Chương 4

Khi Tiểu Long Nữ tìm thấy Sesshomaru, bên cạnh hắn còn có một cô bé.

Cô gái rất bẩn, quần áo bẩn tới mức không thể nhìn ra màu sắc ban đầu, khuôn mặt đầy vết bầm tím như thể bị người khác đánh vậy. Khi nhìn thấy Tiểu Long Nữ, mới đầu cô nhóc hơi sửng sốt, sau đó liền mỉm cười với nàng.

Hồn nhiên và trong sáng.

Tiểu Long Nữ hơi giật mình, nụ cười này khiến nàng nhớ đến Dương Quá, hắn trước đây cũng từng cười như vậy với nàng, nghĩ đến Dương Quá nàng không tránh được mà nhớ đến Tôn bà bà và sư tỷ. Nàng nhìn cô nhóc, cô nhóc cũng nhìn nàng, nụ cười có chút ngượng ngùng.

Cô nhóc đặt thức ăn trên tay xuống, chạy về theo con đường vừa tới.

Tiểu Long Nữ đi đến bên cạnh Sesshomaru, ngồi xổm xuống, ngơ ngác nhìn vết máu loang lổ trên áo hắn: "Ngươi bị thương." Không để ý đến ánh mắt lạnh nhạt của Sesshomaru, nàng nói tiếp: "Cần ta giúp gì không?"

"Không cần." Ừm, giọng nói vẫn lạnh nhạt như cũ, vẫn to rõ ràng, có lẽ thật là không có việc gì. Ánh mắt của Tiểu Long Nữ cuối cùng cũng di chuyển sang một bên, nhìn thấy con cá bị nướng cháy, nàng lại quay qua nhìn Sesshomaru.

"Ngươi muốn ăn sao?"

Đôi mắt vàng nhìn thoáng qua khuôn mặt vô cảm của Tiểu Long Nữ, nói: “Ta không ăn đồ ăn của con người.”

Tiểu Long Nữ không nói gì nữa, nàng tìm một mảnh cỏ cách chỗ Sesshomaru không xa khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt lại tu luyện tâm pháp của Toàn Chân Giáo.

Sesshomaru nhìn Tiểu Long Nữ từ khi nàng bắt đầu vận công, chỉ có một nguyên nhân duy nhất, đó là hắn rất tò mò Tiểu Long Nữ tu luyện cái gì, không phải là linh lực mà nữ pháp sư tu luyện, đồng thời cũng không phải là yêu khí của yêu quái.

Con người trong ấn tượng của hắn cũng không tốt lành gì, ánh mắt của bọn họ luôn là bẩn thỉu, vẩn đυ.c, ngay cả trẻ con ngây thơ sạch sẽ cũng sẽ có một ngày bị nhiễm bẩn. Nhưng hắn không thấy được những thứ đó ở trên người Tiểu Long Nữ, đôi mắt của nàng rất trong sáng, hơi thở của nàng rất thuần khiết. Nhưng mùi hương mà mũi hắn ngửi được lại nói cho hắn biết, người này thực sự là con người.

Tiểu Long Nữ rất nhạy bén cảm thấy bầu không khí có gì đó sai sai, nàng nhanh chóng dừng vận công mở mắt ra, sau đó đối diện với ánh mắt của Sesshomaru.

Cao quý ngạo mạn như Sesshomaru sẽ không có kiểu bị phát hiện nhìn lén sau đó hoảng sợ nhìn đi chỗ khác sau giống như trong tiểu thuyết ngôn tình như vậy, thế cho nên, một người một yêu cứ như vậy im lặng nhìn nhau. Thời gian tiếp tục trôi đi, Tiểu Long Nữ vẫn giữ nguyên tư thế cũ, lông mi đều không hề rung động, sau đó nàng phát hiện đối phương cũng giống như vậy.

Tiểu Long Nữ kinh ngạc nhớ tới lời sư tỷ đã nói với mình, sau đó nàng nói: "Ngươi nhìn ta làm gì?" Thấy Sesshomaru vẫn im lặng, nàng lại hỏi: "Ngươi có ý đồ gì với ta sao?"

Sư tỷ đã nói rằng, khi một người đàn ông không chớp mắt nhìn chằm chằm vào một người phụ nữ xinh đẹp, thì người đàn ông đó chính là có ý đồ gì đó với người phụ nữ đó.

Quá Nhi đã từng nói rằng cô cô rất xinh đẹp.

Sesshomaru là yêu quái, nhưng cũng là đàn ông, cho nên đàn ông tương đương với yêu quái nam, người phụ nữ xinh đẹp tương đương với cô cô xinh đẹp tương đương là nàng. Cho nên, dựa theo lý thuyết thì Sesshomaru không chớp mắt nhìn chằm chằm nàng, đó chính là có ý đồ gì đó với nàng.

Tiểu Long Nữ cảm thấy suy đoán của mình là chính xác, nhưng lại không biết câu này còn có ý nghĩa khác.

Sesshomaru vẫn đang nhìn nàng, nhìn rất là nghiêm túc, trên mặt ngoại trừ biểu cảm có ý đồ gì đó với nàng (?) mà nàng đã đoán chắc được ra, thì nàng không còn nhìn thấy biểu cảm nào khác nữa.

"Không có." Câu trả lời của Sesshomaru rất dứt khoát, nếu bỏ qua cái nhìn do dự và phức tạp (?) trước khi trả lời câu hỏi của nàng thì sẽ càng thật hơn.

Tiểu Long Nữ liếc nhìn hắn, nhưng cái liếc mắt này sao khiến Seshomaru cảm thấy kỳ lạ thế nhỉ!!!

Sư tỷ từng nói, do dự là bằng chứng chứng minh cho sự dối trá của đàn ông. Vào lúc này cho dù người đàn ông có trả lời thế nào, thì nó đều là trái ngược với những gì người đó đang nghĩ!

Vậy nên, Tiểu Long Nữ càng thêm chắc chắn rằng, Sesshomaru có ý đồ gì đó với nàng, đã thế lại còn dối trá không chịu thừa nhận.

“Ta đã biết.” Tiểu Long Nữ tỏ vẻ hiểu rõ.

Sesshomaru sắc mặt lạnh lùng, khẽ liếc xéo nàng một cái, không nói gì, cũng không hỏi nàng hiểu rõ cái gì.

Hôm nay không giống như trước đây, bởi vì hôm nay có thêm một cô bé đi cùng. Sau khi đi theo bọn họ mấy ngày thì cuối cùng cũng đã trở thành một thành viên trong đoàn, đương nhiên điều này cũng không ảnh hưởng gì đến Tiểu Long Nữ cả, chỉ có điều cô nhóc này có hơi ồn ào.

Lần đầu tiên, Tiểu Long Nữ cảm thấy tò mò về Sesshomaru, trước giờ đao kiếm luôn là vũ khí sắc bén để chết người, nhưng đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy kiếm cũng có thể được sử dụng để cứu mạng người khác.

Tiểu Long Nữ đang ngẩn ngơ thì trước mặt bỗng nhiên xuất hiện một quả dại còn dính bọt nước, nàng ngước mắt lên thì thấy, hoá ra là cô nhóc đó.

Rin có một niềm yêu thích không thể giải thích được với Tiểu Long Nữ, nó khiến cô nhóc muốn đến gần nàng nhưng lại không dám.

Rin ngượng ngùng cười, không chớp mắt nhìn chằm chằm nàng, trong mắt tràn ngập sự mong đợi.

Có lẽ là do nụ cười của Rin quá chói mắt, Tiểu Long Nữ nhận lấy quả dại, nghiêm túc nói với cô nhóc: "Cám ơn."

Rin có vẻ như càng vui hơn, cười toe toét, khiến vị trí bị mất chiếc răng cửa trông có vẻ như rất là buồn cười. Tiểu Long Nữ hai mắt lóe sáng, dùng ngón tay gầy gò trắng nõn chọc vào má Rin, cảm giác mềm mại như bông khiến nàng cảm thấy rất là hài lòng.

Rin hình như là bị hoảng sợ, hai má đỏ bừng nhưng không hề muốn né tránh, đôi mắt cô nhóc sáng lấp lánh như ánh sao.

Tiểu Long Nữ sắc mặt hơi mềm xuống, hỏi: “Ngươi tên là Rin?”

Rin vội vàng gật đầu.

Tiểu Long Nữ tiếp tục nói: “Ta họ Long.”

Rin ngọt ngào cười: “Long tỷ tỷ.”

Tiểu Long Nữ khẽ cau mày, nàng cảm thấy Rin còn nhỏ hơn Quá Nhi vài tuổi, gọi nàng là tỷ tỷ có vẻ như không thích hợp lắm, nhưng cái từ cô cô này... Tiểu Long Nữ theo bản năng cảm thấy cách gọi cô cô ở thế giới này hình như không quá tốt đẹp, cho nên nghĩ một lát liền từ bỏ cách gọi này.

Rin là một đứa trẻ rất nhạy cảm, đương nhiên là nhìn thấy được Tiểu Long Nữ cau mày một chút, cô nhóc cọ sát quần áo, bất an hỏi: "Long tỷ tỷ, tỷ sao vậy?"

Tiểu Long Nữ nhàn nhạt nhìn cô nhóc, sau đó cắn một ngụm quả dại, nói: “Quả dại rất ngọt.”

“Thật sao?” Rin vui vẻ nói: “Vậy sau này Rin hằng ngày sẽ hái quả dại cho Long tỷ tỷ ăn.”

"Được." Tiểu Long Nữ đồng ý.

Nhưng thật ra Jaken ở một bên rầm rì nói một câu: “Thì ra ngươi là họ Long nha, hừ.”

Rin tò mò hỏi: “Ai, ngài Jaken không biết Long tỷ tỷ họ gì sao?”

"Liên quan gì đến ngươi hả? Ai mà thèm muốn biết người này tên là gì cơ chứ?" Jaken sừng cổ lên nói.

“Ai, vậy Sesshomaru sama cũng không biết sao?” Rin tiếp tục tò mò hỏi.

Sesshomaru khuôn mặt vô cảm ngồi khoanh chân ở đó, không thèm để ý đến câu chuyện của bọn họ.

Với tư cách là người hầu trung thành nhất của Sesshomaru, Jaken tự nhiên là đứng ra trả lời câu hỏi mà chủ nhân khinh thường trả lời: "Sesshomaru sama mới không muốn biết người này tên là gì đâu!"

Tiểu Long Nữ đột nhiên nhàn nhạt nói một câu: "Ngươi tức giận à?"

“Ai tức giận chứ?” Jaken tức muốn hộc máu, trừng mắt nhìn nàng.

“Sư tỷ lúc tức giận cũng giống như ngươi vậy.” Tiểu Long Nữ vẻ mặt bình tĩnh nói, tựa như đang nói một chuyện hết sức bình thường vậy.

Nói xong, nàng không thèm để ý tới Jaken đang tức đến dậm chân mà là đi thẳng đến trước mặt Sesshomaru, ngồi xổm xuống, tầm mắt ngang hàng với hắn. Tiểu Long Nữ nghiêm túc nhìn hắn một lúc lâu, mới nhẹ giọng nói: “Ta họ Long.”

Sesshomaru cũng nhìn vào mắt nàng, nhàn nhạt "Ừ" một tiếng.

Tiểu Long Nữ vẫn đang nhìn hắn, nghĩ rằng hình như có rất nhiều cách gọi khác nhau dành cho nàng, nên tiếp tục nói: "Sư phụ và sư tỷ gọi ta là Long Nhi, Tôn bà bà gọi ta là Long cô nương, Quá Nhi gọi ta là cô cô, còn có những người bên ngoài thích gọi ta là Tiểu Long Nữ." Đương nhiên hai từ "cô cô" là phát âm theo tiếng nói của thế giới trước kia nàng sống.

Sesshomaru hơi ngạc nhiên vì nàng lại nói với hắn nhiều như vậy, Tiểu Long Nữ vẫn giữ tư thế ngồi như cũ, không hề nhúc nhích, đôi mắt đen cũng không hề chớp, giống như là đang chờ đợi câu trả lời của hắn vậy.

Một lúc lâu sau, Sesshomaru lại tiếp tục như cũ “Ừ” một tiếng.

Tiểu Long Nữ dường như không vừa lòng với câu trả lời của hắn, cau mày nói tiếp: "Ngươi tên là gì?"

Sesshomaru sắc mặt lạnh lùng, im lặng không nói.

Tiểu Long Nữ rất là kiên nhẫn: "Ngươi tên là gì?"

Hai người trong lúc nhất thời bắt đầu giằng co, Tiểu Long Nữ không đạt được mục đích thì sẽ không từ bỏ, nàng sống lưng thẳng tắp, đôi mắt đen láy nghiêm túc nhìn chằm chằm hắn.

Không biết bao lâu sau, Sesshomaru mới nhàn nhạt đáp: “Sesshomaru.”

Tiểu Long Nữ được đến câu trả lời, vừa lòng đứng dậy, chậm rãi trở về chỗ cũ ngồi xuống.