Chương 10

Mặt trời đang lặn, bầu trời đầy mây đỏ, ánh sáng màu cam ấm áp dần dần bị tầng cây che khuất, sâu trong rừng đã tối đen như mực.

Tiếng đánh nhau cũng đã dừng lại sau ánh sáng vàng chói lóa và tiếng đất đá rung chuyển.

Shippo trợn mắt há hốc mồm nhìn vết nứt dài sâu hoẵm trên mặt đất, lẩm bẩm nói: "Tan xương nát thịt nha!"

Miroku dựa người trên thân cây, khoanh tay trước ngực, nhìn thấy địch nhân hóa thành mây khói chết đi, hắn ta thở phào nhẹ nhõm một hơi: "Thành công!"

Hương vị này…

Inuyasha cho dù bộ dạng chật vật lại vẫn giữ nguyên tư thế cầm kiếm bằng hai tay, chỉ là vẻ mặt đột nhiên thay đổi, đôi mắt vàng kim nhìn về phía bóng tối bên kia, thậm chí ngay cả khi hắn ta bị Koga đáng ghét đấm một cái vào đầu, cũng không hề bùng nổ tức giận.

"Tên cẩu đần này! Vừa rồi ngươi muốn gϊếŧ luôn ta đấy à? Ngươi quả thực là muốn làm như vậy nha, Inuyasha!" Koga giận đùng đùng chửi rủa, lại thấy Inuyasha vẻ mặt ngẩn ngơ (?). Phản ứng này không đúng nha! Sửng sốt một lát, Koga lập tức nhảy tới trước mặt Inuyasha, vẻ mặt nghiêm túc bóp da thịt mềm mại trên má hắn ta nói: "Đừng nói là bị ngu rồi đấy nhé?"

Ánh mắt Inuyasha chậm rãi di chuyển từ trái sang phải, sau đó dừng lại ở vẻ mặt nghiêm túc của Koga, lại từ từ giơ Thiết Toái Nha đang cầm trong tay lên, ngay sau đó dùng thân đao không chút thương tiếc hung hăng đập một cái vào đầu Koga.

"Ha! Cái tên sói đáng ghét này, mau bỏ cái tay của ngươi xuống đi!"

Koga ngay lập tức bực bội: "A! Tên cẩu đần này, ngươi quả thực là muốn gϊếŧ ta phải không?"

Inuyasha vẫn liên tiếp đánh vào đầu Koga, vẻ mặt hơi hãm nói: “Có quỷ mới biết được!”

Thấy tình thế không ổn, Kagome vội vàng tách hai con yêu quái đang chuyên tâm làm tổn thương nhau và chửi bới nhau ra: "Chờ một chút! Hai người các ngươi!"

Koga đi thuận theo lực kéo của Kagome buông tay ra, trong lòng khinh thường nghĩ, nếu không phải có Kagome ở đây, hắn ta sẽ không bỏ qua cho tên cẩu hôi hám đáng ghét này đâu! Nghĩ vậy, nhưng ngoài miệng vẫn oán trách nói: "Đợi cũng không thèm đợi một chút, cầm đao lên đã chém về phía ta rồi!”

Kagome trấn an Inuyasha đang ôm kiếm trong lòng vẻ mặt kiêu căng quay mặt sang một bên, cô ấy nở một nụ cười gượng gạo nói: "Đó là bởi vì Inuyasha biết, với thân thủ của cậu, cậu chắc chắn có thể tránh được chiêu thức này! Đúng không, Inuyasha!" Kagome nở một nụ cười gượng gạo với Koga, một bên âm thầm dùng một tay véo mạnh vào eo Inuyasha, khi gọi tên Inuyasha, cô ấy quay qua mỉm cười rất là hòa ái hiền lành (lầm to)!

Lông mày của Inuyasha dựng lên, mu bàn tay cầm Thiết Toái Nha nổi lên vài đường gân xanh.Vừa không kiên nhẫn lại cảm thấy cạn lời gục mắt xuống, nói: "Đúng vậy! Tên sói đói ngu ngốc!" Không đợi Koga kiêu căng rầm rì, Inuyasha đã ngước mắt lên nghiêm túc nhìn Koga nói: "Này, Sói đói, nếu ngươi còn dong dài nữa là ta gϊếŧ ngươi thật đấy!"

"Ha!" Koga lập tức xù lông, hắn ta còn chưa kịp bất mãn chửi rủa, đã nhìn thấy Inuyasha vẻ mặt cảnh giác nhìn về một phương hướng khác.

Koga có chút nghi hoặc nhìn theo ánh mắt của hắn ta, nhưng không thấy gì cả.

Nhưng thật ra Kagome nhìn thấy vẻ mặt của Inuyasha có gì đó không ổn, lập tức lo lắng hỏi: "Inuyasha, sao vậy?"

Miroku và những người khác cũng đi tới, khó hiểu nhìn Inuyasha.

Bàn tay đang nắm Thiết Toái Nha của Inuyasha chưa từng buông ra, đôi mắt hắn ta cảnh giác nhìn vào nơi tối tăm, theo thời gian trôi đi, bàn tay cầm chuôi đao của hắn ta càng ngày càng chặt hơn.

Gần, gần hơn...

Xuyên qua bóng tối giống như đang thong thả đi dạo trong vườn nhà mình, bóng dáng đẹp trai quý phái như một quý công tử đó, chính là Sesshomaru!

Mấy người trong lòng đột nhiên căng thẳng, bọn họ còn chưa quên chuyện trước kia!

“Sesshoumaru!” Người đầu tiên phá vỡ sự im lặng này là Inuyasha đang như chim sợ cành cong.

Sesshomaru dừng lại, từ trên xuống dưới nhìn hắn ta với ánh mắt bắt bẻ: "Thật đúng là chật vật mà, tên bán yêu ngu xuẩn!"

"Này, tên này là ai vậy?" Đây là câu hỏi của Koga đang bị phớt lờ, vừa mới hỏi ra tiếng đã bị tiếng gầm của Inuyasha bao phủ.

“Ngươi cái tên này!” Inuyasha lập tức bị lời này chọc tức: “Sao ngươi lại tới đây!”

Koga: "..." Xin lỗi, ai có thể trả lời ta được không?

Sesshomaru liếc nhìn đang nóng nảy Inuyasha, khinh thường nói: "Liên quan gì tới ngươi!"

"Ngươi nói gì cơ!"

Kagome vội vàng ôm lấy Inuyasha đang chuẩn bị nhào lên: "Inuyasha, bình tĩnh chút nào!"

Inuyasha nghiến răng nghiến lợi: "Kagome, buông ra! Ta phải đánh tên này một trận mới được!"

Sesshomaru không chút khách khí cười khuẩy một cái: "Ha, bộ dạng này của ngươi thậm chí là một cú đấm của ta cũng không thể chịu nổi đấy chứ! Thực đúng là yếu mà, Inuyasha!"

Tiểu Long Nữ vẻ mặt vô cảm nhìn người đang trấn an Inuyasha một cái, đi tới trước mặt Sesshomaru, kéo tay áo hắn, bất mãn nói: "Ngươi nói mà không giữ lời!"

Sesshomaru cụp mắt nhìn ngón tay trắng nõn thon dài đang kéo ống tay áo mình kia, sau đó nâng mắt lên nhìn khuôn mặt của Tiểu Long Nữ, lông mày nàng đang hơi nhướng lên tỏ vẻ bất mãn. Bởi vì bất mãn mà vẻ mặt trở nên rất là đáng yêu... Sesshoumaru tâm trạng có chút vi diệu, như thể bị thứ gì đó chọc trúng.

“Không có.” Sesshomaru quay mặt đi mà không hề có chút áp lực tâm lý nào.

"Ngươi..." Tiểu Long Nữ chớp chớp mắt, tựa hồ đang xác nhận cái gì đó, nhưng biểu tình trên mặt đối phương thay đổi quá nhanh, do dự một lát, cuối cùng cũng không nói được gì.

Inuyasha và những người khác nhìn hai người này với vẻ mặt hóng chuyện, trong đầu ảo tưởng ra vô số quyển tiểu thuyết ngược luyến tình thâm vô cùng xuất sắc!

"Này, vẻ mặt các ngươi là kiểu gì thế hả!" Jaken bất mãn. Đám người bán yêu và con người ngu ngốc này biểu cảm kiểu gì vậy chứ? Cứ như cô gái này có quan hệ gì với Sesshomaru Sama cao quý nhà nó vậy! Tuy rằng hai người bọn họ có vẻ như ... Không đúng, không đúng! Sesshomaru Sama mới sẽ không thích một cô gái loài người đâu!

"Liên quan gì đến ngươi hả!" Koga đã tỉnh táo lại, hung tợn trừng mắt nhìn Jaken, nhìn Jaken với vẻ kiêu ngạo và ánh mắt ghét bỏ, nói: "Ngươi là thứ gì vậy, xanh lè, ngắn ngủn, xấu xí, thật là ghê tởm!”

“Ngươi…”

“Không phải đâu, ngài Jaken không xấu tý nào." Không hiểu sao Rin lại cảm thấy sợ hãi khi nhìn thấy Koga.

"Rin..." Jaken hai mắt ngấn nước, quay đầu lại cảm động nhìn Rin, cảm động quá!!! Thật đúng là thương đúng người mà!!!

“Mà này, trông ngươi khá giống tên cẩu hôi hám này đấy!” Koga không sợ chết nói, hoàn toàn không biết những người xung quanh đang nhìn hắn ta với vẻ mặt kinh hãi, yên lặng dịch chân rời xa hắn ta.

"Tên sói đói kia, ngươi đang nói cái quái gì vậy? Ai giống tên này chứ!" Inuyasha lại xù lông, nhưng đôi tai đỏ rực là sao chứ!

“Ha!” Sesshomaru rũ mắt cười khuẩy một cái, theo thói quen giơ một tay lên, ngưng tụ ra một cái roi màu xanh lục tươi sáng kỳ lạ.

Koga sắc mặt thay đổi, vội vàng nhảy ra sau vài bước, nhìn vết roi cháy đen chỗ mặt đất hắn ta vừa mới đứng phát ra tiếng xì xèo ăn mòn và khói trắng, vẻ mặt rất khó coi.

Tiểu Long Nữ đột nhiên nói: “Ngươi là sói yêu sao?”

Koga liếc nhìn cô gái xinh đẹp mặc đồ trắng một cái, cảm thấy cô gái này xinh đẹp thanh nhã không thể đến gần, vẻ mặt lại lạnh lùng lãnh đạm, thực sự là trong sáng như băng tuyết, lại cũng lạnh lẽo như băng tuyết, cũng không biết nàng là đang vui, đang giận hay đang buồn nữa. Con người là sinh vật cảm nhận bằng mắt mà yêu quái cũng không ngoại lệ. Vẻ mặt khó coi của Koga dịu đi một chút: "Ta là sói yêu."

Nàng gật đầu, từ

trong tay áo thả xuống một mảnh lụa trắng cầm trong tay, nhẹ nhàng nói: “Động thủ đi!”

"Hả?" Koga không hiểu ra sao. Động thủ? Động thủ cái gì? Hắn ta vẫn đang ngơ ngác không hiểu gì thì một dải lụa trắng đột nhiên xuất hiện trước mắt hắn ta, Koga phản xạ có điều kiện nhảy lùi ra sau, vội vàng tránh né đòn đánh này.

Những người khác cũng xem đến sửng sốt trong giây lát, đều đang không biết Koga và Tiểu Long Nữ có thù oán gì với nhau.

Mặt khác, Sesshomaru vẫn đứng yên đó, liếc nhìn Rin vẻ mặt lo lắng lại có hơi sợ hãi nhìn Tiểu Long Nữ, hiểu ra điều gì đó.

“Rin?” Doãn Chí Bình liếc nhìn đôi tay đang run rẩy nắm lấy tay áo mình, có chút khó hiểu: “Muội sao vậy?”

Sắc mặt Rin có chút tái nhợt, nhưng vẫn cố gắng mỉm cười: “Muội không sao.”

Doãn Chí Bình liếc nhìn Tiểu Long Nữ đang đánh nhau, sau đó xoa đầu Rin an ủi nói: "Long cô nương rất mạnh, đừng lo." Hơn nữa, có người kia ở bên cạnh, hắn sẽ không để Long cô nương bị thương đi! Vẻ mặt Doãn Chí Bình có chút mờ mịt, nhưng vẫn phải thừa nhận sự thật này.

"Ngươi rốt cuộc muốn làm gì vậy hả?" Koga có hơi chật vật né tránh, không phải là vì hắn ta yếu kém hơn Tiểu Long Nữ, mà là vì đối phương là một cô gái, vẫn là một cô gái loài người. Trong đầu hắn ta đã mặc định rằng con người rất mong manh yếu ớt, thế nên cho dù là Tiểu Long Nữ ra tay trước nhưng bởi vì vẫn chưa hiểu ra sao nên hắn ta cũng không thể đánh trả tàn nhẫn với cô gái này được! Tuy rằng cô gái này thực lực vô cùng mạnh mẽ!

"Đánh ngươi!" Tiểu Long Nữ vẻ mặt vô cảm trả lời, dải lụa trắng trong tay nàng tựa như có sinh mệnh “phanh phanh phanh” đánh vào vị trí sơ hở của Koga, để lại những vết roi rất sâu.

Miroku đám người nuốt một ngụm nước miếng, lỡ như bị lụa trắng đánh trúng thì... Mọi người không khỏi run lẩy bẩy, quả thực là không thể tưởng tượng được, đột nhiên cảm thấy Koga thật đáng thương là sao đây!

"A?" Koga chỉ cảm thấy khó hiểu, sau khi quần áo của hắn ta lại bị lụa trắng đánh rách, Koga mới rút đao ra: "Đáng ghét, đừng trách ta không khách khí!"

Hai mắt Tiểu Long Nữ sáng lên, khí thế của Koga khơi dậy tinh thần chiến đấu của nàng.

Tấm lụa trắng trong tay nàng bị thanh đao của Koga cắt nát, nhưng nàng không quan tâm, trong ánh mắt lo lắng của mọi người đang theo dõi trận chiến, trên tay nàng lại xuất hiện hai tấm lụa trắng khác, Koga vẻ mặt khó tin, thanh đao trong tay hắn ta không ngừng đánh lụa trắng ẩn chứa nội lực.

Chuyện gì đang xảy ra với cô gái này vậy! Koga nhớ rõ ràng là hắn ta đã phải dùng yêu lực mới đánh nát được dải lụa trắng đó, căn bản là không thể cắt đứt chỉ bằng một thanh đao bình thường được!

Sau khi tìm được cách xé nát tấm lụa trắng, Koga không chút áp lực đổ dồn yêu lực vào thanh đao, sau đó cắt đứt dải lụa trắng của Tiểu Long Nữ, để lại những mảnh lụa trắng vụn nát bay lơ lửng trong không trung. Lực đao đánh mạnh về phía Tiểu Long Nữ, Tiểu Long Nữ bình tĩnh lui lại, tiếp đất bằng gót chân, lộn ngược về phía sau, sau đó Kim Linh Ngân Tác từ trong ống tay áo bay ra, Koga không ngờ tới Tiểu Long Nữ vẫn còn có lụa trắng. Đến khi hắn ta phản ứng lại đây đã không thể né tránh được, trực tiếp bị đánh trúng.

Kim Linh Ngân Tác chứa đựng tám thành công lực của Tiểu Long Nữ, đánh bay Koga ra vài dặm xa, để lại trên mặt đất một rãnh đất vừa dài vừa sâu.

Koga nôn ra một ngụm máu, chỉ cảm thấy ngực đau nhói, ngay cả đầu cũng hơi âm ỉ đau.

"Koga! Koga, cậu không sao chứ?" Kagome bừng tỉnh, vội vàng chạy tới đỡ Koga dậy. Inuyasha tuy không vui nhưng thấy Kagome đã chạy tới, nên đành phải đi theo tới nhìn chằm chằm tên sói đói này, tránh cho Kagome có hại!

"Cô gái này thật là đáng sợ!" Shippo nuốt một ngụm nước miếng, nhìn Tiểu Long Nữ đang từ từ hạ xuống như một nàng tiên.

Tiểu Long Nữ không thèm để ý tới những người khác, trong ánh mắt chăm chú của Sesshomaru chậm rãi bước về phía hắn: “Hết lụa trắng rồi.”

"Jaken."

"Vâng!" Jaken chán nản cúi đầu! Ôi! Sesshoumaru Sama anh mình thần võ của nó, vậy mà lại thực sự làm người hầu trung thành nhất như nó đi mua lụa trắng cho một cô gái loài người! A! Chắc chắn đều là lỗi của cô gái này rồi!

"Khụ khụ! Ngươi người này!" Koga ho khan đến ngực đau nhức: "Ta gây thù chuốc án gì với ngươi sao!"

Không ngờ Tiểu Long Nữ lại nhàn nhạt nhìn hắn ta, hai mắt không chớp, vẻ mặt vô cảm lạnh lùng đến đáng sợ nói: “Ta ghét sói.”

Koga nghẹn họng không nói được gì! Lý do tuyệt vời đấy, ghét sói! Cho nên trách hắn ta sinh ra đã là sói nha!