Kiếp trước, khi Kiều Tây và Giang Văn Dục sắp kết hôn, ánh trăng sáng của Giang Văn Dục trở về. Lúc này cậu mới biết, cậu chỉ là sự lựa chọn thứ hai của Giang Văn Dục, tất cả mọi người đều cho rằng cậ …
Kiếp trước, khi Kiều Tây và Giang Văn Dục sắp kết hôn, ánh trăng sáng của Giang Văn Dục trở về.
Lúc này cậu mới biết, cậu chỉ là sự lựa chọn thứ hai của Giang Văn Dục, tất cả mọi người đều cho rằng cậu không bằng ánh trăng sáng.
"Kiều Tây chỉ là một đứa trẻ mồ côi, làm sao có thể so sánh với Lâm Vân?"
"Nếu Lâm Vân không bị rơi xuống biển mất tích, Giang Văn Dục sẽ không đính hôn với Kiều Tây."
"Vào ngày sinh nhật của Kiều Tây, Giang Văn Dục đã đi tìm Lâm Vân ——"
Sau đó, khi trận mưa lớn kéo dài ba tháng ập đến, Giang Văn Dục đã vì ánh trăng sáng mà bỏ rơi Kiều Tây.
---
Sống lại một đời, Kiều Tây lập tức tích trữ vật tư, mua lương thực, dầu ăn, chuẩn bị vũ khí, ứng phó với thiên tai bão lụt, không thèm để ý đến Giang Văn Dục, tiện thể nhặt cho mình một chú chó săn nhỏ.
---
Nghe tin Kiều Tây chủ động đề nghị chia tay, phản ứng của mọi người đều khác nhau.
Bạn bè cau mày: "Cậu ta lại giở trò gì vậy? Cậu quá chiều chuộng cậu ta rồi."
Bạn học hừ lạnh: "Vài ngày nữa sẽ quay lại làm hòa với cậu thôi."
Họ hàng cười khẩy: "Nó sao nỡ rời xa con được chứ."
Nghe vậy, Giang Văn Dục chỉ gật đầu, thản nhiên đáp: "Vài ngày nữa cậu ta sẽ quay lại thôi."
Chỉ là bọn họ chờ rồi lại chờ, chờ mãi, chờ mãi, lại phát hiện Kiều Tây không những không có chui đầu vào rọ, ngược lại còn chờ đến lúc bão táp ập đến, tất cả bọn họ đều bị dồn đến mức mặt mày xám xịt, lúc hối hận không kịp, Kiều Tây lại đang cùng người yêu mới của mình vừa ăn lẩu vừa uống coca!
Hay quá, mau mau ra chương mới đi