Trong chương trình, Giản Ô Ô nhìn một đống đồ dùng trước mặt, không chút do dự chọn đồ ngày hôm qua ba nhỏ mang theo bên mình khi đi cửa hàng sách mua truyện, giọng trẻ con nói: “Ba nhỏ~ nhóc con muốn… Muốn… Nghe chuyện xưa~”
Nguyễn Tích không do dự nhét cuốn truyện vào ba lô, sau đó bản thân lại bỏ vào trong bánh mì nhỏ và nước khoáng, cuối cùng cho nhóc con một ít quần áo.
Nhiệt độ trong núi thay đổi rất lớn, bây giờ ban ngày nhóc con mặc quần đùi áo cộc, đến tối hạ nhiệt, chút quần áo này chắc chắn không đủ, sẽ sinh bệnh.
Cậu lấy đều là đồ của nhóc con, đồng nghĩa với việc bản thân Nguyễn Tích chỉ lấy một ít đồ.
Thấy Nguyễn Tích cất truyện của mình vào ba lô, bánh bao nhỏ ôm lấy cánh tay Nguyễn Tích làm nũng: “Ba nhỏ~”
Có người nhìn thấy hotsearch, xuất phát từ tò mò, đến phòng phát sóng trực tiếp tìm hiểu thật giả, Nhất Mộ không nghĩ rằng sẽ nhìn thấy cảnh ấm áp như vậy.
[Đây quả thực là sấm sét giữa trời quang…]
[Bầu trời vang lên một tiếng rất lớn, Nguyễn Tích xuất hiện tỏa sáng~]
[Tôi đi, hoa khổng tước đây là đi nước nào bổ túc thời trang? Quần áo thay đổi không nói, xin hãy truyền bí quyết thay đổi kiểu tóc cho tôi với!!]
[Không ngờ Nguyễn Tích ăn mặc bình thường lại đẹp như vậy…]
[Chị em phía trước! Không nên bị biểu hiện giả dối trước mắt làm loạn tâm can! Nguyễn Tích chính là rác rưởi!]
[Nhưng vừa rồi cậu ấy rất dịu dàng, nhóc con cũng rất đáng yêu~]
[Cô hết thuốc chữa rồi…]
Lâm Tử Mộc ở bên cạnh nhìn Nguyễn Tích đưa đến đứa bé vừa ngoan lại đáng yêu, rồi nhìn Giang Ngôn vẻ mặt lạnh lùng, trong lòng nhất thời thấy không công bằng.
Nếu không phải thấy Chu Trì cũng tới tham gia chương trình, vì tăng độ hot, chương trình giải trí rách nát này anh ta chắc chắn sẽ không đến.
Cho dù trong lòng tức giận, trên mặt anh ta cũng phải giả bộ ôn hòa, dỗ dành Giang Ngôn.
Dù sao cũng là show thiếu nhi, anh ta chỉ cần đối tốt với Giang Ngôn, tôn vinh sự dịu dàng của bản thân, mới có thể giữ fan được.
Vì hình tượng, anh ta hào phóng đồng ý cho Giang Ngôn chọn sách vở, nhưng hành động vừa nãy ít nhiều đã làm cho người xem có chút bất mãn.
Giang Ngôn là sao nhí, có lưu lượng hơn các đứa trẻ khác.
[Cái gì chứ, đừng thấy Giang Ngôn tuổi còn nhỏ mà bắt nạt trẻ con!]
[Cô đổ nước bẩn gì thế? Anh trai nhà tôi đối xử với Tiểu Ngôn rất tốt, đồng ý cho cậu bé cầm sách, cô còn muốn thế nào?!]
[Giang Ngôn có quyền lấy đồ của mình, không cần anh trai nhà cô đồng ý.]
[Giản Ô Ô cầm quyển truyện không hề có tác dụng, Nguyễn Tích vẫn giữ vẻ mặt cưng chiều. Khá lắm, còn Giang Ngôn cầm sách phải cảm ơn anh trai nhà cô nổi lòng tốt 🙂.]
Fan của Lâm Tử Mộc không nghĩ tới hành động này sẽ khiến fan Giang Ngôn phản cảm, lo là anh trai nhà mình còn phải tiếp tục ở chung với người ta nên chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay tắt micro.
Trong phòng phát sóng trực tiếp của nhà mình không nổi giận được, chỉ có thể đổ cơn giận lên phòng phát sóng trực tiếp của Nguyễn Tích, bọn họ bắt đầu chiến đấu.
Bão bình luận chửi nhau, có người nhìn thấy hotsearch xuất phát từ lòng tò mò đến xem Nguyễn Tích, cũng có người xem chương trình, còn có các fan, toàn bộ phòng phát sóng trực tiếp của Nguyễn Tích chướng khí mù mịt, nói cái gì cũng có.
Nhưng không thể phủ nhận chính là, số người ở phòng phát sóng trực tiếp tăng vọt!
Trương Thành muốn chính là hiệu quả này!
Nhìn phòng phát sóng trực tiếp của Nguyễn Tích nổi như cồn, nụ cười trên mặt ông ấy càng hiện rõ ràng.
Sau khi xếp đồ xong, nhân viên công tác kéo hành lý đi.
Tiểu Trịnh nói: “Thầy Nguyễn Tích, tiếp theo cần đi bộ đến sườn núi.”
Đây không phải là nơi tổ chương trình làm việc, đường còn lại xe không vào được, chỉ có thể đi bộ.
Lâm Tử Mộc không muốn ở một mình với Nguyễn Tích, anh ta dẫn Giang Ngôn đi trước một bước.
Nguyễn Tích không tranh không đoạt đi phía sau, dù sao cậu cũng đã ký hợp đồng một kỳ với tổ chương trình, không đáng bán mạng như vậy, lần này coi như là du lịch nhờ phí tài trợ.