ của một người đàn ông, ấy vậy mà hắn vẫn bình thản, khẽ cất giọng trầm khàn, không chút cảm xúc: "Cởi."

An Hạ vẫn đang mông lung bởi tác dụng của thuốc kí©ɧ ɖụ©, mặc dù không muốn du͙© vọиɠ xâm chiếm nhưng cơ thể cô lại không nghe lời.

Cô lúc này cũng đang trong tư thế quỳ hai chân xuống tấm ga trải giường, đôi mắt nâu trong trẻo tựa như ngọc lưu ly đang hướng ánh nhìn mờ ảo về người đàn ông trước mắt.

Cảm nhận thấy bản thân mình không còn đường lui, bởi chính cô đã tự bán đi bản thân mình, nghĩ vậy cô liền cắn môi rồi khóc nức nở vì sự ấm ức tột cùng.

"1 phút."

Chỉ một lời nói cũng khiến An Hạ rùng mình, người đàn ông này.... rốt cuộc đáng sợ tới mức nào chứ?

oOo

Bàn tay trắng nõn như búp ngọc khẽ đưa lên, lại không ngừng run rẩy... cuối cùng dừng lại trước chiếc ca ra vat đen, "soạt", chiếc ca ra vat thuận thế rơi xuống dưới tấm ga giường trắng phau ấy.

Cô run rẩy cởi từng chiếc cúc áo, đầu tiên là chiếc cúc thứ nhất, rồi thứ hai, thứ ba... cuối cùng thân hình rắn chắc của hắn lộ ra trước tầm mắt đang kinh ngạc của cô. L*иg ngực hệt như dũng sĩ Ro - ma, cơ bụng hằn rõ khiến người ta phải điên đảo muốn chiếm đoạt hắn.

Nhưng...

Hắn quá đẹp! Đẹp tới mức khiến người ta vừa mê, vừa sợ. Mê vì khuôn mặt tuấn tú, sợ vì một khi con thú trong người hắn trỗi dậy... hẳn sẽ hệt như một con sói hoang khát máu.

Bàn tay nhỏ bé của An Hạ bỗng dừng trước khóa quần của hắn, đôi mắt chần chừ xen lẫn ngượng ngùng, hắn thấy vậy thì ánh mắt lộ rõ vẻ khó chịu.

"5s."

An Hạ sợ hãi nhắm nghiền đôi mắt trong trẻo của mình lại, chiếc miệng nhỏ bé lại niệm kinh cầu nguyện, hai tay nhỏ vụng về vội vàng kéo chiếc khóa xuống.

"Roẹt."

Một tiếng động vang lên trong căn phòng tĩnh mịch ngập tràn hơi lạnh, hắn không chần chừ thêm nữa mà đẩy mạnh cô xuống giường.

"A...!"

An Hạ bất chợt nằm sõng soài trên giường, bộ váy đen gợi cảm trên người cô khiến đáy mắt hắn dáy lên tia khó chịu. Cơ thể nuột nà như vậy, tại sao lại có vật cản che đi nét đẹp thơ ngây ấy?

Hắn đưa bàn tay to lớn của mình, một phát đã xé rách chiếc váy xuống tận thắt lưng.

Không để lãng phí thêm một giây nào, hắn đưa tay nhanh chóng kéo rách nốt phần còn lại. Vất phần váy đã bị xé xuống dưới nền đất lạnh, bàn tay to lớn lại vô thức lần mò lên đùi cô.

An Hạ ngại ngùng, theo phản ứng nằm cuộn tròn người lại.

"Cởi nội y!"

Cơ thể trắng ngần của An Hạ lộ ra trước mắt người đàn ông ấy, bầu ngực to tròn; đầy đặn ấy, cùng nơi thầm kín nhất lại bị che đi bởi một lớp nội y mỏng... hắn sao có thể chịu đựng?

Bộ nội y màu đen được thiết kế theo kiểu ren ôm sát lấy hai nơi đẹp nhất trên cơ thể An Hạ, khiến cô trông càng quyến rũ hơn. Vòng eo con kiến như thể chỉ vừa một ngang tay của hắn, đôi chân thon dài, cùng xương quai xanh lộ rõ... càng làm lên vẻ mê người đến điên dại.

oOo

An Hạ run rẩy cởi từ chiếc áo con... rồi đến chiếc quần con, cuối cùng cô đã thật sự khỏa thân dưới tầm nhìn của hắn.

Thẩm Tư Minh nhìn thấy người phụ nữ đang khỏa thân nằm dưới thân mình rắn chắc của hắn thì có chút xao động. Rồi hắn lập tức gạt bỏ suy nghĩ vừa thoáng chốc hiện lên ấy.

oOo

Thuốc càng lúc càng phát tác mạnh hơn, An Hạ khó chịu tới nỗi cả cơ thể quằn quại. "A... hưʍ... tôi khó... khó chịu quá..."