Chương 41: Đi chơi thôi

Bãi biển tư nhân của Hạ Y Quân nằm ở phía Nam thành phố nên thời tiết hầu như là nắng nóng bãi biển này năm đó là ông nội Hạ tặng anh nhân dịp sinh nhật, đó không phải là mắc nhất anh còn có một hòn đảo muốn đi ra ngoài đó là phải đi bằng máy bay cũng là hàng tư nhân.

Nói về độ giàu dù gì cũng lọt top phú hào nên hầu như cái gì cũng có như trực thăng, máy bay, du thuyền, đảo, đều là hàng tư nhân hết nên dàn xe trong gara không tính là gì. Anh đã mua một dàn xe mô tô cho Chu Cẩn Du nên không phải là anh không dẫn cậu đi mua xe, mà là anh chuẩn bị cho cậu một bất ngờ.

Lần này ra bãi biển đi bằng trực thăng để tránh bị kẹt đường, khu biệt thự ở đó rất là hoành tráng làm Chu Cẩn Du lóa cả mắt từ trên nhìn xuống như là một cái lâu đài còn to hơn biệt thự đang ở nữa, xung quanh toàn là cây cối có cổng biệt thự xéo xéo bãi biển một chút chắc do phong thủy.

Đi trực thăng nên nhanh hơn đi xe gấp hai lần thay vì chạy xe bình thường mất ba tiếng kẹt xe có thể mất thêm hai hoặc ba tiếng nữa thì đi trực thăng chỉ tốn có một tiếng mà thôi, lúc xuống Chu Cẩn Du nhìn khu biệt thư cứ như là nhà quê mới lên phố. Thiết nghĩ bản thân tiết kiệm tiềm giùm Hạ Y Quân làm cái quái gì, tiền cậu tiết kiệm còn không mua nổi cái bức tượng sư tử đá trước cửa này đâu.

Trong biệt thự cũng có quản gia và người hầu giống như ở nhà chỉ là khác người thôi.

Hạ Y Quân nói: "Mỗi nhà đều có quản gia riêng, chủ yếu để coi nhà và cho người dọn dẹp vệ sinh nhà nữa chứ đóng cửa rồi mùi hôi lắm. Vậy mới có hơi người được."

Chu Cẩn Du gật gù: "Lý thuyết của người giàu em không hiểu đâu anh."

Hạ Y Quân không thấy như vậy nói: "Em giàu mà, em có nghèo tí nào đâu nhìn vậy thôi em biết anh chuyển cho em năm phần trăm cổ phần trụ sở chính cho em từ lâu rồi không."

"?" Chu Cẩn Du không hiểu hỏi "Chứ hồi đó anh nói mấy công ty con mà, giờ trụ sở luôn là sao?"

Hạ Y Quân đẩy cậu vào ghế sô pha ngồi xuống cầm cốc sữa ấm quản gia để lên bàn cho cậu, đứng đó hoài kỳ quá.

Rồi mới nói: "Anh nói đó là tiền tiêu vặt, còn cái này là anh cho em không giống nhau là phải rồi, từ lúc chúng ta chuyển chính thức thì anh đã chuyển cho em lâu rồi."

Chu Cẩn Du nhìn anh nhếch môi: "Anh hay ha, đại gia quá ha."

Hạ Y Quân vô cùng tự tin: "Cũng thường thôi cục cưng à."

________________________________

Buổi chiều hôm đó khoảng bốn năm giờ chiều nắng cũng bớt gắt hơn thời gian lý tưởng để đi bơi, nhưng cũng biết Chu Cẩn Du làm gì biết bơi nhớ cái hồi còn đi học nhà trường có cho học bơi, cậu xém ngủm củ tỏi trong buổi học đó luôn tới giờ vẫn sợ.

Thế là Chu Cẩn Du ở trên bờ xây lâu đài cát vì là bãi biển tư nhân nên cát rất sạch chỉ lẫn mỗi đá nhỏ không có thô ráp đầy những thứ lạ như bãi biển thường khác, Hạ Y Quân thì không có hứng thú bơi lắm ở trên bờ hai người xây lâu đài cát chơi.

Lúc sau mới vào bể bơi trong biệt thự bơi mấy vòng còn cậu thì ngồi trên thành dọc nước.

Hạ Y Quân nói: "Em không tính học bơi thật à."

Chu Cẩn Du lắc đầu: "Em sợ nước mà, khoảng một mét thôi là em thấy không yên tâm rồi nói chi tới học bơi."

Anh nói: "Vậy cũng được không học cũng không sao tránh xa chỗ nước sâu mà được." Rồi nói tiếp "Trời cũng sắp tối rồi vào nhà thôi."

Hạ Y Quân bước lên bờ nắm tay Chu Cẩn Du kéo cậu đứng dậy lấy khăn lau khô nước trên người, vào trong nhà đi tắm lại một cái rồi mới xuống nhà ăn cơm chiều. Ăn toàn là đồ biển mà đồ biển chính là khoái khẩu của Chu Cẩn Du như tôm, cua là nhất. Chấm với muối tiêu chanh chua chua mặn mặn cay cay là cậu có thể ăn tới no cả bụng.

Mà Chu Cẩn Du lại theo kiểu dị ứng vỏ tôm vỏ cua đυ.ng vào là ngứa ngáy, nhưng ăn thì vẫn được nên lần nào cũng là Hạ Y Quân lột vỏ cho cậu ăn thỏa mãn cái bụng xong hai người lên sân thượng ngắm sao. Bãi biển thường nhiều sao trời và rất mát mẻ đến đêm đi ngủ là qua một ngày.

______________________________

Ngày thứ hai dọn bàn ghế ra làm BBQ hải sản ăn, Chu Cẩn Du nướng vừa ngắm biển vừa ăn ngon vừa uống nước dừa mới sung sướиɠ làm sao. Khoảng chiều nay là bốn năm giờ lên trực thăng về nhà, cũng không tính ở lại đại tới tối, buổi tối sợ trực thăng khó đi nên về sớm một chút cho chắc ăn.

Sau khi ăn BBQ xong thì đi dọc bãi biển chụp hình, Hạ Y Quân mang theo cả máy ảnh để chụp hình anh có sưu tập máy ảnh nên kêu trợ lý đem qua từ trước cũng là những loại cơ bản, lâu rồi không dùng phải mò cách sử dụng cả một tiếng mới quen tay trở lại.

Cả hai người chụp hình làm kỷ niệm về nhà kêu người rửa những tấm hình này ra làm hẳn một cuốn album những năm sau đó cuốn album này lại nhiều thêm vào mỗi năm và được làm hẳn một căn phòng riêng chỉ để chứa những tấm hình kỷ niệm của hai người.

Chiều ngay hôm đó đến lúc đi về nhà hai người lên trực thăng, trực thăng cất cánh mang theo hơi thở của biển đi về phía thành phố đông người tấp nập, ánh nắng xen kẽ qua kính trực thăng hòa hợp với ánh chiều tà đẹp vô cùng.

Chu Cẩn Du chụp lại khung cảnh này đẹp đến nao lòng.

Kết thúc một buổi đi chơi trọn vẹn, lại bắt đầu một ngày mới.