Chương 7: Nữ chính thật ngây ngốc

Tác giả: Duật Thiên Sử

Edit by Laocuu

“Ai biết được cô có phải cái loại chỉ yêu anhh rể của mình không!” Vân Thư khinh bỉ nói.

“Em dù cho có tâm lý biếи ŧɦái, cũng không có khả năng yêu tên biếи ŧɦái Cố Dực chết tiệt kia!” Vân Hi không chút do dự buột miệng thốt ra những lời ghét bỏ.

Rốt cuộc không có gì quan trọng bằng mạng chó của mình cả!

“Cô tại sao lại có thành kiến và địch ý lớn như vậy với anh Cố Dực chứ? Có phải vì cô không chiếm được tình yêu của anh Cố Dực, cho nên vì yêu mà sinh hận không?” Vân Thư kinh ngạc mà nhìn Vân Hi cũng hỏi.

“Chị gái à, vì sao chị lúc nào cũng cột em với Cố Dực thành một đôi vậy? Em nói thẳng thắn vậy, em có thể yêu chị cũng không có khả năng yêu Cố Dực đâu, chị hiện tại có thể tin tưởng em rồi chứ?”

“ Tôi là chị ruột của cô, chúng ta có cùng một huyết thống, cô không thể yêu tôi đươc!” Vân Thư vội vàng xua tay kháng cự nói.

Vân Hi không thể nhịn được nữa mà liếc mắt xem thường, cô rốt cuộc là đắc tội ai, muốn cho nàng thừa nhận như vậy cẩu huyết!

Giây tiếp theo, Vân Hi chỉ có thể nhận mệnh, bởi vì vị nữ chr đơn thuần lại thiện lương như thế này chính do mình đắp nặn. Cho dù cô có tức đến hộc máu cũng chỉ có thể chịu đựng mà thôi.

Đây đúng là tự làm tự chịu mà!

“Chị, con mắt nào chị thấy em thích Cố Dực vậy?” Vân Hi chỉ có thể nhẫn nại hỏi.

“ Trước kia, cô công khai tỏ tình với anh Cố Dực trước toàn thể bàn dân thiên hạ. Hiện tại vì có thể gả cho anh Cố Dực thậm chí không từ thủ đoạn leo lên giường anh ấy, còn hỏi tôi con mắt nào nhìn thấy sao?” Vân Thư không thể tượng tượng nổi trừng mắt nhìn Vân Hi, tức giận đáp.

Vân Hi vỗ đầu, mặc kệ chính mình như thế nào giải thích Vân Thư cũng đều nghe không vào, hiện tại chỉ có thể cứu vãn bằng cách giả ngu vậy

“Chị, nếu em nói em là bệnh nhân tâm thần, chị có tin tưởng em không?”

Vân Thư có tin lời cô nói hay không, cô không biết, nhưng lúc này ánh mắt Vân Thư nhìn cô như nhìn bệnh nhân tâm thần vậy.

“Thật sự, em không yêu Cố Dực, em chỉ nhìn hắn không vừa mắt hắn nên biểu hiện như vậy khiến hắn ngột ngạt, khó chị. Chị cũng biết Cố Dực là người trời sinh đã có tính nhạt nhẽo, lương bạc, hơn nữa còn sợ người khác đeo bám làm phiên hắn. Em đây thực sự nhìn thấy hắn là ghét vì vậy mới làm một số hành động não tàn để quấy rối hắn.” Vân Hi tiếp tục thêm mắm thêm muối mà giải thích nói.

“Thật sự?” Vân Thư có chút khó có thể tin mà nhìn Vân Hi, trong giọng nói lại không kìm chế được niềm vui sướиɠ.

“Không thật thì sao ạ? Nhưng em cũng phải nói chị nhé, nếu chị cảm thấy em thích Cố Dực, vì cái gì mà không cùng em đoạt anh ta?”

“Ai cùng cô đoạt Cố Dực! Tôi cùng anh Cố Dực là lưỡng tình tương duyệt, còn cô là người một hai phải thò chân vào cướp đoạt.” Vân Thư tức khắc không cao hứng mà phản bác nói.

“Cố Dực có tỏ tình với chị chưa?” Vân Hi rất có hứng thú hỏi.

“……” Vân Thư lập tức bị làm khó, cuối cùng căng da đầu nói, “Người sáng suốt đều nhìn ra được , tôi cùng anh Cố Dực là lưỡng tình tương duyệt, một cặp xứng đôi!”

“Đúng, đúng, hai người là trời sinh một đôi. Chị, hiện tại chị tin em rồi chứ, có như vậy chúng ta mới có thể cùng một mặt trận được. Nếu như chị cùng em đối nghịch, chúng ta chính là nội chiến, cuối cùng không cần Cố Dực tính kế chúng ta, chúng ta đã lưỡng bại câu thương rồi.” Vân Du tiếp tục dụ hoặc nói

“Cố Dực ca vì cái gì mà muốn tính kế chúng ta?” Vân Thư kinh ngạc hỏi.

“Ai mà biết tên biếи ŧɦái đó vì cái gì chứ!” Vân Hi phun tào nói.

“Tôi không cho phép cô nói anh Cố Dực như vậy.”

“Được rồi,được rồi , Anh Cố Dực của chị là người hoàn mỹ nhất trên đời này. Nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là chị không cùng em nghĩ cách giải quyết thì em sẽ thật sự cùng Cố Dực đính hôn, kết hôn. Đến lúc đó chị có nhảy sông Hoàng Phố cũng vô dụng thôi.” Vân Hi hướng dẫn từng bước nói.

“Vậy cô muốn tôi phải làm sao bây giờ?” Vân Thư sốt ruột nói.

“Trước tiên chị đừng nóng vội, chờ em suy nghĩ đã.” Vân Hi đáp, một lát sau, đột nhiên trong đầu linh quang thoáng hiện, bắt lấy Vân Thư tay, hưng phấn mà nói, “Phía trước không phải bởi vì em cùng Cố Dực ở chung một phòng tạo thành hiểu lầm sau đó mới đổi thành em cùng Cố Dực đính hôn sao? Lần này không bằng thừa dịp sửa thiệp mời đính hôn, đem nhà gái tên từ Vân Hi sửa vì Vân Thư, thiệp mời phát ra đi sau, tất cả mọi người đều biết là Cố Dực cùng Vân Thư muốn đính hôn. Nhà họ Cố rất coi trọng thể diện, đến lúc đó cho dù Cố Dực có muốn sửa cũng không có khả năng, hai người không phải có thể thuận lợi đính hôn kết hôn.”

“Như vậy có thể chứ?” Vân Thư chần chờ mà nhìn Vân Hi.

“Vậy Chị biện pháp tốt hơn sao?” Vân Hi hỏi ngược lại.

Edit by Laocuu

Vân Thư xấu hổ mà lắc lắc đầu,

“Chính là, trước khi thiệp mời được phát đi sẽ phải kiểm tra một lần nữa, đến lúc đó không phải sẽ bị lộ sao?”

“Vậy thì chúng ta mua chuộc người kiểm tra, Chị cứ chuẩn bị một tâm hồn đpẹ làm cô dâu mới đi!” Vân Hi cười tủm tỉm mà đáp.

“Như vậy thật sự có thể chứ? Anh Cố Dực mà biết có tức giận không?”

“Chị không phải nói hai người là lưỡng tình tương duyệt sao, Cố Dực có thể cưới chị, vui còn không hết chứ làm sao còn tức giận được”

“Cô nói cũng có lý!”

“Vốn dĩ chính là như vậy!”

Cứ như vậy, Vân Hi cùng Vân Thư hợp tác với nhau, tính toán tráo thiệp cưới đổi cô đâu từ Vân Hi sang Vân Thư

Chỉ là biện pháp đã có nhưng thực hiện có chút khó khăn.