Đại khái chính là câu chuyện về nhiều nhân vật trong các truyện ngược văn bỗng nhiên tỉnh ngộ, vứt bỏ cái gọi là hận thù, trở thành những con cá mặn vui vẻ. Chuyện xưa thứ nhất: Đời trước, Tô Tri là m …
Đại khái chính là câu chuyện về nhiều nhân vật trong các truyện ngược văn bỗng nhiên tỉnh ngộ, vứt bỏ cái gọi là hận thù, trở thành những con cá mặn vui vẻ.
Chuyện xưa thứ nhất:
Đời trước, Tô Tri là một tiểu bạch liên lạnh lùng, sau khi phá sản, dù nghèo vẫn giữ vững chí khí. Thật không may, cậu bị một tổng tài có du͙© vọиɠ kiểm soát mạnh mẽ để ý, trở thành con chim Hoàng Yến trong lòng bàn tay của tổng tài hắc hóa, dù cố gắng chống cự đến mấy cũng không thể có được tự do mà cậu khao khát.
Ngoài tiền bạc và tình yêu của tổng tài, cậu chẳng có gì cả!
Cho đến khi tổng tài bất ngờ qua đời, Tô Tri mới giành lại tự do. Sau khi làm việc 996* suốt nửa đời người, cuối cùng cậu cũng rơi nước mắt hối hận.
Tô Tri: "Đã từng có một công việc với lương tháng mười vạn, thưởng cuối năm bằng một căn nhà, không cần làm việc, không đánh giá KPI, ăn ở bao trọn gói, còn kèm theo ông chồng siêu cấp đẹp trai với tám múi cơ bụng si tình đặt trước mặt, nhưng mình lại không biết trân trọng…"
Sau đó, cậu trọng sinh.
Tô Tri: "Tốt quá rồi! Nhanh chóng nằm xuống bắt đầu lười biếng! [Chồng ơi, cơm cơm, đói đói.jpg]"
Tổng tài: "Chim Hoàng Yến của tôi hình như có gì đó không đúng. [nghi ngờ.jpg]"
Chuyện xưa thứ hai:
Bạch Mục Tinh là một omega cấp S hiếm thấy suốt trăm năm, độ tương thích với bốn alpha cấp S của đế quốc đều đạt 100%.
Đời trước, mặc dù cậu có chiến công, nhưng vì tuyến thể đặc biệt, cậu bị cuốn vào cuộc tranh giành của vô số alpha, không ai quan tâm đến mong muốn sống một cuộc sống bình thường của cậu. Thể chất đặc biệt làm cậu trở thành mục tiêu ghen tị và hãm hại, cuối cùng chết trong dòng chảy hỗn loạn của ngân hà.
Trở lại một lần nữa, Bạch Mục Tinh quyết định cắt bỏ tuyến thể của mình, trở thành một người bình thường.
Người bình thường Bạch Mục Tinh mang theo số tiền hưu trí khổng lồ, đến một hành tinh nông mục ở biên giới đế quốc, bắt đầu cuộc sống cá mặn làm nông dưỡng lão.
Tiện thể yêu đương qua mạng với một beta đẹp trai, cuối cùng cũng hoàn thành lý tưởng "tìm một người thật thà để kết hôn".
Ngoại trừ việc người chồng nhỏ như học sinh tiểu học quá dính người, và Bạch Mục Tinh thường xuyên bị đau lưng, thì cuộc sống tổng thể vẫn rất lý tưởng.
Cho đến khi tên tra công từng dây dưa với cậu không dứt đuổi đến hành tinh nông mục, người chồng thật thà mà cậu luôn nghĩ lại đột nhiên bẻ gãy chân tra công cấp S bằng tay không.
Dưới cơn giận dữ, thân hình lộ ra không phải ai khác chính là quốc vương của dị tộc mà cậu từng giao đấu trên chiến trường.
Bạch Mục Tinh: ...Bị lừa hôn rồi!
Người giả dạng làm đại sư tử cá mặn để lừa hôn: Meo meo meo.
Chuyện xưa thứ ba:
Tạ Thanh Toái là quyền thần lũng đoạn triều chính, y cúc cung tận tụy suốt mười năm, dốc hết tâm sức giúp vị hoàng đế thanh mai trúc mã giữ vững giang sơn, đầy rẫy vết thương chồng chất. Cho đến khi mọi chuyện kết thúc, y lại nhận được mật chỉ của hoàng đế ra lệnh trừ khử cánh tay đắc lực của mình.
Tạ Thanh Toái: "Mệt rồi, không hầu hạ nữa, ai thích thì cứ làm đi :)"
Từ đó, quần thần phát hiện, Tạ đại nhân vốn lạnh lùng cao ngạo đã thay đổi, người luôn nghiêm khắc với bản thân bây giờ lại bắt đầu thượng triều trễ, hạ triều liền ăn chơi đàng điếm, từ một đoá hoa cao ngạo biến thành một kẻ ăn chơi trác táng.
Tại tiệc đón tiếp của Nhϊếp Chính Vương, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào vũ nữ kiều diễm, chỉ có một ánh mắt tham lam như sói xuyên qua đám đông rơi xuống Tạ Thanh Toái đang ngồi ở góc khuất.
Tạ Thanh Toái ngẩng lên nhìn, chạm phải đôi mắt đầy tham lam và dã tâm của Nhϊếp Chính Vương.
Đêm đó, y say đến lợi hại, buông thả bản thân cùng người này lăn lộn với nhau.
Tiểu hoàng đế trằn trọc mãi, để chống lại Nhϊếp Chính Vương đến kinh thành, cũng như để thỏa mãn tâm tư không dám nói ra của mình, quyết định kéo Tạ Thanh Toái nổi danh khắp kinh thành lại.
Hắn ta vi hành, lo lắng đẩy cửa Tạ gia, lại thấy người mà mình mong nhớ đang bị Nhϊếp Chính Vương ôm vào lòng.
Nhϊếp Chính Vương: "Vợ ngươi fine, sau này mine."
Chuyện xưa thứ tư: Chủ nhân yêu ma lười biếng, mềm mại vs Ma vương hắc hóa ngốc nghếch ngày nào cũng nhỏ nước dãi vì vợ.
---
*996 là thuật ngữ chỉ thời gian làm việc từ 9 giờ sáng đến 9 giờ tối, 6 ngày một tuần, phổ biến ở một số công ty Trung Quốc.
Hóng quá, nhanh nhanh ra chương mới đi