Mục Tư Thần chuyên cày game thuê bị lừa xuyên vào trong một game thực tế ảo. Bên trong game là một thế giới sau đại thảm họa, đâu đâu cũng có quái vật không thể miêu tả được. Bọn họ chia nơi này thành …
Mục Tư Thần chuyên cày game thuê bị lừa xuyên vào trong một game thực tế ảo.
Bên trong game là một thế giới sau đại thảm họa, đâu đâu cũng có quái vật không thể miêu tả được. Bọn họ chia nơi này thành các thị trấn khác nhau. Nhân loại may mắn sống sót phải gian nan sinh tồn ở trong mấy thị trấn này, chỉ có thờ phụng quái vật và vứt bỏ lý trí thì mới có thể sống sót.
Hệ thống nói với cậu: Đến đây đi nào, cậu hãy cầm lấy cái cuốc chim này rồi cố gắng xây dựng một thị trấn nhỏ lý tưởng thuộc về mình, cung cấp một mái nhà ấm áp cho những người sống sốt trên thế giời này.
Mục Tư Thần vung cuốc chim gϊếŧ chết một quái vật, cướp lấy thị trấn của hắn, vỗ nhẹ người sống sót chỉ còn có thể duy trì được một nửa hình dạng con người, khích lệ nói: "Lau khô nước mắt đi, đừng khóc nữa, sau khi nhặt phần não còn sót kia thì cầm lấy công cụ tự lực cánh sinh thôi!"
Hai mắt của người sống sót đẫm lệ nhận lấy công cụ, hỏi lại cậu với khuôn mặt tràn đầy mong đợi: "Ngài không dẫn dắt chúng tôi xây dựng quê hương sao?"
Mục Tư Thần: "Tôi chỉ là một người cày game thuê, quê hương lý tưởng vẫn phải do các anh tự xây, tôi chỉ chịu trách nhiệm đi cướp địa bàn thôi."
Vì thế, Mục Tư Thần xách cuốc chim đi đến các thị trấn khác nhau, cướp địa bàn cả một đường, không cẩn thận cướp luôn chủ nhân của một trấn nhỏ - Tần Trụ——một quái vật không thể miêu tả.
Mục Tư Thần nhìn Tần Trụ ôm chặt lấy mình không buông, ngạc nhiên trợn mắt, người này trông có vẻ rất vui lòng bị cậu cướp nhỉ.
-
Tần Trụ bảo vệ nhân loại bằng sức của bản thân có một bí mật.
Anh sắp nổi điên rồi.
Năng lực của mỗi một người có khả năng trong "lãnh địa", cuối cùng đều sẽ biến thành quái vật không thể diễn tả.
Vì để kéo dài thời gian phát tác, Tần Trụ càng ngày càng trở nên yếu đi.
Mãi cho đến một ngày, có một người vác cuốc chim đến khu an toàn cướp địa bàn.
Tần Trụ lập tức ôm lấy cậu, thấp giọng nói: "Mau dẫn tôi đi đi."
Người nọ bóp bóp xúc tu của Tần Trụ: "Dẫn anh đi cũng được, nhưng anh thả lỏng cái xúc tu này ra tý được không, tôi bị anh siết đến sắp không thở nổi rồi."
"Ồ" Tần Trụ vừa đồng ý, vừa ôm càng chặt hơn.
Vác cuốc chim đi cứu thế lạc quan - thụ X ôn hòa lý trí - công
Tóm tắt một câu: Chơi game không? Cái loại không offline được ấy.
💖💖💖