Chương 7

Đây là một người phụ nữ xinh đẹp, là một người phụ nữ quyến rũ yêu mị mặc bộ kimono sọc màu đỏ trắng.

“Aiya, cô gái loài người, kỹ năng cảnh giác tốt đấy.” Một đôi mắt đỏ tươi tìm tòi nghiên cứu nhìn Tiểu Long Nữ, tay cầm quạt gấp siết chặt, cô gái loài người này là sao vậy?

Kagura có một đôi mắt rất giỏi trong việc xem xét thời thế, nàng ta khá là nhạy cảm đối với những thứ bí ẩn mạnh mẽ. Vậy nên, khi Tiểu Long Nữ có thể dễ dàng phát hiện ra sự tồn tại của nàng ta, trong lòng nàng ta cũng đã bắt đầu cảnh giác với Tiểu Long Nữ.

Người này không phải là vu nữ, nhưng sức mạnh lại không thua kém gì vu nữ.

"Ngươi là ai?" Tiểu Long Nữ không chớp mắt nhìn chằm chằm nàng ta.

Tròng mắt đen cũng bất động, trông có vẻ càng đáng sợ, Kagura cảnh giác lùi lại một bước, vừa định nói gì đó, một chàng trai mặc đạo bào màu xanh xám đột nhiên từ bên kia khu rừng bay tới, che ở trước mặt Tiểu Long Nữ.

Trong tay hắn ta còn đang cầm quả dại vừa mới hái, Doãn Chí Bình vốn định nhân lúc Sesshomaru đi vắng đến xum xoe lấy lòng Tiểu Long Nữ, thuận tiện tẩy não nàng làm nàng cùng hắn ta rời đi, nhưng không ngờ là hắn ta vừa mới đi tìm chút đồ ăn thôi mà đã có kẻ bụng dạ khó lường tìm tới cửa rồi, hắn ta nghĩ thầm đây thật đúng là một cơ hội ngàn năm có một cho Tiểu Long Nữ để lại ấn tượng anh hùng cứu mỹ nhân, Doãn Chí Bình ánh mắt nghiêm túc, vô cùng khí phách bảo vệ Tiểu Long Nữ ở sau lưng.

“Long cô nương, ngươi không sao chứ?” Doãn Chí Bình hơi nghiêng đầu lại, ánh mắt dịu dàng pha chút lo lắng nhìn Tiểu Long Nữ.

“Không sao.” Tiểu Long Nữ nhàn nhạt đáp lại.

Nhưng Rin lại vô cùng vui vẻ kêu lên: "Doãn ca ca!"

À, đúng rồi, Doãn Chí Bình trong lòng biết Rin rất đặc biệt với Tiểu Long Nữ, vậy nên hắn ta đồng thời vừa lấy lòng Tiểu Long Nữ cũng vừa lấy lòng Rin luôn, vì vậy sau mấy ngày kiên trì bám riết không tha thì Rin cũng đã đối với hắn ta có thiện cảm hơn.

Doãn Chí Bình tươi cười nhẹ nhàng, nhét quả dại vào lòng Rin rồi nói: “Đừng sợ, Doãn ca ca sẽ bảo vệ các ngươi.” Tuy là đang nói chuyện với Rin nhưng ánh mắt lại liếc nhìn về phía Tiểu Long Nữ.

"Ngươi là sợ đánh không lại nàng sao?" Tiểu Long Nữ vẻ mặt vô cảm liếc nhìn hắn ta một cái, bình tĩnh nói.

Doãn Chí Bình nghẹn họng, khóe miệng giật giật: “Không phải.” Ta đang liếc mắt đưa tình với ngươi mà!

Tiểu Long Nữ không để ý đến hắn ta nữa, ánh mắt lại chuyển về trên người Kagura: "Ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta."

Kagura mở quạt ra che nửa mặt, đôi mắt màu đỏ liếc nhìn ba người, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Tiểu Long Nữ: "Ta là sứ giả của gió, Kagura."

Quả nhiên, vẫn là cô gái này nguy hiểm hơn!

“Ò.” Tiểu Long Nữ gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

Kagura liếc nhìn nàng một cái, lại liếc nhìn nàng một cái, vẫn tiếp tục liếc nhìn nàng một cái, cuối cùng cũng không nhịn được hỏi: "Ngươi không có gì muốn hỏi ta sao?"

Tiểu Long Nữ ngây thơ vô tội nói: "Ngươi muốn ta hỏi cái gì?"

Kagura hít một hơi thật sâu, nghiến răng nghiến lợi trả lời: "Ví dụ như sao ta lại đến đây? Đến đây để làm gì? Ngươi! Không! Muốn! Biết! Sao?"

"Không muốn." Câu trả lời của Tiểu Long Nữ quá dứt khoát, quá không theo lẽ thường. Vẻ mặt Kagura cứng đờ! DM, nàng ta đến sớm như vậy để làm cái gì cơ chứ?

Doãn Chí Bình sờ sờ mũi, đột nhiên cảm thấy chính mình không cần thiết phải xuất hiện nữa!

“Ta đến đây là để gặp Sesshomaru!” Kagura cười đến nghiến răng nghiến lợi, cố gắng hết sức kìm nén cảm giác muốn đánh người: “Nói cho Sesshomaru biết! Chiếc răng nanh mà hắn đưa cho Kaijinbo chế tạo chính là răng của Ngộ Tâm Quỷ, Phân Thân của Naraku! Mà thanh kiếm Nanh Quỷ chứa đầy tà khí của Ngộ Tâm Quỷ đó đang ở gần đây, thanh kiếm đó thuộc về hắn!”

Còn chưa kịp nói xong, Kagura đã nóng lòng muốn rời khỏi đây! Bởi vì, cô gái này! Quá là đáng ghét mà!

Tiểu Long Nữ vẻ mặt vô cảm vuốt thẳng mái tóc bị gió thổi rối tung, ngẩng đầu nhìn Kagura đang cưỡi lông vũ bay đi: "Gió quá mạnh, tóc bị thổi rối tung lên."

Thật đúng là rất lớn! Doãn Chí Bình cũng vẻ mặt vô cảm rút mấy chiếc lá trên tóc ra.

Rin liếc nhìn dây buộc tóc màu xanh rơi trên mặt đất, rồi lại nhìn mái tóc dài đang nhảy múa như một đám yêu quái của Doãn Chí Bình, “phụt” một tiếng cười ra tới, cô nhóc cúi xuống nhặt chiếc dây buộc tóc trên mặt đất lên đưa cho mặt mày âm trầm Doãn Chí Bình.

Ôi trời! Hình tượng tốt đẹp của hắn ta trong lòng nữ thần nha!!! Bàn tay đang cầm dây buộc tóc của Doãn Chí Bình qua lại siết chặt rồi lại buông lỏng, mặt thì lúc đỏ lúc đen như vịt pha màu.

"Ngươi đã trở lại." Tiểu Long Nữ hơi hơi nghiêng người, liếc nhìn Sesshomaru đang đi về phía bọn họ.

"Sesshomaru sama, ngài Jaken."

"Ai đã đến đây?" Trong không khí vẫn còn lưu giữ một chút mùi hương khiến hắn cảm thấy khó chịu, mùi đó rõ ràng là mùi của Naraku dùng thủ đoạn hèn hạ tính kế hắn! Sesshomaru liếc nhìn xung quanh, khi nhìn đến Doãn Chí Bình thì tạm dừng một chút, rồi lại nhìn qua chỗ khác.

Doãn Chí Bình muốn nở một cười khiêm tốn như quý công tử, nhưng nhìn chính mình hình tượng hỗn độn, lại nhìn Sesshomaru khí tràng mạnh mẽ, rồi lại nhìn Tiểu Long Nữ mắt trông mong nhìn Sesshomaru (lầm to) kể từ khi hắn xuất hiện, hắn ta trong lòng có chút chua xót, hắn ta hướng Sesshomaru khẽ gật đầu, sau đó xoay người đi về hướng ngược lại, hắn ta muốn chỉnh đốn lại dáng vẻ của mình!!!

"Có một cô gái đến tìm ngươi. Nàng ta nói tên nàng ta là Kagura." Tiểu Long Nữ giọng nói đều đều: "Nàng ta nói chiếc răng nanh mà ngươi dùng để chế tạo kiếm là răng của Ngộ Tâm Quỷ, phân thân của Naraku. Hiện tại thanh kiếm Nanh Quỷ đó đang ở gần đây.”

Nói đến đây, Tiểu Long Nữ có chút khó hiểu: "Ngươi không phải đi lấy thanh kiếm đó sao?"

"Hừ, còn không phải là do cái tên Kaijinbo kia sao!" Jaken tức giận bất bình lại có chút sợ hãi nói, loại chuyện đáng xấu hổ bị xẻ làm đôi này, tuyệt đối không thể để cho người như Tiểu Long Nữ biết! Tuyệt đối không thể!

"Kiếm của ngươi bị lão già đó lấy đi sao?" Nói thật, Tiểu Long Nữ rất tò mò cách tạo ra một thanh kiếm bằng răng! Kiếm không phải luôn được làm bằng sắt sao? Nhưng sau khi nghĩ lại thì nàng lại cảm thấy bình thường trở lại, vì dù sao thì đây cũng là một thế giới kỳ lạ mà.

"Ừ."

"Ngươi biết hắn ở đâu sao?" Tiểu Long Nữ lại hỏi.

Sesshomaru ngẩng đầu nhìn về phía khu rừng, giống như muốn xuyên qua khu rừng để nhìn thứ gì đó, hắn mơ hồ có thể ngửi thấy mùi hương quen thuộc ở trong gió, là Inuyasha và Đấu Quỷ Thần...

"Ừ."

“Các ngươi ở lại đây.” Một lúc lâu sau, Sesshomaru nhàn nhạt nói một câu, sau đó mang theo A Un rời đi.

Nhìn lên bầu trời đã không còn nhìn thấy bóng dáng của Sesshomaru nữa, Tiểu Long Nữ mấp máy môi, chậm rãi mở miệng nói: “Ta cũng muốn đi.”

Nàng rất tò mò, không biết thanh kiếm làm bằng răng sẽ trông như thế nào!

Nghĩ nghĩ, nàng từ trong tay áo móc ra một cái bình sứ nhỏ, mở miệng bình ra, mấy con Ngọc Phong lập tức “vù vù” bay xung quanh Tiểu Long Nữ mấy vòng.

Nghe thấy âm thanh khó chịu này, Jaken nổi hết cả da gà, hỏi: "Này, ngươi muốn làm gì vậy hả?"

Tiểu Long Nữ nghiêng đầu nhìn nó, nhìn đến khi Jaken cảm thấy da đầu tê dại, mới chậm rãi nói: "Tìm Sesshomaru." Cuối cùng, nàng lại vẻ mặt vô cảm nói thêm một câu: "Ngươi ở lại đây."

Vẻ mặt Jaken giống như vừa ăn phải một con ruồi!

Tiểu Long Nữ làm lơ nó, nhéo mặt Rin một cái, sau đó vui vẻ sử dụng khinh công đi theo Ngọc Phong.

"Long cô... Ơ? Long cô nương đâu?" Sau khi chải chuốt cẩn thận xong, Doãn Chí Bình khôi phục hình tượng quân tử như trước vui mừng chạy đến gặp nữ thần của mình... Ai mà biết được, nữ thần lại không biết đã chạy đi đâu mất tiêu rồi.

Rin mỉm cười ngọt ngào nói với hắn ta: “Long tỷ tỷ đi tìm Sesshomaru sama rồi ạ.”

Dường như có thể nghe thấy âm thanh của thứ gì đó vỡ nát thành từng mảnh!!

Jaken cười nhạo: "A, loài người ngu xuẩn!"

Doãn Chí Bình âm thầm nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không thể làm gì được, trong lòng cười khổ, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía dãy núi nơi xa, mơ hồ không chân thực.