Chương 6

Nhìn thấy vị hôn phu của Giang Vãn Tinh đến, nhóm Omega vốn đang sốt ruột nhao nhao chợt thở phào nhẹ nhõm.

Bọn họ thu lại thuốc ức chế trong tay.

Có người thậm chí còn khuyên nhủ:

“Giang Vãn Tinh, cậu mau đồng ý đi.”

“Đúng vậy, dù sao cũng là vị hôn phu, sớm muộn gì cũng sẽ bị đánh dấu thôi.”

“Cậu xem cậu đã phát tình luôn rồi, nếu không nhanh chóng tiếp nhận ký hiệu của vị hôn phu cậu, nếu để hỗn loạn ngày một lớn vậy phải làm sao đây?”

“Thật là, không biết đang do dự gì nữa, một chút ý thức đạo đức cũng không có, còn làm cho nhiều Alpha ở hiện trường mất khống chế như vậy nữa chứ.”

Toàn bộ người ở đây đều cho rằng, Giang Vãn Tinh cuối cùng sẽ gả cho vị hôn phu cao giàu đẹp nổi danh ở trường học bọn họ, bởi vì hai người bọn họ người là O, mà một người là A, hơn nữa tỷ lệ phù hợp pheromone cao tới 100%, là một đôi trời đất tạo ra.

Nhưng mà không ai quan tâm, Giang Vãn Tinh thật ra rất chán ghét vị hôn phu tra nam này, mỗi một lần đối phương chạm vào đều nhịn không được buồn nôn, tác phong của Tiết Vân Tiệm, người trong trường cũng không phải không biết. Nhưng thế thì sao? Người ta là Alpha đẳng cấp S, chỉ là sinh hoạt cá nhân có chút hỗn loạn mà thôi, rất bình thường, có Alpha nào lại không thích chơi bời cơ chứ, huống chi người ta còn ưu tú như vậy nữa.

Tất cả mọi người không hiểu, Giang Vãn Tinh rốt cuộc có chỗ nào không hài lòng, luận về gia thế, rõ ràng là Giang Vãn Tinh trèo cao mới đúng, thậm chí còn có người cảm thấy Giang Vãn Tinh giả thanh cao, nếu đổi lại là một Omega khác, vui vẻ còn không kịp đâu.



Lúc Phó Lâm Uyên đến, chính là hình ảnh toàn thể trói buộc đạo đức Giang Vãn Tinh.

Hắn là người ngoài cuộc nghe được đã muốn tức nổ tung chứ đừng nói là đặt mình vào vị trí của Giang Vãn Tinh.

Ở hiện trường cũng không phải không có những người đầu óc thanh tỉnh, đạo đức bình thường, biết những lời đó đều là chó má, nhưng rõ ràng hiện tại Tiết Vân Tiệm muốn ép buộc Giang Vãn Tinh, không ai dám đối nghịch với Tiết gia trước mặt mọi người.

Trong lúc nhất thời, đúng là tất cả mọi người đều vây xem chờ đợi Tiết Vân Tiệm đánh dấu Giang Vãn Tinh.

Phó Lâm Uyên hít sâu một hơi, đen mặt đẩy đám người trước mặt ra.

Thân hình hắn thật sự rất cao lớn, sức lực cũng lớn hệt như kích thước cơ thể, lúc đi lại trong đám đông, giống như một lưỡi dao sắc bén phá vỡ làn sóng đi vào, càng ngày càng gần thân ảnh nhỏ nhắn suy yếu phía trước.



Giọng nói bên tai làm người ta phiền lòng, tất cả mọi người đều khuyên Giang Vãn Tinh tiếp nhận Tiết Vân Tiệm đánh dấu, Tiết Vân Tiệm cũng cười với Giang Vãn Tinh: “Chúng ta là định mệnh, ngoại trừ anh, không ai có thể thỏa mãn em đâu.”

Giang Vãn Tinh nhìn sang bên cạnh, khóe miệng nhanh chóng nhếch lên: “Vậy sao?”

Tiết Vân Tiệm sửng sốt.

Giang Vãn Tinh lạnh lùng nói: “Anh là cái thá gì mà cũng dám nói có thể thỏa mãn tôi hả? Ha, chỉ là một thứ thối nát ghê tởm, định mệnh cái quần.” Tiết Vân Tiệm bị Giang Vãn Tinh nói liên tiếp những lời thô tục mà bối rối.

Chỉ vừa nói được vài câu thì Phó Lâm Uyên đã tới trước, chỉ còn cách Giang Vãn Tinh một cánh tay.

Sau đó, dưới ánh mắt khϊếp sợ của mọi người, chỉ thấy Giang Vãn Tinh bỗng nhiên đẩy Tiết Vân Tiệm trước mặt ra, tiện tay kéo lấy một người qua đường người trong đám đông, sau đó mạnh mẽ ấn đầu người qua đường vào phía sau gáy của mình, dùng hành động chứng minh rõ ràng, cho dù bản thân tùy tiện bị người qua đường đánh dấu cũng tuyệt đối không muốn bị vị hôn phu khốn nạn như Tiết Vân Tiệm đánh dấu.

Người qua đường Phó Lâm Uyên bị họa từ trên trời rơi xuống: ???