Quan Thụ Nha cực kỳ mang thù, từ khi Du Giản bắt đầu công kích nó thì nó liền nhìn chằm chằm đánh hắn, bắt giữ Uông Tần cực yếu, đây là nguyên nhân tại sao Du Giản vừa ra tay liền cứu ra được hắn.
Giờ phút này Quan Thụ Nha hoàn toàn đem Uông Tần bỏ qua sau đầu, kêu gào muốn gϊếŧ Du Giản, rễ cây nó càng trói càng chặt, tầng tầng bao vây tuyệt không cấp cơ hội chạy thoát.
- Giản Giản! Hay là chúng ta bỏ qua nhiệm vụ này đi, bỏ qua nói không chừng sẽ biến mất..
Hệ thống lo lắng.
- Vậy thì không nhất định, đồ chơi này vốn sinh trưởng tại đây, không có khả năng bởi vì tôi bỏ qua mà nhiệm vụ có thể biến mất.
Cũng may mắn thân thể là hệ thống đặc chế, sẽ không dễ dàng bị phá hư, Du Giản thử vận dụng khí lực toàn lực đem rễ cây tách ra, hiệu quả rõ ràng.
Quan Thụ Nha không cho hắn cơ hội chạy thoát, cơ hồ vận dụng toàn bộ rễ cây toàn thân quấn quanh muốn đem Du Giản lặc chết trên tàng cây.
Đầu chim rốt cục không giấu kín trong lá cây, đồng tử ám lục sắc đυ.c ngầu tràn đầy phẫn nộ, nó mở rộng mỏ nhọn muốn mổ xuống đầu Du Giản.
- Thống tử, cậu nói nếu tôi bị cắn rớt đầu, thân thể này còn có thể phục hồi sao?
Du Giản đột nhiên hỏi.
Hệ thống chết máy.
- Điều này.. hình như là có thể. Nhưng ở trước mặt cư dân, đừng quá mức tìm kiếm cái lạ đi?
Du Giản ngẫm lại, cảm thấy cũng đúng.
Hắn cúi đầu thấy Uông Tần không chạy mà còn cố gắng cứu mình, liền hô to:
- Tiểu Tần a! Cậu không phải không gian dị năng sao! Thời gian cho cậu đại phóng sáng rọi tới! Nhanh lên thi triển tuyệt kỹ không gian dị năng! Không gian cắn nuốt!
Uông Tần hỏng mất, hắn không biết!
Lúc này Quan Thụ Nha một ngụm táp tới, Du Giản dùng sức chớp lên, ngay tiếp theo bó rễ cây đυ.ng vào bên cạnh tránh thoát một kiếp.
- Cậu nghĩ a tiểu Tần, cậu khẳng định xem qua tiểu thuyết phải không, tác dụng không gian dị năng lớn đâu, chỉ cần cậu muốn cũng không chỉ dùng chứa đồ vật!
Nguyên bản Du Giản có thể tự mình đào thoát, chỉ là cần dùng nhiều một ít khí lực.
Nhưng khi nhìn Uông Tần, hắn lại thay đổi chủ ý.
Cả nơi ẩn núp lớn như vậy cũng không thể chỉ có một mình hắn có thể đánh, Uông Tần là cư dân đầu tiên vào ở, các hạng phúc lợi khẳng định phải có, cho nên ngôi sao chiến đấu tương lai cũng tất nhiên là hắn!
Hệ thống:
- Ý của tôi muốn nói là, hiện tại cư dân chỉ có Uông Tần, anh chỉ là muốn bắt một mình hắn làm việc mà thôi đâu.
Du Giản nhìn Uông Tần, lấy tính cách của đứa nhỏ này, không buộc hắn một phen thật đúng là không làm cho hắn phát huy ra tiềm lực.
Hệ thống:
- Vậy trước kia anh còn nói sẽ không ép hỏi hắn, phải đợi chính hắn mở miệng! Thay đổi sang chuyện khác làm sao lại không giống lúc trước đã nói!
Uông Tần gắt gao nhìn chằm chằm Quan Thụ Nha, giống biến dị này không đem hắn đặt vào trong mắt, đều không đi bắt hắn.
Nghĩ tới vừa rồi Du Giản xả thân cứu mình, hắn điều động dị năng thử đem Quan Thụ Nha thu vào không gian.
Hắn cũng mới thức tỉnh dị năng, không gian chỉ có một thước vuông, hơn nữa không thể chứa vật còn sống.
Khi Uông Tần muốn thu vật còn sống vào không gian, toàn thân sẽ xuất hiện đau đớn kịch liệt, giống như đang ngăn trở hắn tiếp tục.
Sau vài lần Uông Tần đành bỏ qua.
Lúc này hắn lại nhẫn nhịn đau đớn, khớp xương trắng bệch nỗ lực thao tác dị năng.
Trước một giây Du Giản còn đang cùng Quan Thụ Nha chơi diều hâu bắt gà con, một giây sau ở giữa Quan Thụ Nha bị đào ra một lỗ thủng, dịch thể màu xanh biếc văng tung tóe.
Uông Tần không nghĩ tới chính mình sẽ thành công, Du Giản cũng không nghĩ tới, Quan Thụ Nha càng không ngờ được.
Nhân lúc nó bị chọc tức, Du Giản gạt mở rễ cây, vẫn không quên vươn ngón cái với Uông Tần.
Bản thể bị đại thương, Quan Thụ Nha không còn kiên nhẫn, lung tung múa may quay cuồng.
Du Giản trốn tránh công kích, quấn tới mặt sau đầu của nó, ôm cổ của nó bẻ mạnh!
Răng rắc một tiếng, đầu thân chia lìa!
Đại thụ nhanh chóng uể oải, biến thành bụi bặm tan đi.
Du Giản vững vàng rơi xuống đất, nhìn hai tay của mình, hắn cũng không nghĩ tới cái đầu đồ chơi kia giòn như vậy, dùng sức quá mạnh.
Uông Tần sẽ không bị dọa hỏng đi..
Ngẩng đầu, Uông Tần quá mức kích động ôm cổ hắn. Ban ngày lúc trao đổi còn không biết, hiện tại Du Giản mới phát giác đứa nhỏ này còn cao hơn mình mấy cm!
- Tôi tôi tôi.. thành công! Cảm ơn ngục trưởng!
Uông Tần nói năng lộn xộn, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới chính mình sẽ có ngày này.
- Thấy chưa, tôi biết cậu làm được, sau này ngôi sao chiến đấu của năm của ngục giam chúng ta chính là cậu!
Du Giản vẻ mặt bí hiểm.
Uông Tần:
* * *
Như vậy không phải là mệt chết hắn.
Hoàn thành nhiệm vụ ẩn tàng, Du Giản xoay người ôm bả vai Uông Tần đi về hướng ngục giam.
- Tiểu Tần a, ở bên ngoài đi nhà cầu vẫn thật không an toàn, tuy rằng nơi này tang thi ít, nhưng động thực vật biến dị lại nhiều. Cho nên..
- Cho nên?
- Đi! Tôi mang cậu đi cửa hàng gia dụng đào mấy bồn cầu!
Du Giản khí thế rất đủ chỉ về phía trước.
Uông Tần:
* * * ngục trưởng, M thị ở phía nam.
- Việc nhỏ thôi mà.
Du Giản bình tĩnh thay đổi phương hướng chỉ tay.
- Thế giới là hình cầu, có duyên phận sẽ gặp được hết.
Hai người một trước một sau rời xa ngục giam, ở trong khu rừng phía sau bọn họ lại chui ra một nam nhân thân hình khôi ngô.
Là tên đại ca lưu manh.
Đáy mắt hắn hiện lên âm tàn, hướng ngục giam đi tới.
Sắc trời dần tối, phía tây một mảnh lửa đỏ.
Nếu là trước tận thế, đây tuyệt đối là ngày lành ngắm cảnh.
Du Giản nói cái gì là cái gì, nói đi M thị tìm bồn cầu thì tràn đầy tình cảm mãnh liệt, mà Uông Tần sau lúc ban đầu đại não nóng lên, lại mặt ủ mày ê.
- Là vậy.. ngục trưởng, hiện tại trời chiều rồi, hay là sáng mai chúng ta hãy đi, tang thi ở buổi tối sẽ sinh động hơn một ít.
- Sợ gì, chúng ta cũng không phải cần trốn tang thi, chúng ta cần trốn người.
Du Giản cũng không quay đầu lại.
Trong đầu Uông Tần toát ra dấu chấm hỏi.
Vì sao bọn họ phải trốn người?
Hắn đột nhiên nghĩ tới chỗ bất phàm của tiểu ngục trưởng này, ở tận thế càng dễ trêu chọc ánh mắt người khác, nháy mắt liền hiểu ra.
Du Giản đi phía trước, còn đang nói chuyện với hệ thống.
- Giản Giản, hay là anh trước tiên đem phần thưởng ổn định? Hiện tại trong ngục giam không ai, vừa lúc có tác dụng.
Du Giản cảm thấy được không sai, nhưng bây giờ hắn không ở ngục giam, làm sao ổn định Quan Thụ Nha?
Mới vừa nghĩ như vậy, trước mặt hắn liền hiện ra một hình ảnh lập thể hơi mờ, rõ ràng là bản đồ bố cục ngục giam.
Tự nhiên những người khác là nhìn không thấy.
- Cũng giống như là chơi trò chơi, Giản Giản điểm ở đâu thì phần thưởng sẽ an cư lạc nghiệp ở đó.
Hệ thống nói.
Chức năng này thật dùng vào thực tế.
Du Giản nhìn thoáng qua, đem Quan Thụ Nha (yếu hóa) ổn định phía trước lầu phòng giam.
Bên kia là nơi hoạt động ngoài trời, mà Quan Thụ Nha nằm giữa bãi cỏ bên trong đường dành cho người đi bộ.
Sau này nếu rảnh rỗi còn có thể đi picnic, thật tốt.
Đem phần thưởng ổn định, nhiệm vụ tiếp theo liền xuất hiện.
- Nhiệm vụ nhập môn thứ tư: Thu thập vật tư (tay mới)
- Miêu tả: Tận thế quan trọng nhất là cái gì? Là vật tư. Vì lưu lại cư dân thân mật, thỉnh hóa thân thành đảng phái chuột hamster, thu thập vật tư đủ nhiều (Vật phẩm hữu dụng chủng loại không hạn, sức nặng đạt tới 50kg)
- Phần thưởng: Bộ đồ giám ngục trưởng – bộ phận lắp ráp (súng lục của giám ngục trưởng+)
- Súng lục giám ngục trưởng: Súng mang theo bên mình của giám ngục trưởng quang minh lỗi lạc, chính nghĩa tuyệt không vắng mặt. Sẽ đạt được cơ hội viên đạn sử dụng vô hạn, đây là đặc quyền của giám ngục trưởng.
- Hiệu quả đặc thù: Công kích người có tội ác thì thương tổn gấp bội, còn mang thương tổn ma pháp hỏa diễm.
Phần thưởng lập tức hấp dẫn Du Giản.
Không nói trước hiệu quả đặc thù, chỉ nói thuộc tính viên đạn vô hạn trực tiếp làm cho súng lục giám ngục trưởng tăng cao địa vị trong lòng Du Giản.
Ở thời đại dị năng giả cũng không nhiều, còn là thế giới tận thế nguy cơ mai phục khắp nơi, có một khẩu súng viên đạn vô hạn thật đáng tin bao nhiêu!
Nếu gọi là bộ đồ, khẳng định còn có quần áo, cũng không biết thuộc tính như thế nào.
Du Giản còn muốn nhìn xem chỉnh thể bộ đồ là hiệu quả gì, nhiệm vụ liền bắn ra màn hình: Chưa đạt được bộ phận lắp ráp, không thể xem xét.
Được thôi, đây là thúc giục hắn hoàn thành nhiệm vụ. Không phải là cần 50kg sao, còn không đơn giản?
Đi ra rừng rậm, hai người đi tới biên duyên M thị.
Du Giản hoàn toàn không biết gì về thế giới này, liền xưng mình là người nơi khác, phiền toái Uông Tần giới thiệu.
- Kỳ thật tôi cũng mới tới M thị lên đại học.. hiểu biết nơi này cũng không quá nhiều, nhưng không phải đều nghe nói M thị là một trong năm đại thành phố cấp một sao? Tuy rằng phồn hoa, nhưng giao thông kẹt cứng, giá hàng thật cao.
Nhiều người, ý nghĩa tang thi nhiều.
Lần này Du Giản không tính toán xâm nhập M thị, chỉ tìm kiếm thu thập vật tư xung quanh.
Giai đoạn đầu thôi, tốt nhất vẫn nên phát triển cẩu thả một chút.
- Như vậy cậu có biết ven ngoại ô M thị, nơi nào có thương trường không?
Du Giản hỏi.
Bình thường Uông Tần cũng không thích đi dạo phố, nhưng bị Du Giản hỏi nhất thời cảm giác mình gánh vác trọng trách, đáp:
- Hình như từ nơi này đi xuống còn có một thương trường.. đi.
___________
Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.
Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.
Link: https://truyenhdt.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/
---------------