Chương 1: Bán tranh kiếm sống

Văn án

Khi gia đình Nguyễn Thanh Du phá sản, chỉ có thể bán tranh kiếm sống.

Tôi xuất hiện.

Tôi liên tục mua tranh của anh một tháng.

Cuối cùng có một ngày, Nguyễn Thanh Du xin lỗi nói với tôi rằng, hôm nay hắn không vẽ tranh.

Tôi hỏi anh: “Vậy còn anh? Bao nhiêu tiền mới mua được anh?”

Anh nhíu mày nói: “Tranh thì 500, còn tôi chỉ cần 50.”

Note: truyện chữa lành, ngọt ngào, lý do nam chính yêu nam sẽ được tiết lộ trong truyện.

Trích đoạn:

A Diên nói, tôi có thể yêu trai, cũng có thể yêu gái, thậm chí là yêu một đóa hoa, một cây cỏ.

Yêu thì chẳng phân biệt giới tính, cũng chẳng phân biệt chủng tộc.

Nhưng mà nhất định phải từ nội tâm của mình.

Nếu có người ép buộc tôi, bắt tôi làm những chuyện tôi không thích, vậy thì đó chắc chắn không phải là yêu.

-------------------------

Chương 1: Bán tranh kiếm sống

Lúc tôi tìm được Nguyễn Thanh Du, anh đang ngồi lặng lẽ bên lề đường bán tranh.

Đèn đường mờ nhạt, khiến bóng dáng của anh rất dài.

Trên đường người đi qua lại vội vã, không có người nào nguyện ý dừng lại trước tranh của anh.

Có lẽ là cảm nhận được bước chân người trước mặt dừng lại, Nguyễn Thanh Du hơi ngước mắt lên nhìn tôi.

Lông mi của anh rất dài, tạo ra một chút bóng trên khuôn mặt.

Đôi mắt rất tối, không có chút ánh sáng nào.

Nhìn thấy người đến là tôi, anh có hơi ngây người, dù sao thì tôi cũng là một trong những người đã bắt nạt anh ấy.

Nguyễn Thanh Du trầm lặng và thu mình, với dáng người gầy gò và vẻ ngoài thanh tú, sạch sẽ. Nếu đặt trong một cuốn tiểu thuyết vườn trường, anh sẽ là đối tượng thầm mến của rất nhiều cô gái trẻ.

Là bông hoa cao lãnh nở rộ trên đỉnh núi tuyết sơn.

Nhưng đây lại là một quyển tiểu thuyết đam mỹ cưỡng chế ái.

Và anh là đối tượng bị cưỡng chế.

Mở đầu câu chuyện là việc anh xuất hiện dưới ánh mặt trời khi nhân vật nam chính đang trong tình trạng suy sụp nhất.

Sau đó, nam chính là con ngoài giá thú được đưa về một gia đình giàu có và trở thành một thiếu gia được người người săn đón.

Mọi người đều săn đón anh, trong đó có cả nữ phụ là cô.

Trong câu chuyện xưa về cưỡng chế ái, chắc hẳn phải có một khoảng cách rất lớn về địa vị giữa kẻ bị ép buộc và người ép buộc.

Cho nên, sau đó nhà họ Nguyễn đã bị phá sản.

Cha Nguyễn nhảy lầu, mẹ Nguyễn sức khỏe không tốt, gia đình không có nguồn tài chính nên Nguyễn Thanh Du phải bán tranh để trang trải cuộc sống.

Mà tôi lại là liếʍ cẩu lớn nhất của nam chính.

Khi Lục Miên tỏ vẻ không thích Nguyễn Thanh Du, anh liền bị người khác bắt nạt.

Và tôi, còn xuất hiện trong lúc anh bị người khác bắt nạt và chế nhạo anh một cách gay gắt.

Có lẽ hình tượng của tôi thật sự quá tệ.

Mặc dù tôi chỉ lặng lẽ đứng trước gian hàng tranh của anh, tôi cũng có thể nhìn thấy sự bất lực của Nguyễn Thanh Du.

Anh ấy ngước nhìn tôi, trên mặt không có quá nhiều biểu cảm, nhưng đôi bàn tay nắm chặt đã bộc lộ cảm xúc của anh.

Tôi biết anh ấy sợ liếʍ cẩu của Lục Miện này, sợ tôi sẽ dùng thủ đoạn xấu khiến anh mất đi nguồn thu nhập.

Trên thực tế, anh ấy đã lo lắng không sai.

Trong cốt truyện, Lâm Diên nhìn thấy cảnh nghèo túng của Nguyễn Thanh Du, đầu tiên cô đã chế giễu và mỉa mai anh, sau đó thì tìm người phá hủy những bức tranh của anh.

Liên tục một tháng vật vã.

Nguyễn Thanh Du không thể không từ bỏ việc bán tranh.

Nhưng cố tình mẹ của anh lại sinh bệnh nặng.

Mà lúc này, Lục Miện đưa ra đề nghị mua anh, tiến hành cốt truyện cưỡng chế ái đối với anh.

Vì mẹ, anh mới cam tâm tình nguyện biến thành chim hoàng yến trong l*иg giam của Lục Miện.

Từ đây, đám mây hoàn toàn bị kéo xuống bùn lầy.