Chương 6

Hứa Thiện Ý thu hồi tầm mắt từ trên bàn sách, cô quay đầu nhìn mẹ ở phía cửa, ngạc nhiên: “Mẹ, tại sao mẹ lại trở về?”

“Chào dì.” Chu Cận ngồi ở bên kia bàn, tay cậu cầm sách vở, đứng lên, mỉm cười với mẹ Hứa.

Mẹ Hứa đánh giá một chút về tình huống trong phòng, thấy con gái cùng vị bạn học Chu này cách nhau rất xa. Hơn nữa bọn họ đúng là đang học tập, bà an tâm.

Bà cười cười, nói: “Không có việc gì, mẹ có chút đồ quên đem theo. Ở bên ngoài không thấy hai đứa, vì vậy đến đây xem. Các con đừng lo cho mẹ, cứ tiếp tục học đi.”

Mẹ Hứa cười cười, sau đó đóng cửa lại rồi đi ra ngoài.

Sau khi ra ngoài, mẹ Hứa vào phòng ngủ của cô. Gọi cho chủ nhiệm lớp của Hứa Thiện Ý, cuối cùng xác nhận Chu Cận đúng là do chủ nhiệm gọi tới, hơn nữa Chu Cận còn là người đứng thứ nhất toàn khối. Mẹ Hứa cảm thấy vừa rồi đều do mình và ba Hứa suy nghĩ nhiều.

Vả lại, lần này Thiện Thiện nhà bọn họ vận khí thật là quá tốt. Có thể ngồi cùng bàn với Chu Cận, người đứng nhất toàn khối, còn được Chu Cận tới đây hỗ trợ học bổ túc.

Lúc này mẹ Hứa không hề suy nghĩ lung tung, bà ngược lại còn muốn buổi tối làm nhiều đồ ăn ngon cho Chu Cận ăn.

Vì thế, mẹ Hứa ra ngoài. Dự định làm xong công việc của mình, khi trở về sẽ làm một bữa ăn ngon.

Sau khi nghe được tiếng đóng cửa, Hứa Thiện Ý vẫn luôn kiên trì giả vờ không có chuyện gì nhưng cô cuối cùng cũng nhịn không được cúi đầu, khẽ run rẩy.

Vừa nãy, Chu Cận không biết sao lại như thế, cậu đột nhiên ôm cô còn muốn hôn cô.

Cô bị dọa không nhẹ.

Tuy rằng cô rất thích ngoại hình của cậu, cũng cảm thấy cậu không giống người xấu.

Nhưng cô không thể cùng cậu tiếp xúc được, cậu tới nhà cô hỗ trợ cô học bù là giáo viên sắp xếp. Cô không thể từ chối, nhưng về sau chờ sau khi cô đến trường học, cô nhất định sẽ không để ý đến cậu, dù sao thì cô cũng không muốn chết.

Nhưng không ngờ là cậu lại đối xử với cô như vậy.

May mắn ngay sau khi nghe được tiếng mở cửa, cậu liền bất ngờ buông cô ra, rồi đứng dậy ngồi xuống bên cạnh.

Nhưng bây giờ mẹ cô đi rồi, Hứa Thiện Ý nghĩ vậy trong nhà lại chỉ còn lại có cô cùng Chu Cận. Cô lại bắt đầu khẩn trương.

Hiện tại Chu Cận đã bình tĩnh trở lại, thấy Hứa Thiện Ý đang run rẩy, trong lòng cậu tất cả đều là đau lòng cùng hối hận.

Vừa nãy cậu không nên dọa cô như vậy. Mặc dù vừa nãy cậu không khống chế được chính mình, cũng không có hôn cô. Nhưng rốt cuộc, cậu vẫn đã dọa cô sợ.

Chu Cận cố ý không nói đến chuyện vừa nãy, sợ kí©h thí©ɧ đến cô. Cậu gõ gõ bàn học, trầm giọng: “Cậu trước tiên làm đề này, chờ một lát tôi giải thích cho cậu.”

Nghe được giọng của cậu lạnh đi một ít, hơn nữa cậu không có đứng dậy lại gần cô nữa, Hứa Thiện Ý mới hồi phục lại tinh thần. Cô cũng dường như không còn sợ hãi nữa, cô gật gật đầu không nhìn cậu, nhẹ giọng đáp: “Ừ.”

Sau đó, cô cầm lấy bút bắt đầu giải đề.

Hai người đều theo bản năng, không để ý đến chuyện phát sinh lúc nãy.

Lát sau, Chu Cận sợ lại dọa đến cô, cậu rất quy củ, thậm chí không đi chạm vào tay cô.

Một buổi chiều bình yên trôi qua, mẹ Hứa trở về rất sớm. Sau đó làm một bữa tối thật là thịnh soạn, bảo Chu Cận xuống dưới cùng nhau ăn cơm.

Ban đầu Chu Cận cũng không đồng ý, cậu tới là để hỗ trợ cho vợ tương lai của mình học bổ túc, là bổn phận của cậu.

Nhưng lúc sau Hứa Thiện Ý mở miệng, cậu liền gật đầu ở lại.

Bởi vì cơ thể Hứa Thiện Ý còn chưa phục hồi, sau bữa cơm chiều sau cô rất nhanh liền mệt mỏi, Chu Cận cũng không ở Hứa gia lâu.

Mẹ Hứa thấy con gái rất mỏi mệt, nên cũng cho con gái đi nghỉ ngơi sớm.

Hứa Thiện Ý thật sự rất mỏi mệt, cơ thể cô còn chưa có phục hồi. Hôm nay lại ở bên cạnh Chu Cận lo lắng đề phòng một buổi chiều, không mệt mới là lạ.

Cô tắm rửa,rồi trực tiếp lên giường chuẩn bị ngủ.

Nhưng vừa mới lên giường, di động của cô liền vang lên. Cô lấy ra di động vừa nhìn, vẻ mặt lập tức cứng đờ.

Là tin nhắn WeChat của Chu Cận. Cậu chiều nay nói là muốn thuận tiện cho cô học bổ túc về sau, cho nên đã thêm WeChat của cô.

Tin nhắn cậu gửi vào lúc này chỉ có hai từ: Ngủ ngon.

Dường như cậu biết rằng cô sẽ đi ngủ sớm vậy.

Hứa Thiện Ý trầm mặc một lát, cuối cùng vẫn nhắn lại cho cậu: Hôm nay cảm ơn cậu, ngủ ngon.

Sau đó, cô không dám xem cậu nhắn lại cái gì, trực tiếp tắt máy đi ngủ.

Mấy ngày kế tiếp, Chu Cận có lớp học vào ban ngày nên không có thời gian đến. Nhưng buổi chiều sau khi tan học, đều sẽ tới nhà Hứa Thiện Ý giúp cô học bù hai giờ.

Tuy nhiên, mỗi khi cậu đến mẹ Hứa đều đã về nhà, cậu cũng không làm gì với Hứa Thiện Ý.

Rất nhanh, đã đến cuối tuần.

Sáng thứ bảy, Chu Cận gửi tin nhắn cho Hứa Thiện Ý, cậu ta nói 8 giờ là có thể đến nhà cô.

Mấy ngày nay Hứa Thiện Ý đã ngủ nhiều, hơn nữa cơ thể cũng đã phục hồi. Hôm nay cô không buồn ngủ, cũng đã thức dạy từ 6 giờ.

Khi thấy tin nhắn của Chu Cận, chính xác là 7 giờ rưỡi.

Hứa Thiện Ý vội vàng trả lời tin nhắn cho cậu: Chu Cận hôm nay cậu không cần tới, hôm nay mình muốn đi học nhu đạo*, không ở nhà.

*Nhu đạo là Judo.

Chu Cận bên kia rất nhanh nhắn trở lại cho cô: Học nhu đạo?

Hứa Thiện Ý trả lời cậu: Ừ, lúc trước mình cùng ba mẹ đã nói rồi.

Chu Cận bên kia trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng nhắn lại cho cô: Ừ, mình đã biết.

Hứa Thiện Ý cầm di động cũng trầm mặc một lúc lâu.

Cô suy nghĩ một việc.

Trong mấy ngày qua, Chu Cận mỗi ngày đều đến hỗ trợ cô học bù miễn phí. Cô thật sự cảm nhận được uy lực của người đứng nhất toàn ban. Cô trước kia còn cảm thấy thành tích của mình không tồi, nhưng hiện tại sau khi được Chu Cận hỗ trợ học bù, cô cảm giác mình biết nhiều hơn.

Cô thật sự cảm ơn cậu.

Chẳng qua là, cô cảm ơn cậu lần nữa, về sau cô vẫn phải nghĩ biện pháp không tiếp xúc cùng cậu nữa.

Bằng không, những nữ sinh khác trong lớp học thấy cô cùng Chu Cận ở cùng một chỗ thì vẫn có khả năng là sẽ đánh chết cô. Cô thật sự không muốn bị đánh chết.

Vì vậy, cuối tuần tới vẫn là không nên cho cậu đến đây hỗ trợ cô học bù.

Sau khi ăn qua bữa sáng, mẹ Hứa đi đến công ty, còn ba Hứa tự mình đưa con gái đi đến một trường học nhu đạo mà ông đã tự mình lựa chọn từ lâu.

Sau khi thấy trường này không có vấn đề gì, ba Hứa liền nộp tiền. Về sau con gái ông mỗi cuối tuần khi nào muốn học liền tới học.

Lúc đầu, là một giáo viên nữ dạy Hứa Thiện Ý, nhưng Hứa Thiện Ý cái gì cũng không biết. Cô giáo kêu Hứa Thiện Ý khởi động trước, chờ một lát lại dạy cô những thứ khác.

Hứa Thiện Ý đặc biệt thích việc học nhu đạo để trở nên mạnh mẽ, cô lập tức gật đầu làm theo.

Ba Hứa vốn muốn đi cùng con gái cả ngày, nhưng sau đó ông đột nhiên nhận được điện thoại có việc gấp phải xử lý, vì vậy ông chỉ ở lại trong hai giờ rồi rời đi.

Trước khi rời đi, ông dặn dò con gái nếu có việc gì liền gọi điện thoại cho ông. Sau khi Hứa Thiện Ý gật đầu, ba Hứa vội vàng rời đi.

Sau đó, Hứa Thiện Ý một mình ở trong phòng học khởi động.

Trường này là trường tư nhân, có hơn mười tầng. Bên trong có nhiều lớp võ thuật, lớp nhu đạo, lớp Tae Kwon Do, còn có một ít lớp cầm kỳ thư họa cùng với các lớp ngoại ngữ khác nhau.

Hứa Thiện Ý khởi động thêm một giờ sau khi ba Hứa đi.

Sau đó, cô giáo lúc nãy đi tới, ở đằng sau ôn nhu lên tiếng gọi cô: “Bạn học tiểu Hứa, cô bây giờ đột nhiên có việc gấp muốn xin nghỉ. Cho nên, cô đã nhờ em trai của cô đến đây giúp cô dạy em. Em yên tâm, cậu ấy so với cô còn giỏi hơn. Trước tiên em học theo cậu ấy một chút, thế nào?”

Nghe vậy, Hứa Thiện Ý đang ép chân lập tức đứng lên, quay đầu lại nhìn về phía cô giáo lúc nãy.

Nhưng sau khi thấy rõ người ở phía sau, Hứa Thiện Ý sững người.

Chu Cận?

Tại sao cậu lại ở đây?