Chương 39

Nhìn bộ dạng hiện tại của Chu Cận có vẻ không dễ nói chuyện.

Mặc dù cô có thể mơ hồ cảm nhận được đáp án mà Chu Cận muốn là gì.

Nhưng Hứa Thiện Ý vẫn nghe theo nội tâm của chính mình, cô nghiêm túc gật đầu: “Chúng ta chỉ là bạn học bình thường, nếu không thì còn có thể là gì nữa?”

Từ đầu đến giờ, cho dù giữa bọn họ thỉnh thoảng có vài lần mập mờ.

Nhưng bọn họ chính là những người bạn học bình thường.

Chu Cận bị dáng vẻ này của cô làm cho kích động.

Sắc mặt của cậu ngày càng khó coi, giống như có thể tức giận mà đánh người bất cứ lúc nào.

Lúc đầu Hứa Thiện Ý có thể bình tĩnh đối diện với cậu, nhưng sau khi cảm thấy cậu thật sự tức giận, trong mắt cô bắt đầu xuất hiện sự sợ hãi.

Vài giây sau, Chu Cận đột nhiên buông tay Hứa Thiện Ý ra, che giấu cảm xúc chân thật dưới đáy mắt, môi khẽ cười với cô: “Cậu nói gì cũng được, cho dù cậu có nói rằng tôi là kẻ thù của cậu thì hôm nay cậu cũng đừng hi vọng thoát khỏi tôi.”

Nói xong, cậu nắm chặt tay cô, kéo cô đi đến thang máy.

Hứa Thiện Ý choáng váng.

Cô ngừng lại một chút, mới hiểu được cậu vừa nói cái gì.

Cô vừa giãy giụa vừa nhắc nhở cậu: “Chúng ta chỉ là bạn học bình thường thôi, cậu đừng có lôi lôi kéo kéo như thế này, để người khác nhìn thấy thì không tốt, mau buông mình ra.”

“Nếu có người dám nói về chuyện của tụi mình, cậu nói cho tôi biết, tôi sẽ dạy dỗ người đó.” Chu Cận quay lại nhìn cô, dáng vẻ không sợ trời không sợ đất.

Hứa Thiện Ý hoàn toàn không trả lời lại được, cô cảm thấy mình đã nói rõ ràng đến như vậy, Chu Cận chắc chắn sẽ hiểu, cô không có hứng thú với cậu, cậu hẳn là nên đồng ý rời đi.

Nhưng mà suy nghĩ của cậu thật sự không phải ai cũng có thể hiểu được.

Rõ ràng đã bị cô từ chối, cậu còn muốn tiếp tục mặt dày mày dạn dây dưa với cô.

Cuối cùng Hứa Thiện Ý vẫn được Chu Cận đưa đến công ty Tinh Thần, hơn nữa trên đường đi, Chu Cận còn ép buộc cô phải ăn bánh rán, cô nói không ăn, cậu sẽ tự mình đút cho cô.

Bởi vì không còn cách nào khác, Hứa Thiện Ý đành phải tự mình ăn hết cái bánh rán kia, may mà hương vị của nó rất ngon, cô cũng thích, nếu không cô nghĩ mình có thể bị nghẹn chết mất.

Còn phần bánh mì mà cô mang theo đã bị Chu Cận ăn, cậu đột nhiên nói muốn ăn, cô còn có thể làm cái gì bây giờ?

Hơn nữa, cậu vẫn luôn đi theo bên cạnh cô, khi người của công ty Tinh Thần đến đưa Hứa Thiện Ý đi gặp đạo diễn Trương, Chu Cận cũng đi theo.

Cô gái dẫn đường cho Hứa Thiện Ý là một người mới, cô gái này nhìn thấy Chu Cận luôn đi theo sát Hứa Thiện Ý, cô ấy cũng không biết Chu Cận, vì vậy không nhịn được mà hỏi Hứa Thiện Ý: “Cậu ấy là anh trai của cô à? Cậu ấy đẹp trai quá.”

Hứa Thiện Ý quay đầu lại nhìn, Chu Cận cao hơn cô rất nhiều, cô lắc đầu: “Không phải, tôi không có anh trai.”

Chu Cận nghe được lời nói của hai người, cậu lập tức tận dụng cơ hội mở miệng nói: "Tôi là người đại diện, cũng là vệ sĩ kiêm trợ lý của cô ấy."

Giọng nói của cậu không chỉ lạnh lùng còn mang theo vài phần kiêu ngạo, khiến người ta theo bản năng không khỏi rùng mình.

Vừa rồi cô gái dẫn đường vốn dĩ còn muốn hỏi xin WeChat của cậu, nhưng thấy dáng vẻ của cậu giống như không muốn người khác đến gần, nên cô ấy không dám cùng cậu nói chuyện nữa.

Chu Cận thấy cô gái kia không hỏi nhiều nữa, cậu tập trung toàn bộ sự chú ý lên người Hứa Thiện Ý.

Hứa Thiện Ý bị cậu nhìn chằm chằm làm cả người không được thoải mái, ánh mắt cô tránh né nhìn xung quanh, chính vì nguyên nhân này, cô không để ý rằng có một cái rương chắn trước lối đi.

Mắt thấy cô sắp đυ.ng phải, Chu Cận lập tức vươn tay ôm eo cô, nhanh chóng đẩy cô hướng sang bên cạnh một chút.

Cơ thể Hứa Thiện Ý nhanh chóng xoay một vòng theo động tác của Chu Cận, cuối cùng hai người không nhúc nhích mà đứng đối diện nhau, ánh mắt chàng trai anh tuấn tràn đầy bá đạo xen lẫn dịu dàng nhìn một cô gái trong sáng mềm mại, vẻ mặt cô gái đầy vẻ ngại ngùng.

Phải thừa nhận rằng hình ảnh này rất đẹp.

Cô gái dẫn đường cho bọn họ ngây người, không khỏi lấy tay che miệng, sợ bản thân sẽ hét lên vì kích động.

Ở phía xa, ngay khi đạo diễn Trương vừa quay đầu lại đã nhìn thấy cảnh tượng này, đôi mắt ông đột nhiên sáng lên, nhanh chóng lấy điện thoại ra chụp lại hình ảnh này.

Cảm giác bây giờ đặc biệt tốt, rất thích hợp phụ họa cho quảng cáo lần này.

Quảng cáo đồ uống này phải có hơi thở thanh xuân, còn phải có một chút ngọt ngào nhưng phải hết sức mang lại hơi thở của tình yêu.

Đạo diễn Trương lập tức hỏi trợ lý bên cạnh: “Tôi đã biết cô gái kia là ai, nhưng còn chàng trai bên cạnh thì sao? Cậu ta là ai? Tôi cảm thấy cậu ta không tồi, rất phù hợp với vai nam chính của quảng cáo này. Vừa lúc chúng ta còn chưa tuyển được nam chính, cậu đi gọi cậu ấy qua đây , tôi nói chuyện với cậu ấy một chút. ”

Mặc dù đạo diễn Trương thường xuyên hợp tác với mẹ Chu, nhưng ông ấy không phải người của công ty Tinh Thần, cho nên ông không quen biết Chu Cận.

Trợ lý gật đầu ngay lập tức, sau đó chạy chậm lại chỗ của Hứa Thiện Ý và Chu Cận.

Bên này, sau khi Chu Cận ôm Hứa Thiện Ý để tránh cái rương, luôn nhìn chằm chằm vào cô, quên cả buông tay mình ra.

Ban đầu Hứa Thiện Ý cũng choáng váng cả người, nhưng khi cô cảm giác được rất nhiều ánh mắt xung quanh đang nhìn mình, cô nhanh chóng lấy lại tinh thần.

Mặc dù cô biết vừa rồi Chu Cận đã giúp cô, chính cô cũng đã nói rõ ràng sau này cô sẽ coi cậu như một bạn học bình thường, nhưng khi bị cậu ôm eo giữa nhiều người như vậy, cô vẫn đỏ mặt.

“Cậu mau buông mình ra, có rất nhiều người đang nhìn về phía này.” Cô khó chịu cúi đầu xuống, vành tai đỏ bừng.

Chu Cận cuối cùng cũng hoàn hồn, sau đó miễn cưỡng buông tay ra.

Cũng vào lúc này, trợ lý của đạo diễn Trương nhanh chóng chạy tới, chào hỏi hai người, rồi đem ý tứ của đạo diễn Trương nói lại cho Chu Cận.

Bản thân Chu Cận hoàn toàn không thích những thứ liên quan đến giới giải trí này một chút nào, cũng chưa từng nghĩ đến việc bước chân vào giới giải trí.

Nhưng khi nghe trợ lý nói rằng, đạo diễn Trương muốn mời cậu ấy tham gia quay quảng cáo lần này, cậu ấy là nam chính còn Hứa Thiện Ý là nữ chính, Chu Cận không suy nghĩ nhiều, lập tức gật đầu đồng ý với trợ lý: “Được, tôi đồng ý với các anh.”

Có cơ hội cùng Hứa Thiện Ý quay quảng cáo, cậu vui mừng còn không kịp, đương nhiên sẽ không từ chối.

Trợ lý nhìn thấy cậu thanh niên này đẹp trai quá mức, bộ dáng trông như người lạ chớ lại gần, còn tưởng rất khó để thuyết phục được cậu.

Thật không ngờ, lại có thể dễ dàng thuyết phục được chàng trai này như vậy.

Trợ lý nhanh chóng cười nói sẽ đưa Chu Cận đến nói chuyện với đạo diễn Trương.

Chu Cận đưa tay kéo Hứa Thiện Ý, dò hỏi cô: “Đi cùng nhau đi?”

Hứa Thiện Ý đang định trả lời cậu, cô gái dẫn đường đứng phía xa dường như đang trả lời một cuộc điện thoại, sau đó chạy nhanh tới, vội vã nói với Hứa Thiện Ý: “Xin lỗi, cô Hứa, tôi quên đưa cô đến gặp giám đốc của chúng tôi. Cô cần đưa hợp đồng ngày hôm qua cho giám đốc của chúng tôi trước, cô mới có thể trở lại quay hình.”

“À, vâng, tôi sẽ đi với cô.”Hứa Thiện Ý lập tức gật đầu đồng ý với cô ấy.

Sau đó, cô rời đi cùng cô ấy.

Chu Cận bất đắc dĩ nhìn cô thêm vài lần, cho đến khi không còn thấy bóng lưng của cô nữa, mới cùng trợ lý đi gặp đạo diễn Trương.

Không phải cậu không muốn đi cùng Hứa Thiện Ý, mà là vì cậu biết giám đốc công ty Tinh Thần là mẹ mình, hiện tại cậu không biết phải nói với Hứa Thiện Ý như thế nào, cho nên cũng không có tính toán gì cả. Dù sao mẹ cậu nhất định sẽ không bắt nạt Hứa Thiện Ý, cậu chắc chắn như vậy.

Đạo diễn Trương vừa rồi ở cách xa, chỉ biết chàng trai này cao ráo đẹp trai, nhưng sau khi lại gần, đạo diễn Trương mới phát hiện gương mặt chàng trai tinh xảo giống như thần tiên trong những bức tranh vẽ.

Ông ấy cũng đã từng nhìn thấy rất nhiều minh tinh, nghệ sĩ nổi danh vì nhan sắc của họ, nhưng sau khi đến gần những người đó, dù nhiều hay ít thì vẫn luôn có một số khuyết điểm nhỏ trên khuôn mặt của họ.

Nhưng cậu thanh niên trước mặt này, lại có diện mạo vô cùng hoàn mỹ.

Sau khi đạo diễn thưởng thức, đánh giá xong vẻ ngoài của chàng trai, ông càng chắc chắn rằng mình muốn quay quảng cáo lần này cùng chàng trai này, ông kích động nói: “Chàng trai trẻ, tôi cảm thấy cậu rất tốt, hôm nay tôi sẽ quay một quảng cáo. Cậu vô cùng phù hợp với vai nam chính trong đó, cậu có hứng thú tham gia cùng chúng tôi không? Thù lao và thỏa thuận đều có thể thương lượng, quay chỉ mất vài ngày thôi, không phiền lắm đâu. Hơn nữa nếu quảng cáo lần này thành công, tương lai cậu muốn tiến vào giới giải trí nhất định vô cùng thuận lợi, có lẽ chỉ cần một lần là đủ nổi tiếng rồi. ”

Chu Cận không có hứng thú với ngành giải trí, cũng không muốn nghe những chuyện không liên quan đến Hứa Thiện Ý.

Cậu lười biếng xua tay, vẻ mặt lạnh lùng: “Tôi đã đồng ý quay quảng cáo với các người, về phần hợp đồng và thù lao, tôi không cần. Tịch Mặc là anh họ của tôi, mẹ tôi cũng có cổ phần ở công ty Tinh Thần. Tôi có lấy thù lao hay không cũng giống nhau.”

Đạo diễn Trương nghe xong vô cùng kinh ngạc, nhanh chóng gọi điện cho mẹ Chu để xác nhận, biết được chàng trai trước mặt đúng là con của mẹ Chu, đạo diễn Trương càng vui mừng hơn.

Nếu đã là con trai của chị Tịch, chị Tịch cũng đã đồng ý để thiếu niên này tham gia quay quảng cáo, bây giờ ông chỉ cần bắt đầu chuẩn bị là được rồi.

Vì vậy, Chu Cận được dẫn đi, bắt đầu trang điểm và tạo hình.

Dù sao thì đạo diễn cũng rất coi trọng vẻ đẹp trai này của cậu, hơn nữa vai diễn của cậu không đòi hỏi kỹ năng diễn xuất gì nhiều, nên cậu chỉ cần làm tốt phần tạo hình là được rồi.

Bên kia, Mẹ Chu và đạo diễn Trương nói chuyện xong liền cúp máy, vì khi nói chuyện không có nhắc đến tên Chu Cận, cho nên sẽ không ai biết bà đang nói chuyện với ai hoặc là đang nói chuyện gì.

Sau khi cúp điện thoại, mẹ Chu cầm bản hợp đồng trước mặt, mỉm cười nói với Hứa Thiện Ý ở đối diện: “Ừm, vì hợp đồng đã được ký rồi, bây giờ dì sẽ đưa cho con bốn mươi nghìn tệ, phần còn lại sau khi quay xong sẽ đưa cho con. Bây giờ, con có thể đến gặp đạo diễn Trương để quay. Cố gắng lên nhé Tiểu Thiện.”

Hứa Thiện Ý lập tức đứng dậy, cảm ơn mẹ Chu, rồi vội vã đến chỗ đạo diễn Trương.

Buổi quay quảng cáo hôm nay được quay trong một studio của công ty Tinh Thần, nơi này rất lớn, bên trong cũng có rất nhiều người.

Khi Hứa Thiện Ý quay trở lại, liếc mắt một cái đã nhìn thấy chàng trai với vẻ mặt lạnh lùng, khí chất hơn người trong đám đông.

Xung quanh có nhiều người như vậy, nhưng không hiểu sao Hứa Thiện Ý lại cảm thấy cậu không hề giống với những người khác.

Rất nhiều lần cô đều có thể nhanh chóng tìm thấy bóng dáng của cậu trong đám đông.

Từ xa, Chu Cận cảm giác được có người đang nhìn chằm chằm mình, mặc dù vừa rồi khi cậu vừa xuất hiện, mọi người xung quanh đều lén nhìn và đánh giá cậu, đặc biệt là các cô gái.

Nhưng cậu có thể cảm nhận được, người bây giờ làm cậu nhạy cảm, nhất định là cô.

Cậu lập tức quay đầu lại, nhìn về phía Hứa Thiện Ý.

Quả nhiên là cô.

Trên khuôn mặt lạnh lùng của Chu Cận, cuối cùng cũng xuất hiện một vết rách, trên môi nở một nụ cười xấu xa, cậu sải bước về phía Hứa Thiện Ý.

Đến trước mặt cô, cậu khom lưng, cúi đầu cùng cô đối diện một cách gần gũi, không nói chuyện, chỉ chăm chú nhìn chằm chằm cô không chớp mắt.

Hứa Thiện Ý còn tưởng rằng cậu đi lại đây là có điều gì đó muốn nói.

Không nghĩ tới, cậu chỉ là nhìn cô chằm chằm, lại còn cách cô gần như vậy, bầu không khí đột nhiên trở nên mập mờ.

Những người xung quanh lại hào hứng kích động nhìn bọn họ chăm chú, còn có người giống như đang thì thầm bàn luận chuyện gì đó.

Khuôn mặt của Hứa Thiện Ý không khống chế được lại đỏ bừng lên.

Cô cắn chặt môi, không biết là tức giận hay xấu hổ, trừng mắt nhìn Chu Cận: “Cậu đang làm cái gì đó? Còn nữa, đừng đến gần mình như vậy.”

Dáng vẻ thẹn thùng đỏ mặt của cô, thực sự là rất đáng yêu.

Cảm xúc trong đáy mắt Chu Cận bắt đầu dao động.

Cậu đưa tay ra, muốn ôm cô vào lòng.