Chương 44: Cuộc Sống Mới 2

Bởi vì chuyện đêm qua, cơm này, Mạnh Vãn Đào cũng không dám ăn, ai biết những người đó lúc rời đi có động tay ở bên trong hay không? Cho dù không có, nhưng có nhiều nguyên liệu nấu ăn tươi mới như vậy, nàng cũng sẽ không cần hâm nóng cơm thừa ăn.

Vân Lan nhìn xung quanh, cả khuôn mặt nhăn lại.

Cơm thừa ăn không tốt, mà còn là chuẩn bị cho bà lão kia, càng không thể ăn.

Nhưng nàng cũng không biết làm, hai nha đầu kia cũng không giống như là biết nấu cơm, nàng do dự, đang muốn đề nghị đi ra ngoài mua lần nữa thì thấy Mạnh Vãn Đào xắn tay áo nói: "Tiểu Từ ngươi tới nhóm lửa, ta làm chút đồ đơn giản, chúng ta lót bụng trước."

Tiểu Từ vẫn rất nhớ cháo thịt băm tiểu thư nấu, nghe nói như thế, lập tức thuần thục ngồi vào trước bếp, bắt đầu nhóm lửa.

Nguyên liệu nấu ăn ở trù phòng rất đầy đủ, hôm nay sự việc xảy ra đột ngột, mọi người đi đến bận rộn, ngược lại để lại cho nàng không ít đồ dùng chính đáng.

Nàng dự định nấu cháo thịt nạc rau dưa, lại là thêm mấy cái bánh trứng gà.

Không phải không có thịt cá, chỉ là nàng và Tiểu Từ ngày thường đều đói một bữa no một bữa, buổi sáng lại chưa ăn gì, không nên ăn quá nhiều dầu mỡ.

Hơn nữa, rau dưa cháo thịt nạc và bánh trứng gà làm rất đơn giản, ăn xong, còn có rất nhiều chuyện phải bận rộn làm, thôn trang này lớn như vậy, nàng phải nhìn xem, nên tính toán an bài như thế nào, rồi còn phải tìm người làm công nữa.

Nhìn Mạnh Vãn Đào thuần thục vo gạo thái rau như vậy, Vân Lan từ việc khϊếp sợ Mạnh Vãn Đào biết nấu cơm, biến thành đau lòng.

Có thiên kim tiểu thư nhà ai lại phải đi nấu cơm?

Ngay cả người nhà mình cũng thương mình, không cho mình xuống bếp.



Nhìn hai chủ tớ phối hợp ăn ý như vậy, nhất định là ngày thường bị đối xử rất hà khắc, mới không thể không tự mình nấu cơm ăn.

Vân Lan rất khó chịu, nhưng lại không muốn Mạnh Vãn Đào nhìn thấy mình khóc, nàng ấy quay đầu đi, đỏ mắt nói: "Ta giúp ngươi rửa chén."

Cơm không biết nấu, nhưng bát thì vẫn biết rửa.

Cháo thịt nạc rau củ nấu rất đơn giản, trước tiên nàng cho thêm đủ lượng nước vào nồi, sau khi đậy nắp lại, liền thái thị nạc thành sợi nhỏ, sau đó thêm muối rượu và xì dầu, trộn đều, để sang một bên ướp.

Thịt nạc ướp xong, lúc này mới tìm cái chậu sạch sẽ, đổ bột mì thêm nước trộn thành bột, sau đó thêm trứng gà, muối cùng là hành tây nhỏ cắt nhỏ, lại nhóm một cái bếp nhỏ khác, bắt đầu làm bánh trứng gà.

Dầu nóng, múc một muỗng bột và đổ đều thành một vòng tròn.

Thời điểm làm bánh, độ lửa là quan trọng nhất, không thể để lửa lớn, lửa lớn sẽ dễ cháy, lửa nhỏ chín chậm, Mạnh Vãn Đào vừa lật mặt, vừa dặn dò Tiểu Từ là cần bao nhiêu độ lửa, rất nhanh một cái bánh trứng gà vàng óng ánh thơm ngào ngạt liền chiên xong.

Nàng lấy đĩa sạch múc bánh ra, thêm dầu vào và bắt đầu chiên cái tiếp theo.

Trong khoảng thời gian chờ bánh chín, nàng xé cái bánh thứ nhất thành ba phần, một phần cho Lan di đang vì mình mà bận rộn, một phần cho Tiểu Từ đang nhóm lửa, một phần cho chính nàng ăn.

Từ lúc cho bột mì vào nồi, phát ra mùi thơm xèo xèo, Tiểu Từ đã thèm rồi, vừa nhóm lửa vừa chờ bánh trứng gà chín nhanh, cho nên thấy Mạnh Vãn Đào vừa đưa cho mình, thì đã nhận lấy vui vẻ ăn.

Quả nhiên ăn ngon như trong tưởng tượng của nàng!