Chương 1

Hứa Thiện Ý buồn rầu tự nhốt bản thân ở trong phòng, bây giờ trong lòng cô thực sự rất khó chịu.

Mấy ngày trước, Hứa Thiện Ý vô duyên vô cớ đã xuyên đến thế giới này, sau khi biết rõ mọi người xung quanh là ai thì cô mới nhận ra rằng mình đã xuyên thành nữ phụ đáng thương trong một quyển truyện đã từng xem lúc trước.

Nguyên chủ cũng tên là Hứa Thiện Ý, bởi vì ba mẹ nguyên chủ làm kinh doanh nên cùng cô ấy dọn sang nhà mới, còn thay cô ấy chọn một trường học tốt. Nhưng bọn họ không biết rằng bởi vì ngày đầu tiên con gái của họ tới trường đã được giáo viên sắp xếp ngồi bên cạnh hotboy nên chọc cho phần lớn nữ sinh trong lớp ghen ghét.

Buổi trưa hôm đó, nguyên chủ bị một đám con gái kéo đến nhà vệ sinh, sau đó cô ấy bị bọn họ đánh đến chết.

Hiện tại, Hứa Thiện Ý đã trở thành nữ phụ đáng thương sắp bị đánh chết đó, cô không biết nguyên chủ đi đến nơi nào, cũng không biết bản thân có thể trở lại thế giới trước kia hay không.

Lúc này Hứa Thiện Ý cũng rất hoảng sợ, nguyên chủ đã biến mất, qua hai ngày nữa cô phải thay thế cô ấy đi học ở trường mới, cô rất sợ mình sẽ bị đánh chết giống như cô ấy.

Cô đã từng xin ba mẹ nguyên chủ cho mình đổi trường học khác nhưng bọn họ đều tỏ vẻ đây là ngôi trường tốt nhất trong thành phố này. Bọn họ vất vả lắm mới có thể đưa cô vào được nên muốn cô hiểu chuyện một chút, đừng quấy rầy họ làm việc.

Hứa Thiện Ý không còn cách nào khác, đành phải ngừng làm phiền ba mẹ của nguyên chủ, sau đó tự nhốt bản thân ở trong phòng để nghĩ cách.

______

Nhưng việc khiến Hứa Thiện Ý sợ hãi và bài xích vẫn tới, thời gian hai ngày đã hết.

Sáng sớm ngày khai giảng, trời còn chưa sáng mà Hứa Thiện Ý đã thức dậy.

Mặc dù cô sợ chết nhưng cũng không phải là không có ưu điểm, ưu điểm của cô là được đến đâu hay đến đó, gặp phải rắc rối thì cứ cố hết sức suy nghĩ theo hướng tốt nhất, tạm thời cô không có cách để trở về thế giới của mình, chỉ thể sống trong thế giới này. Vậy thì cô sẽ cố gắng nghĩ cách tránh thoát những nguy hiểm bên trong, sống tốt cuộc sống gia đình là được.

Bởi vì nguyên chủ bị giáo viên xếp ngồi cạnh hotboy nên mới bị đánh chết.

Vậy thì ngày khai giảng cô dậy sớm một chút để đến trường, sau đó chọn một chỗ không ai ngồi, hơn nữa lại cách xa vị hotboy kia, chắc chắn những cô gái đó sẽ không đến tìm cô để kiếm chuyện.

Dưới tình huống không còn cách nào khác, Hứa Thiện Ý chỉ có thể tự an ủi bản thân mình như vậy, sau khi ăn xong bữa sáng mẹ làm thì đeo cặp rồi đi xe buýt tới trường học mới, trường Nhất Trung nội thành, đây là trường cấp ba tốt nhất của thành phố này.

Nhà cô đang ở rất gần với trường học, mười phút sau xe dừng ở trước cổng trường, Hứa Thiện Ý thấy trước cổng không có bao nhiêu người, cô nhẹ nhàng thở ra, rồi lập tức chạy xuống xe.

Tuy rằng hôm nay là ngày khai giảng nhưng hiện tại vẫn còn quá sớm, lúc này không có nhiều người tới trường học.

Hứa Thiện Ý đã báo danh từ sớm nên cô cũng đã biết lớp của mình, cô chạy chậm một đường đến lớp học, trực tiếp đi tới cửa lớp.

Vừa đúng lúc cô Lâm chủ nhiệm lớp tới mở cửa, cô ấy mở cửa sau chuẩn bị rời đi, vừa quay đầu lại đã thấy một cô gái xinh đẹp mảnh mai từ xa chạy tới, nhìn kỹ một chút, đây không phải là học sinh chuyển trường mà cô ấy mới gặp mấy hôm trước sao?

Cô Lâm rất thích Hứa Thiện Ý, có ấn tượng rất tốt với cô, cảm thấy cô rất ngoan ngoãn, nhìn thấy cô là người thứ nhất tới trường học, cô Lâm càng vui vẻ, cô ấy nhịn không được cười nói: “Là bạn học Hứa Thiện Ý sao? Tại sao em lại tới sớm như vậy?”

Hứa Thiện Ý nghe được tiếng nói, ngẩng đầu lên thì phát hiện là chủ nhiệm lớp đang mỉm cười nhìn mình, cô có chút ngượng ngùng: "Chào cô, đây là ngày đầu tiên em đi học, sợ đến trễ nên mới đến vào giờ này ạ."

Cô Lâm cười rồi chỉ vào trong phòng học: “Vậy em đi vào tìm chỗ ngồi đi, chỗ ngồi của học kỳ này là tự các em lựa chọn, em nhìn xem mình thích chỗ nào, cô còn có chút việc gấp phải đi về văn phòng trước.”

“Dạ được, cô đi thong thả.” Hứa Thiện Ý mỉm cười tiễn chủ nhiệm lớp.

Cô Lâm đi rồi, Hứa Thiện Ý vui mừng đi vào trong phòng học không bóng người.

Cô Lâm nói học kỳ này mọi người có thể tự lựa chọn chỗ ngồi, hiện tại trong phòng học có mấy chục chỗ ngồi cho cô lựa chọn.

Cô thích ngồi bên cạnh cửa sổ, vì cô sợ nóng mà ngồi bên cạnh cửa sổ có thể sẽ có gió.

Hứa Thiện Ý nghĩ mình chọn chỗ ngồi trước, không phải là được giáo viên sắp xếp ngồi kế hotboy, chắc chắn cô sẽ tránh được vận mệnh bị người khác đánh chết.

Cô vội vàng đi đến chỗ ngồi có cửa sổ kế hành lang, kéo ghế dựa, ngồi ở bên trong cùng, bỏ cặp sách vào bàn học.

Làm xong hết thảy, Hứa Thiện Ý mới an tâm nhẹ nhàng thở ra, sau đó cô lấy một quyển sách ra xem, đây là sách được phát vào ngày báo danh.

Gần đây cô rất thích đọc sách, nguyên nhân đều là vì nguyên chủ từ nhỏ được chiều chuộng mà lớn lên, không thích học tập làm cho thành tích rất kém. Mà Hứa Thiện Ý ở thế giới của mình và nguyên chủ thế giới này học cùng một cấp nhưng thành tích của cô tốt hơn rất nhiều.

Hứa Thiện Ý muốn phát huy trình độ của mình vào những ngày kế tiếp nhưng lại sợ ba mẹ nguyên chủ hoài nghi nên từ giờ trở đi cô phải giả bộ nỗ lực học tập mới được.

Đương nhiên, đây chỉ là một nguyên nhân trong đó.

Một nguyên nhân khác chính là Hứa Thiện Ý ở thế giới của mình là trẻ mồ côi nên cô hiểu rất rõ, nếu cô muốn trở nên nổi bật thì nhất định phải học tập thật tốt, chỉ có thành tích tốt, thi đậu một trường đại học tốt, con đường sau này của cô mới dễ đi.

Cho dù hiện tại xuyên qua, ý nghĩ này của cô vẫn không thay đổi, cô vẫn muốn đậu một trường đại học tốt.

Sau khi mở sách, Hứa Thiện Ý phát hiện trong sách có một số câu chuyện khá hay, cô xem một chút, sau đó càng xem càng mê mẩn.

Hứa Thiện Ý say đắm tới quên mình, cũng bởi vậy không phát hiện trong lớp rất nhanh đã có thêm nhiều người, những học sinh này đều quen biết nhau, sau khi bọn họ bước vào thì thấy Hứa Thiện Ý hơi lạ mặt, đều tò mò nhìn chằm chằm vào cô.

Nhưng không có ai không biết xấu hổ đi tới bắt chuyện với cô.

Tất cả chỉ len lén đánh giá cô vài lần, sau đó nhỏ giọng đoán cô là ai, trông có chút xinh đẹp.

Hứa Thiện Ý đọc sách quá chăm chú, hoàn toàn không chú ý tới những thay đổi xung quanh, cho đến khi cái ghế kế bên cô bị kéo phát ra tiếng vang, một người có thân hình cao lớn ngồi xuống cạnh cô.

Cùng lúc đó, trong phòng học đột nhiên vang lên từng tiếng hét chói tai cùng với tiếng hút không khí mới hấp dẫn được sự chú ý của Hứa Thiện Ý.

Cô thu hồi tầm mắt đang dừng ở trên sách, ngu nga ngu ngơ quay đầu nhìn người ngồi xuống phía bên cạnh.

Mới vừa nhìn đã khiến cho cô giật mình, miệng cô mở nhẹ, trong mắt đều là ngạc nhiên.

Nam sinh đột nhiên ngồi bên cạnh cô trông quá đẹp trai rồi.

Trong những từ ngữ hình dung người đẹp trai, cái gì mà ngọc thụ lâm phong, khôi ngô phóng khoáng, điển trai bức người, giống như Phan An, tất cả đều có thể hình dung trên người cậu.

Tóc ngắn sạch sẽ, các đường nét bên góc nghiêng của cậu được lộ ra rõ ràng, một cổ hơi thở làm người khác mặt đỏ tim đập, vả lại làn da của cậu so với cô còn muốn trắng hơn.

Hứa Thiện Ý không nhịn được mà đỏ mặt.

Cậu chỉ lộ một cái góc nghiêng cho cô nhìn, nhưng cô vẫn nhìn ra được là cậu rất đẹp trai.

Cậu không chỉ đẹp mà còn rất cao, rõ ràng là cậu ngồi cùng một chỗ ngang hàng với cô nhưng vẫn cao hơn cô rất nhiều.

Đáng sợ nhất chính là, trên người cậu mặc bộ đồng phục màu xanh nhạt và màu trắng giống cô như đúc, nhưng cậu là một học sinh cấp ba, dáng người có phần đẹp đến lạ thường, chỉ là một bộ đồng phục bình thường lại được cậu mặc như là đồ thủ công cao cấp, mang theo khí chất cực kì sang trọng. Chẳng lẽ bản thân cậu chính là hào môn quý công tử?

Hứa Thiện Ý mang theo tò mò, đã quên dời đi ánh mắt, nhịn không được nhìn góc nghiêng của nam sinh này nhiều lần.

Thực sự nhìn cậu rất đẹp, nếu sau này có thể luôn luôn ngồi cùng bàn với cậu cũng không tồi.

Nhưng cái ý tưởng này vừa mới xuất hiện trong đầu, Hứa Thiện Ý đã lập tức cảm giác được có vài ánh mắt phẫn nộ từ phía sau nhìn chằm chằm vào cô.

Hứa Thiện Ý quay đầu nhìn về phía sau, liếc mắt một cái đã thấy có đến năm sáu nữ sinh đang dùng vẻ mặt hận không thể ăn thịt người nhìn cô, tức giận nhìn chằm chằm vào cô, giống như cô có thù với bọn họ.

Trái tim Hứa Thiện Ý đập loạn nhịp, cảm giác có chỗ nào đó không ổn.

Cô khôi phục bình tĩnh, sau đó lén lút quan sát cảnh tượng náo nhiệt bên trong lớp một chút, vài giây sau cô hoảng hốt phát hiện bên trong lớp này, dường như chỉ có bạn học nam bên cạnh cô mới là người đẹp trai nhất.

Sự hoài nghi trong lòng Hứa Thiện Ý càng ngày càng lớn.

Lẽ nào, bạn nam đẹp trai ngồi kế bên cô chính là hotboy kia?

Hứa Thiện Ý cũng không tìm thấy người nào khác đẹp trai hơn bạn học này, cho nên hotboy, trừ cậu ra, tuyệt đối không thể nào là người khác được.

Thế nhưng, cô đã đến trường học từ sớm, chọn cho mình chỗ ngồi tốt. Lần này, không phải giáo viên sắp xếp cô ngồi bên cạnh hotboy, vì cái gì mà cô vẫn không thể tránh khỏi cậu?

Nếu cậu thật sự là hoyboy, có phải là kế tiếp cô sẽ bị đánh chết?

Nghĩ đến chuyện người sống sờ sờ bị đánh chết, Hứa Thiện Ý cũng không rảnh để thưởng thức trai đẹp nữa, sắc mặt cô đột nhiên trắng bệch, cơ thể không kiểm soát được mà nhanh chóng đứng lên, cầm lấy cặp sách muốn rời khỏi chỗ ngồi này.

Cô cảm thấy nếu còn tiếp tục ngồi ở đây, thì cũng giống như ngồi ở ranh giới của địa ngục vậy.

Mà bạn nam đẹp trai này, cô không muốn chết thì đừng thưởng thức.

Cô không có mệnh để thưởng thức cậu.

Hiện tại cô cần phải tranh thủ thời gian trước khi giáo viên tới, trong lớp vẫn còn vài chỗ ngồi, chỉ cần tìm một chỗ ngồi khác. Chỉ có như vậy, những nữ sinh hung hăng vừa nãy mới không làm phiền tới cô, cô sẽ không chết.

Nhưng vừa mới đứng lên chuẩn bị đi, bên cạnh đột nhiên vươn ra một cánh tay thon dài ngăn cản cô, nam sinh đẹp trai không nói gì từ khi ngồi vào chỗ kế bên cô, quay đầu khẽ nhíu mày nhìn cô, hạ giọng hỏi: "Đi đâu?"