Chương 173 + PN 28

Chương 173

14:47:32, 3/7/2013

Lúc phải về hậu trường, gia đình bạn bè và mọi người trong nhà Yen đều cổ vũ cho tôi và DK, chúng tôi ngượng ngùng gật đầu, lúc muốn buông Owen, cu cậu còn xáp lại gần tôi, ánh mắt của cu cậu nói cho tôi biết cu cậu muốn đi hậu trường cùng tôi, tôi bất đắc dĩ nói với cu cậu rằng hậu trường không thể để cho con nít đi vào, dỗ cu cậu ngồi ở chỗ của tôi, nói chờ lát nữa sẽ ở trên sân khấu nhìn thấy tôi, cu cậu không lên tiếng, ánh mắt lóng lánh cười rất vui vẻ.

Nhanh chân đi về phòng trang điểm đằng sau sân khấu với DK, sau khi gõ cửa tiến vào, nhìn thấy ba đứa Thiên Hi, Mạn Văn, Tiểu Đằng đang rất gắng sức giúp Yen cởi xuống đầm dạ hội, chiếc đầm rất bó, trang sức trên người lại nhiều, hơn nữa nửa buổi đầu Yen biểu diễn hăng quá toàn thân đã ướt đẫm rồi, chiếc đầm càng khó cởi xuống hơn, tôi vội vàng lấy ra chiếc khăn lông nhỏ mà hai đứa xài chung từ trong túi xách, lau mồ hôi cho nàng, rất sợ nàng chảy mồ hôi liên tục lại đi vào nơi có khí lạnh sẽ dễ bị cảm mạo.

"Thể lực còn đủ không?" Đau lòng nhìn nàng.

"Cậu cũng quá coi thường tớ rồi?" Một tay Yen nắm cánh tay của tôi cười tinh nghịch với tôi, tôi cưng chiều khẽ véo tai nàng. Sau đó để nàng ngồi xuống, nhân lúc có chút thời gian giúp nàng xoa bóp bả vai, cánh tay và cổ tay, để nàng thả lỏng bắp thịt, nửa buổi sau sẽ không quá mệt nhọc. Khi cởi ra giày cao gót của nàng, nghe nàng "Shh" một tiếng, biết nàng nhất định là đứng đau, bởi vì gót giày rất cao, đau lòng nhẹ nhàng xoa bóp cho nàng, nàng mỉm cười nói cảm ơn với tôi!

"Không khí cả rạp hẳn là rất tuyệt nhỉ? Mới nãy nghe tiếng rất high, tớ với Hi Hi bận bịu chết mất, lão đại sao còn chưa tới? Muốn đổi người nha! Nửa buổi sau là ngoạn mục nhất, tớ muốn ngồi ở trên khán đài xem." Mạn Văn vừa chỉnh mép váy vừa sốt ruột nói.

"Bài đầu tiên đã hoàn toàn chinh phục trái tim người xem, hai em phối hợp thật cừ, có cảm xúc mãnh liệt hơn lúc luyện tập với nhau, chị thấy sau khi buổi hòa nhạc này kết thúc, người hâm mộ lại nhiều hơn, vả lại người nào đó sẽ lại ghen." DK nói với Yen và Tiểu Đằng, một câu cuối cùng cười cợt nhìn về phía tôi, sau đó các nàng đều cười trộm, tôi cắn môi dưới hơi trợn mắt nhìn chị.

"A!!! Tớ thua thiệt chết rồi, mỗi lần các cậu biểu diễn tớ đều phải giúp các cậu trang điểm, ghét nhất là còn phải làm thợ miễn phí, thù lao số 0 còn phải kiêm làm vυ" em theo bên mình, càng nghĩ càng thiệt nhá!!! Sao tớ lại gặp phải mấy bà chủ như các cậu kia chứ?" Lần đầu tiên Thiên Hi đặc biệt phát điên bày tỏ "bất mãn" với chúng tôi, nhìn nàng hai tay ôm đầu, vẻ mặt hoảng loạn, cả bọn cười to.

"Dừng! Tối nay cậu còn có thể biểu diễn chung sân khấu với các cậu ấy, cái này còn tốt hơn là nhìn dưới khán đài, tớ đây chỉ có thể giương mắt nhìn." Mạn Văn chua xót nói.

"Ha! Trách thì trách cậu học nhạc khí không phù hợp với nhạc khúc tối nay, quả thực không thể thêm cậu vào." Tiểu Đằng cố ý chọc Mạn Văn.

"Khúc Tiểu Đằng tên bại hoại này, muốn làm tớ hâm mộ đố kỵ? Ha ha! (cười khan) —— khó!!!" Mạn Văn làm vẻ mặt hết sức coi thường, nàng càng như vậy chúng tôi lại càng muốn chọc nàng.

"Tiểu Bảo, nãy không phải cậu muốn để cho Văn Văn tự mình solo một đoạn vào cuối buổi biểu diễn à? Cậu ta khinh thường như vậy, cậu hãy bỏ ý niệm này đi được rồi, đỡ phải xem sắc mặt của cậu ta, cậu thấy sao?" Tiểu Đằng đột nhiên nháy mắt ra hiệu với Yen nói, Yen ngơ ra một lúc sau đó lập tức hiểu ra.

"Đúng ha! Vậy tớ hay là thôi đi." Yen ăn ý phối hợp, nhìn lén tôi một cái, tôi nín cười.

"Hở??? Thiệt hay đùa á??? Tiểu Bảo...." Mạn Văn nghe xong thái độ chuyển biến 360 độ, ánh mắt rất là mong đợi nhìn Yen, hai tay ôm lấy cánh tay của nàng, cạ vào nàng như con đỉa, mắt nháy nháy làm bộ đáng yêu.

"Ơ hay! Các cậu xem, người này chính là yêu tinh trở mặt." Thiên Hi tìm đúng cơ hội khịa Mạn Văn.

"Văn Văn, chị luôn cho rằng em rất thông minh, sao hôm nay trở nên ngố như vậy? Vừa nhìn liền biết mấy ẻm đang lừa em." DK ngồi ở trên ghế sô pha, cầm lấy đàn ghita của chị khẽ búng, học giọng điệu của Mạn Văn cười nhạo nàng.

"Mấy đứa hay lắm, chị đây rất tức giận! Tạm thời không muốn để ý tới mấy đứa, biến đây! Giờ đến lượt chị ngồi ở khán đài hưởng thụ một chút, lát nữa biểu diễn mấy đứa không diễn tốt, chị cũng không tha cho mấy đứa! Hứ!" Mạn Văn phủi mông một cái, sau khi bĩu môi xổ một tràng, đi kiểu catwalk, hết sức tiêu sái đóng sập cửa đi mất, chúng tôi nhìn nhau mấy giây, bật cười ha ha.

"Hai cậu mau thay quần áo, Tiểu Bảo tớ còn phải tạo kiểu tóc cho cậu đấy, mau!" Lúc này Thiên Hi thúc giục, tôi cùng DK vội vàng giúp.

"Mạt Nhi, lời ca nhớ không?" Lúc giúp Yen mặc quần áo, nàng hỏi.

"Yên tâm đi! Đều nhớ kỹ." Mấy ngày trước đột nhiên muốn thêm một ca khúc, nàng lo lắng thời gian của tôi không đủ, nhưng đây là cơ hội hiếm có biểu diễn chung sân khấu với nàng, như thế nào cũng phải làm tốt nhất.

"Mong ngóng lát nữa ra sân cùng cậu, phải cố gắng lên nha!" Hai tay Yen khoác lên trên vai tôi, khích lệ tôi.

"Thiệt là căng thẳng! Nhân vật chính tối nay thực lực rất hùng mạnh, khí chất có thể đè chết người, tớ nhìn nàng cái là hoang mang lo sợ, làm sao bây giờ đây?" Tôi làm vẻ mặt rất sợ trêu nàng.

"Cậu!" Nàng tức giận nhìn tôi, không nói ra lời.

"Chậc chậc... Tớ nổi hết cả da gà rồi, hai đứa coi chúng tớ chết rồi à? Mời các cậu chú ý cảm xúc của những người bên cạnh một xíu có được không?" Thiên Hi không chịu được rùng mình nhìn chúng tôi.

"Ha ha! Trứng Muối chỉ có buồn nôn như vậy với Lý Tiểu Bảo thôi." DK hỗ trợ thu xếp đồ đạc cười nói.

"Ôi! Trịnh Thiên Hi, cái này chứng minh hệ thống miễn dịch của cậu chưa đủ, tớ đã có năng lực miễn dịch rất mạnh đối với việc hai đứa liếc mắt đưa tình rồi, bây giờ nghe những thứ này, tớ có thể tự mình điều tiết, coi như không có nghe, không có nghe..." Tiểu Đằng rất bình tĩnh nói, sau đó bụm lỗ tai, biểu cảm vô cùng đáng yêu, tôi với Yen ngượng ngùng cười.

"Tiểu Bảo, còn có năm phút chuẩn bị, mau!" Lúc này Tư Khiết mới chạy vào, mọi người không chút hoang mang sửa soạn giúp Yen, Thiên Hi thông thạo giúp nàng chải một kiểu tóc khác.

"Cố lên!!! Cố lên!!!" Chuẩn bị xong cả lũ tay đắp tay, mọi người tiếp sức cho Yen, khuôn mặt xinh đẹp của nàng mang mỉm cười tự tin vui vẻ, sau đó cầm lên đàn violin bước nhanh ra khỏi cửa.

Phần Mini

14:10:29, 5/7/2013

Các bạn thân mến, chúng tôi phải để các bạn thất vọng mấy ngày rồi, hôm nay mở một cuộc họp nhỏ, quyết định tham gia hội giao lưu nghệ thuật tổ chức ở nước láng giềng, cho nên mấy hôm nay không thể đăng truyện, các bạn ngoan ngoãn chờ tôi trở lại nha, nếu điều kiện cho phép, tôi sẽ nói chuyện phiếm mỗi ngày với các bạn, báo cáo tình huống. Vốn dĩ tối nay sẽ đăng truyện, nhưng phải về nhà dọn hành lý về nhà anh trai, không có thời gian! Tâm sự chút với các bạn thì tôi phải đi ngủ rồi...

Phiên ngoại 28

16:16:21, 7/7/2013

Hai ngày nay hành trình rất gấp, quang cảnh rất đẹp, nhưng chỉ có thể dành chút thời gian đi dạo một xíu ở lân cận khách sạn, lần giao lưu này quen biết rất nhiều nhạc sĩ tài năng, trò chuyện rất vui vẻ, tán dóc một hồi là đến tận đêm khuya, không hề buồn ngủ chút nào. Tối nay trở lại khách sạn, mở topic theo thói quen, nhìn thấy rất nhiều bạn cũ bạn mới tặng chúc phúc đầy năm cho topic này, tôi rất cảm động và vui vẻ, ban đầu chỉ là muốn ghi chép lại tình yêu của chúng tôi bằng hình thức nhật ký, chưa từng nghĩ sẽ nhận được sự chú ý của nhiều người như vậy, thật là kinh ngạc! Đồng thời cũng chợt cảm thấy chú ý nhiều như vậy tồn tại nguy hiểm. Rất vui vì quen biết được nhiều bạn đủ loại tính cách dễ thương, hiền lành, trí thức, lễ độ ở đây, thế giới Internet rộng lớn, hư thực đều có, nhưng các bằng hữu trong Nhà chúng tôi lại chân thành và bộc trực như vậy, chẳng những tạo cho Nhà bầu không khí ấm áp hài hòa, còn luôn thầm lặng bảo vệ chúng tôi, sợ chúng tôi bị người khác truy lùng danh tính, mỗi khi trong Nhà xảy ra chuyện gì, các bạn đều ngay lập tức xuất hiện nói thay chúng tôi, những điều này làm trong lòng tôi cảm động và hạnh phúc, cũng làm tôi có động lực viết hết truyện, cố gắng chia sẻ với mọi người một cách chân thực nhất, các bạn vui vẻ, chúng tôi vui vẻ! Mong Nhà này sẽ mãi giữ trình trạng như bây giờ, cũng mong các bạn có thể cùng chúng tôi từ từ chứng kiến những chuyện sau này...

Cảm ơn các bạn!!!