Chương 46

Cậu ta nhớ tới cuộc gọi của người đại diện cũ, cũng vội vàng lấy điện thoại ra, vừa mở khóa điện thoại di động, khi thấy rõ tin nhắn của người đại diện cũ gửi tới, đồng tử cậu ta phóng đại, trái tim chợt co rụt lại, cả người mồ hôi lạnh toát ra, tuyệt vọng lại hoảng sợ nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động!

Không đời nào! Hoàn toàn không thể! Làm thế nào điều này có thể trở thành như vậy!

Hà Sanh vội vàng nhìn xong tin nhắn trên điện thoại di động, anh luôn luôn có tính tình tốt ngay lúc này cũng khó nén được tức giận, hét lớn một tiếng: "Trì Tu Minh, cậu có thấy xấu hổ hay không!"

Trì Tu Minh sắc mặt trắng bệch, ngẩng đầu nhìn ánh mắt ghét bỏ của mấy người xung quanh, liền biết chuyện này đã bị moi ra, cậu ta không dám tưởng tượng chuyện này tiếp tục lên men thì hậu quả sẽ thế nào, không thèm để ý xung quanh còn có máy quay, cậu ta vội vàng từ trên sô pha đứng lên, bùm lên một tiếng quỳ xuống hướng Kỷ Tịch đứng, khóc không thành tiếng nói: "Kỷ Tịch, thực xin lỗi, tôi biết sai rồi, tôi không nên vu hãm cậu, cậu tha cho tôi lần này có được hay không."

Lãnh Ngạn chưa từng thấy qua tâm tư dơ bẩn như vậy, cũng chưa từng thấy qua người vô sỉ như vậy, anh ngại bẩn mắt, kéo Kỷ Tịch đi lên lầu.

Trì Tu Minh mắt thấy vị cứu tinh duy nhất của cậu ta muốn đi, dùng tư thế quỳ, hai chân nhanh chóng đuổi theo: "Kỷ Tịch, cậu tha thứ cho tôi lần này có được hay không...a..."

Đạo diễn quay phim không thể nhìn được bộ dạng mất mặt này của cậu ta, tiến lên hai bước một cước đá vào lưng cậu ta: "Ra dáng đàn ông một chút được không vậy!"

Đóng cửa phòng ngủ lại, Lãnh Ngạn vẫn tức giận như cũ, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngay từ đầu tôi đã biết cậu ta không phải là thứ gì tốt, không ngờ lại xấu như vậy! Người này thật sự mẹ nó thối rữa đến tận xương tủy. Tên khốn kiếp nào cho tên ngốc này vào, vừa đọc xong tin tức, tôi quả thật tức giận muốn nổ tung. Mong cậu bớt giận, may mà đã làm cho tên ngốc này thực hiện không được."

Kỉ Tịch cười nói: "Tôi không có tức giận, chỉ là cảm thấy đáng thương thay cậu ta."

Hai người nói chuyện thêm một lát, đạo diễn gõ cửa đi vào, nhìn Kỷ Tịch nói: "Trì Tu Minh đã đi rồi, xám xịt giống như chó nhà có tang, thù lao đóng phim cũng trả lại toàn bộ, còn phải trả thêm gấp ba lần tiền vi phạm hợp đồng của chương trình. "

"Không chỉ vậy." Tô Tầm từ ngoài cửa thò đầu vào, lắc lắc điện thoại di động trong tay: “Các anh xem Weibo chưa, sản phẩm mà anh ta phát ngôn đã tuyên bố hủy hợp đồng với anh ta, hai nhân vật phim truyền hình vốn đã định cũng đều đã thay đổi người, tiền tiết kiệm nhiều năm như vậy của cậu ta đều đập vào trả, phỏng chừng cũng không đủ bồi thường tiền vi phạm hợp đồng."

Lê Thấm đứng ở cửa chán ghét hừ một tiếng: "Cậu ta bịa đặt như vậy, cơ quan tư pháp có thể truy cứu trách nhiệm của cậu ta, trong giới showbiz cậu ta đừng hòng lăn lộn nữa."

Buổi tối, năm người ở trong sân dựng một cái vỉ nướng BBQ, nguyên liệu nấu ăn có thể nướng còn rất nhiều, cá câu sống, gà vừa gϊếŧ, còn có rau tươi trong vườn rau đủ loại.

Ánh trăng mông lung, côn trùng kêu cang một khoảng, năm người vây quanh cùng một chỗ bận rộn, nói cười, bầu không khí tốt không khó tả.

Hà Sanh quát mời mọi người uống chút bia, ở trước ống kính không tiện nói cái gì, nhưng tất cả mọi người đều có ý chúc mừng.

Kết thúc một ngày ghi hình, Kỉ Tịch thương nhớ gọi video với Cố Tử An, ở trong phòng tắm tắm đơn giản, liền nằm sấp trên giường bật nút gọi.

Cố Tử An nhận rất nhanh, lần đầu tiên Kỷ Tịch nhìn thấy mặt Cố Tử An trên điện thoại di động, cảm thấy rất tò mò: "Cố ca, giá trị nhan sắc của anh thật sự rất khó có thể đánh giá, từ góc độ có thể gây tử vong này nhìn đẹp trai quá."