Tác giả: Duật Thiên Sử
Edit by Laocuu
“ Em cảm thấy hai đứa nó ở bên nhau có thích hợp không ?” Hách Thanh Phương vừa đi vừa hỏi em trai của mình
“Vấn đề chị cả nên hỏi Cố Dực mới đúng.” Hách Chính mỉm cười đáp.
“Không biết Cố Dực có bị bỏ bùa mê thuốc lú gì không mà đột nhiên quyết tâm muốn cưới cô ta.” Hách Thanh Phương thở dài một hơi.
“Có lẽ là bởi vì thích.”
“Thích cái gì nha, từ trước đến giờ chị chưa từng nghe nó nói thích Vân Hi, nếu như nó thích thì đã sớm cưới về từ lâu rồi. Vài năm nay, nha đầu Vân Hi này lúc cũng làm thủ đoạn câu dẫn nó. Chị chưa thấy đứa con gái nào không biết xấu hổ như cô ta.”
“Cố Dực luôn luôn thông minh, em tin tưởng nó đưa ra lựa chọn như vậy là có lý do. Chị không cần lo nghĩ quá đâu.”
“Chị chỉ sợ thằng nhóc này thông mình cả đời hồ đồ một ngày thooi.” Hách Thanh Phương bất đắc dĩ nói.
“Chị cả, con cháu tự có phúc của con cháu.”
“Ừ, cũng đúng.”
“Tối nay em muốn ăn cá kho chị nấu!” Hách Chính nói sang chuyện khác nói.
“Được, chị biết mà, sáng nay chị đã chuẩn bị từ sớm rồi.” Hách Thanh Phương cười.
Bà biết tính của em trai mình, không tranh không đoạt, không thích dị nghị, bàn luận thị phi về người khác.
Bình thường bà sẽ không cùng em trai nói những chuyện này, chỉ là lần này việc Cố Dực làm thật khác thường, bà thực sự không hiểu được nó.
Edit by Laocuu
Đi vào phòng khách, Vân Hi đã thấy cậu nhỏ ngồi trên sô pha, áo khoác đã cởi bỏ chỉ mặc mỗi áo sơ mi cùng quần tây, ôn tồn lễ độ, quả thật chính là cái giá treo quần áo mà. Cô nhìn đến ngây người, bất giác tự động hương về cậu nhỏ mà đi, còn đi chưa được hai bước đã bị Cố Dực kéo lại. Cô mờ mịt quay đầu nhìn hắn liền bị hắn trừng mắt một cái, sau đó bị Cố Dực kéo về ngồi đối diện với cậu nhỏ.
“Bọn họ xác thật đã bắt đầu hành động.” Cố Dực nói.
Vân Hi khó hiểu mà nhìn Cố Dực, hắn đang nói cái gì khỉ gì vậy?
“Chó nóng nảy cũng nhảy tường mà !” Hách Chính đáp.
Vân Hi lúc này mới phản ứng lại, Cố Dực căn bản không phải nói với cô.
“Cháu đã bố trí tốt, hiện tài chỉ cần chờ bắt ba ba trong rọ.”
Đầu của Vân Hi có chút căng, có phải cô không nên ngồi ở đâyđể tránh phải nghe những lời không nên nghe? Bằng không lỡ như xảy ra vấn đề gì, cô sẽ trở thành đối tượng bị tình nghi đầu tiên, rõ ràng cô nghe cái gì cũng không hiểu mà ahuhu!
“Cháu tính làm theo kế hoạch đầu tiên!”
“Cô ấy sẽ đồng ý sao?”
“Việc này không phải do cô ta quyết định.”
Vân Hi rất muốn trợn trắng mắt, bọn họ rốt cuộc đang nói cái gì đây?
Vân Hi đơn giản cầm lấy di động, bọn họ nói bọn họ, cô chơi di động của cô, hai bên không liên quan đến nhau.
Nhưng giây tiếp theo, cô lại thấy không ổn, biết đâu bọn họ lại thấy cô như vậy lại càng nghi ngờ cô. Vân Hi đành phải đưa điện thoại di động đặt về chỗ cũ, không có gì để làm, cô đành tay chống cằm thưởng thức sắc đẹp của cậu nhỏ. Người đâu gì mà đẹp như vậy nha, ngũ quan tinh xảo, cho dù điêu khắc cũng chưa chắc làm được hoàn mỹ như vậy!
“Khụ…… Khụ……”
Kẻ nào to gan quấy nhiễu cô ngắm mỹ nhân, thật đáng ghét.
“Vân Hi!!!”
Vân Hi lúc này mới phản ứng, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Cố Dực trừng mắt nhìn mình, hắn tại sao cứ thích trừng mắt nhìn mình nhỉ?
“Làm sao vậy? Tôi chả làm cái gì sai cả!”
Vân Hi phủ đầu.
“Tôi vừa hỏi cô, cô muốn cử hành hôn lễ theo kiểu trung hay kiểu tây?” Cố Dực hận không thể mở đầu của Vân Hi ra, nhìn xem bên trong rốt cuộc có thứ gì.
“Hôn lễ của tôi cùng cậu nhỏ sao?” Vân Hi thiên chân vô tà mà nhìn cậu nhỏ hỏi.
Cậu nhỏ quay đầu nhìn về phía cô, ánh mắt trước sau như một trầm tĩnh như nước.
“Vân Hi!!!” Cố Dực tức giận đến hận không thể hiện tại liền bóp chết Vân Hi.
Vân Hi lúc này mới tỉnh táo lại, Cố Dực hỏi tự nhiên là hôn lễ của cô và hắn.
Cô quay đầu nhìn về phía Cố Dực, sắc mặt tái một chút, sợ hãi hỏi,
“ không phải anh nói, chỉ cần tôi biểu hiện tốt hôn lễ liền hủy bỏ sao?”
Cốt truyện cư nhiên một chút cũng không vì ý chí của cô mà thay đổi, ngày cô chết vẫn luôn đang chờ cô.
“Vậy cô biểu hiền tôtsao?” Cố Dực nghiến răng nghiến lợi nói.
“……” Vân Hi buồn bực, “Cho dù không tốt, anh cũng nên cho tôi cơ hội sửa chữa chứ! Làm sao có thể trực tiếp phán tử hình như vậy?”
Cố Dực trừng mắt với Vân Hi, đã tức giận đến nói không ra lời.
Cơm tối bắt đầu khi chủ gia đình – Cố Chiêu trở về
Vân Hi ngồi nghiêm chỉnh, không dám lỗ mãng, cô vẫn muốn biểu hiện lại thật tốt. Chỉ là bâu không khí dùng bữa của nhà họ Cố, đối với cô mà nói , sơn hào hải vị mỹ thực nhân gian đặt trước mặt cũng không ăn ngon được.
Truyền thông của nhà họ Cố, chỉ cần mọi người ở nhà đều phải ăn cơm cùng nhau, vị trí đều dựa theo bối phận mà sắp xếp.
Vân hi ngồi bên cạnh Cố Dực, vị trí này vốn là của em gái hắn – Cố Ngân Hà, nhưng hôm nay có thêm cô liền ngồi lui xuống một chỗ.
Đồ ăn thì mỗi người một phần. Giờ phút này, Vân Hi như ngồi trên đống lửa, cô thấy bầu không khí của nhà họ Cố quá nghiêm túc, như vậy không sợ không tiêu hóa được sao?
Vân Hi ngồi một bên suy nghĩ miên man, tay thì gắp thịt viên, kết quả thịt viên không có gắp được, giữa đường rơi vào trong bát của Cố Dực.
Vân Hi tức khắc trừng lớn hai mắt, Không thể tin được hình ảnh trước mắt mình, thịt viên của cô lại nằm trong bát của Cố Dực, trong bát, trong bát..
“Em ăn đi!” Cố Dực gắp trở lại trong bát cô.
“Em nghĩ anh thích ăn nên mới gắp cho anh!” Vân Hi ngẩng đầu mỉm cười đáp.
Không phải muốn cô biểu hiện thật tốt sao? Đây chính là cơ hội để biểu hiên nha!
Cố Dực không nói gì nữa, gặp cho Vân Hi một viên thịt khác, lại gắp một miếng sườn.
Vân Hi có điểm hoài nghi, Cố Dực là đem những thứ hắn không muốn ăn đều gắp cho cô.
Dưới ánh mắt “ôn nhu” của Cố Dực, cô chỉ đành phụng mệnh ăn đồ ăn
Cô cảm thấy về sau mình sẽ không bao giờ muốn ăn thịt viên nữa.
Người nhà họ Cố đều thấy được Cố Dực rất tốt với Vân Hi.
Một người có thói sạch sẽ như Cố Dực, đừng nói là người khác gắp đồ ăn cho hắn, ngay cả chạm vào mâm đồ ăn hắn đều sẽ không ăn nữa. Nhưng Vân Hi gắp thịt viên cho hắn, hắn chẳng những ăn, còn chủ động gắp sườn cho Vân Hi
Cố Chiêu tuy rằng chưa nói cái gì, nhưng nhìn thầy tình cảm vợ chồng son tốt như vậy hắn thật cao hứng.
Mà Vân Hi vì muốn biểu hiện tình cảm với Cố Dực, nhưng lại muốn biểu hiện điểm không tốt của mình, hai người nắm chắc đúng mực cùng chừng mực,
Thật sự có chút làm khó cô. Vân Hi đang nghĩ bước tiếp theo mình nên làm gì thì nghe được Cố Chiêu ngữ khí hòa ái nói:
“Vân Hi, hôn lễ của con cùng Cố Dực đã chọn được ngày, con muốn tổ chức hôn lễ như thế nào cứ việc nói với Cố Dực, nó sẽ cho người chuẩn bị thật tốt.”
Vân Hi cho rằng chính mình nghe lầm, một phút kích động đem cái bát trong tay bẻ làm hai!!!
Cố Ngân Hà tức khắc trừng lớn hai mắt, kinh hô ra tiếng.
Vân Hi cúi đầu nhìn cái bát chia làm hai nửa, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Trưởng bối nhà họ, ngữ khí thành khẩn hỏi,
“Bác trai, bác gái, nếu cháu nói đây là điềm gở, mọi người có tin cháu không?”