Chương 8

“Ưmm.” Cổ họng anh tràn ra tiếng rêи ɾỉ gợi cảm khó kìm nén. Anh buồn bực nói, “Tôi đã nói hết lời rồi. Vào thời điểm này, cậu đừng động dục nữa được không?”

“Cậu có biết đánh dấu vĩnh viễn là gì không?” Thượng tướng hít một hơi thật sâu.

“Đại khái……?” Vệ Diễm không chắc lắm, cậu chớp mắt.

“Sau khi bị đánh dấu tạm thời, trùng cái chỉ sẽ tiến vào trạng thái động dục khi bị ảnh hưởng bởi kỳ động dục của trùng đực.” Thượng tướng tạm dừng một lúc như để thở hổn hển lấy hơi, “Còn đánh dấu vĩnh viễn, chỉ cần trùng đực ý niệm động dục, trùng cái liền sẽ……”

Thượng tướng dường như nói không nên lời, trầm giọng nói, “Hơn nữa, sau khi trùng cái bị đánh dấu vĩnh viễn, thì họ không thể bị những trùng đực khác đánh dấu.”

Hửm?…… Nếu nói như vậy thì giống cái trước mặt này chẳng phải chỉ thuộc về mình cậu sao?

Trong lòng Vệ Diễm có chút kích động.

Sau khi bình tĩnh lại, Vệ Diễm trong lòng nghĩ mà cảm thấy có chút sợ, kia nếu không phải cậu vừa vặn rớt xuống gần nơi tổ chức yến tiệc….. nếu như việc này bị bại lộ sau khi kết hôn…… thì kết cục của anh sẽ thật thê thảm!

Cậu nhìn thấy được những con trùng cái trong xã hội Trùng tộc này thật sự không hề có chút nhân quyền nào!

Thế nhưng, lúc này đây, người nam nhân trước mặt cậu cũng thật quyến rũ đến mê người!

Vệ Diễm đi lên trước, tới gần anh.

Hai người họ vốn xưa nay chưa từng quen biết, lại ở dưới tình huống đầu óc cậu không thanh tỉnh mà trải qua một đêm xuân, vì sao cậu lại nảy sinh du͙© vọиɠ đối với người nam nhân này chứ.

Vệ Diễm có chút không hiểu nổi, người không tin vào tình yêu sét đánh như cậu dường như đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Đối tượng còn là loại hình mẫu cậu chưa từng suy xét qua.

“Ngài không khó chịu sao?” Vệ Diễm khuỵu một chân quỳ giữa hai chân thượng tướng. Cậu cúi người xuống, chống cánh tay bên người anh.

Con ngươi đen nhánh của trùng đực trong suốt như pha lê, đang có chút vô tội nhìn anh.

Diehl cảm thấy bản thân mình đã trải qua bao thăng trầm, kinh nghiệm phong phú, tâm trí vốn kiên định, nhưng anh lại chẳng thể ngờ rằng có một ngày, mình lại thảm bại dưới tay một kẻ vượt ngục.

Tất cả đều là do quyết định nóng vội nhất thời của bản thân khi muốn nhìn xem cái người trùng tên trùng họ này rốt cuộc có phải nhóc con kia không.

Hậu quả của việc nhỏ này lại tựa như tế bào ung thư khuếch tán nhanh chóng vượt khỏi tầm kiểm soát của anh. Từ giao hợp bình thường đến đánh dấu vĩnh viễn, sự việc này nay đã phát triển thành trùng đực vượt ngục bị truy nã toàn vũ trụ, sau cậu bị quân đội truy lùng vì phá hoại lễ đính hôn để rồi phải hiện nguyên hình chạy trốn ngay tại Mẫu Tinh trung ương……

Diehl có chút cạn lời nhìn lên trần nhà, ngay cả những câu chuyện dựng thành phim của tinh hệ thời cổ đại xa xôi cũng chẳng dám viết như thế.

Vệ Diễm thử thăm dò cởi từng chiếc nút áo quân phục còn lại, rồi luồn bàn tay mình vào, cách lớp áo sơmi mà chạm vào phần eo ấm áp.

“……” Diehl hô hấp cứng lại, ý chí đang cực lực giãy giụa, nhưng thân thể nóng bỏng vẫn luôn khao khát được trùng đực chạm vào.

“Khiến trạng thái của ngài không tốt như vậy là lỗi em.” Vệ Diễm cẩn thận châm chước tìm từ, “Về sau em sẽ chú ý, lần này…… để em giúp ngài giải quyết trước nhé?”

Thượng tướng câm nín một hồi, nhóc con này hình như cũng không biết sức hấp dẫn của cậu lại mị hoặc như thế nào.

Chẳng sợ thái độ của cậu cực kỳ ác liệt, cũng không có trùng cái nào có thể từ chối.

Khi nhìn thấy cậu trong phòng giam, anh cũng phải kinh ngạc trước cơ thể hoàn mỹ của tạo hóa này.

Nội tâm thượng tướng cũng không bình tĩnh như vẻ mặt anh bây giờ.

“Cậu……” Diehl vừa mở miệng lại giật mình nhận ra thanh âm của bản thân đã trở nên khàn khàn, hẳn là không có trùng đực nào sẽ thích quân thư như anh đã lạnh lùng, tính tình lại còn cứng ngắc.

Nội tâm anh từ lâu đã không còn kỳ vọng vào việc chính mình có thể kết hôn với giống đực thật lòng yêu anh.

Nếu không phải hệ thống phân phối trùng đực phạm tội thực hiện lao động cải tạo với người có địa vị vô cùng bất bình đẳng so với Diehl có quân công hiển hách, thì chắc gì anh sẽ không chủ động đưa chính mình lên giường của bất kỳ trùng đực nào để phải chịu nhục nhã.

Nhưng nhóc con này là chuyện như thế nào, ấy vậy mà cậu còn có thể động dục?

“Có thể chứ?” Vệ Diễm thấy anh nói một chữ liền do dự, nỗ lực tỏ vẻ ngoan ngoãn lừa gạt.

Tuy nhiên, giọng nói cậu vì bị nhiễm tìиɧ ɖu͙© cũng trở nên thật quyến rũ câu nhân.

Diehl, “……”

“Đến đây đi.” Diehl dường như chịu thua, giang hai tay về phía Vệ Diễm, thả lỏng thân thể.

Tư thế giống như lần đầu tiên Vệ Diễm nhìn thấy anh vậy. Anh giang rộng hai tay cánh tay, bảo hộ dung túng cậu, nhưng gương mặt bị du͙© vọиɠ tra tấn của anh lại gợi cảm khiến Vệ Diễm da đầu tê dại……

Vệ Diễm đột nhiên luồn cánh tay vào vòng eo mềm mại của anh đem người khóa vào sô pha, cậu dùng sức ôm chặt lấy người trước mặt.