Chương 10

Hứa Lan Nhân mượn ánh trăng, múc một ít nước nóng vào chậu gỗ cho tiểu chính thái rửa chân tay cùng mặt mũi. Đứa nhỏ này quá gầy rồi, trên người không có một chút mỡ nào, cánh tay nhỏ như que diêm, chỉ toàn da bọc xương, so với thiếu máu còn nghiêm trọng hơn. Cơ thể nhỏ bé này, chỉ cần gió thổi qua một chút liền có thể bay. Trong ấn tượng của nàng, hắn thường xuyên khám bệnh uống thuốc.

Hứa Lan Nhân đau lòng mà nhìn hắn cũng không so đo với việc hắn mắng nàng ở trong lòng nữa. Động tác trên tay càng thêm ôn nhu, thỉnh thoảng nói với hắn mấy câu.

Hứa Lan ở một bên đầu tiên cảm thấy Hứa Lan Nhân khác thường, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, rồi chạy đến ôm đệ đệ vào trong ngực, quát, "Có phải là ngươi đang muốn bán tiểu đệ đi để chu cấp cho Cổ Vọng Thần đọc sách đúng không? Nếu ngươi dám, ta sẽ gϊếŧ ngươi.” Sau dịu dàng nói với đệ đệ, "Nhớ kỹ, tuyệt đối không nên cùng với đại tỷ ngốc đi riêng ra ngoài."

Nói xong, hắn liền ôm Hứa Lan Đình đi.

Hứa Lan Đình nghe thấy đại tỷ ngốc kia đang đánh chủ ý xấu, cũng tức giận đến xù lông, trừng mắt quát, "Đại tỷ ngốc, nếu tỷ dám bán ta, ta sẽ để cho nãi nãi dùng kim đâm ngươi, giống như chọc thủng đế giày vậy, đâm cho người khóc đến tru như sói…." Còn làm mặt quỷ, xong bị Hứa Lan Chu ôm vào đông phòng.

Hứa Lan Nhân trợn tròn mắt. Chưa nói đến việc nàng không có tâm tư này, mà cho dù là có, thì với cơ thể kia của tiểu chính thái ai sẽ mua cơ chứ, tiền chữa bệnh còn nhiều hơn cả tiền mua hắn nữa.

Bởi vì chuyện bán đất, người nhà và thân thích đều cảm thấy nguyên chủ đã trở nên thần hồn điên đảo vì Cổ Vọng Thần, không có chuyện gì mà không làm được. Bây giờ mặc kệ cho nguyên chủ có làm gì, thì bọn họ cũng sẽ nghĩ đến hướng xấu trước tiên

Hứa Lan Nhân không thể biện minh, càng nói thì càng sai, vẫn là nên yên lặng làm việc thôi. Trước tiên xây dựng lại hình tượng, sau đó mới đấu tranh cho quyền lợi của mình.

Nàng lại đi lấy một chậu nước ấm, muốn mang đến cho Tần thị rửa mặt.

Hứa Lan Chu đi ra đoạt lấy cái chậu nói, "Đừng có xuất hiện trước mặt nương khiến cho người thêm phiền nữa." Nói xong liền bê cái chậu lên phòng.

Khi Hứa Lan Nhân rửa mặt, Hứa Lan Chu cũng đi ra rửa mặt.

Trong trí nhớ của Hứa Lan Nhân, người trong nhà đều vô cùng thích sạch sẽ, không giống như những nhà khác trong thôn. Đây chủ yếu là nhờ vào Tần thị dạy tốt, dù trong nhà nghèo cũng không có quan hệ, y phục có nhiều miếng vá cũng không quan hệ, trong nhà vẫn luôn không dính bụi, y phục mặc cũng nhất định phải sạch sẽ thoải mái. Mấy tỷ đệ làm xong việc đều lập tức đi rửa tay, liên lục kì cọ từng kẽ hở đến sạch sẽ.

Bọn họ vừa rửa mặt xong, liền nghe thấy ngoài cửa lớn có tiếng động, là là đại đường huynh Hứa Đại Thạch.

Hứa Đại Thạch là đại nhi tử của đại bá Hứa Khánh Minh của nguyên chủ.

Hứa lão gia và Hứa lão thái có hai đứa con trai cùng một người khuê nữ, khuê nữ gả xa, một năm cũng không nhất định sẽ trở về một lần. Trước khi nhi tử Hứa Khánh Nham ra ngoài xông xáo thì trong nhà vô cùng nghèo, chỉ có hai mẫu đất bạc màu và mấy gian nhà tranh. Về sau nhị nhi tử kiếm được tiền, bọn họ mới xây được nhà ngói mới, cuộc sống trôi qua cũng tốt hơn.

Hứa Khánh minh cũng có hai nhi tử, một khuê nữ, đại nhi tử gọi là Hứa Đại Thạch, năm nay hai mươi tuổi, đã lấy vợ sinh con. Nhị nhi tử gọi là Hứa Nhị Thạch, năm nay mười bốn tuổi. Khuê nữ đã thành niên, mười sáu tuổi, đầu năm nay mới lấy chồng.

Mà nhị phòng cũng có hai nhi tử, một khuê nữ.

Sau khi Hứa Khánh Nham xảy ra chuyện, một nhà đại phòng vẫn có đến giúp đỡ không ít việc. Đặc biệt là khi nguyên chủ trộm bán ruộng đất, Hứa lão gia tức giận đến thổ huyết, bây giờ thân thể trở nên xấu đi. Còn lại hai mẫu ruộng cũng không dám cho người khác thuê, Hứa Lan Chu liền bỏ học tự mình đi làm ruộng, Hứa Khán Minh và Hứa Đại Thạch, thường xuyên đi đến hỗ trợ chỉ bảo.

Hứa lão thái thỉnh thoảng cũng sẽ cầm tiền riêng đưa cho hai tôn tử mua chút thịt với trứng ăn. Nếu bà lão ở đấy, Hứa Lan Chu cùng Hứa Lan Đình sẽ ăn một chút, đợi khi bà lão vừa đi, những thứ kia đều sẽ giữ lại cho Tần thị đang bị bệnh nặng bồi bổ thân thể. Nhưng mặc kệ lão thái thái có ở đây hay không thì sẽ đều không có phần của nguyên chủ.

Hứa Đại Thạch cũng không có vào nhà, chỉ đứng ở ngoài cửa nói mấy câu cùng Hứa Lan Chu. Ý là, ngày mai thợ mộc muốn dẫn người lên núi đốn củi, tìm đến hắn, hắn lại đề cử Hứa Lan Chu. Thợ mộc đã đồng ý, để cho Hứa Lan Chu ngày mai mang chút lương khô cùng quần áo dày đi cùng….