Chương 18

Nàng ở trên cao nhìn xuống, ánh mắt bễ nghễ.

Dáng vẻ này của nàng khiến Triệu Cảnh Văn rung động đến mức thở sâu hai cái.

Diệp Toái Kim mỉm cười, kéo vạt áo hắn ra...

Bùi Liên, ngươi nhìn cho rõ.

Nam nhân này ti tiện biết bao.

Hắn nên được sinh ra để phục vụ chúng ta như thế này.

Bùi Liên, ngươi có tiền đồ một chút đi!

Trong Hậu cung luôn luôn có người mới, mềm mại như hoa, eo nhỏ như liễu.

Mồng một và mười lăm mỗi tháng, Hoàng Đế đều kiên trì ở lại chính cung của Hoàng Hậu. Trước giờ, Diệp Toái Kim không thiếu thứ này.

Chỉ có Bùi Liên, nàng ấy tựa vào cửa cung mong mỏi Hoàng Đế triệu hạnh, thậm chí còn u oán đến mức bị người ta viết thành bài thơ.



Cung oán.

Ngay cả Đại Hoàng Tử, nhi tử thân sinh của nàng ấy cũng không nhìn nổi.

Ai cũng hiểu rõ, Triệu Cảnh Văn sẽ không cho nàng ấy cơ hôi sinh ra đứa con trai thứ hai. Có một hài tử mang huyết mạch của Bùi gia đã khiến hắn không thể nào an tâm rồi.

Hắn làm Hoàng đế rồi, sẽ không cho phép trên đời này lại có Diệp gia quân, Bùi gia quân, trên đời này chỉ có thể có thân quân của Hoàng Đế.

Hắn không cho phép những lực lượng mà hắn hoàn toàn không thể nào khống chế tụ họp lại một chỗ vì huyết mạch của hài tử nào đó. Mặc dù đứa nhỏ này là trưởng tử thân sinh của hắn, nhưng cũng bởi vì nó là trưởng tử, nếu trên người nó lại có lực lượng như vậy, sau khi nó lớn sẽ trở thành uy hϊếp của hắn.

Trước khi chết, Bùi Liên đã gửi gắm đứa bé kia cho nàng.

"Nương nương không có hài tử, nó lại không có mẹ, hai người các người ở cùng nhau là hay nhất." Nàng ấy yếu ớt nhìn nàng: "Nương nương, sau này... Nó chính là nhi tử của người."

Nhưng cuối cùng đứa bé kia vẫn chết.

Nó treo cổ tự tử ở nơi giam cầm.

Diệp Toái Kim cũng chẳng còn cách nào.



Trời ạ, cuối cùng cũng chẳng có phụ tử.

Nha hoàn ngồi dưới hiên chơi đom đóm.

Trong phòng vẫn mãi chẳng hề gọi người, người hầu như nàng ta cũng hơi nhàm chán, không khỏi che miệng ngáp một cái, bỗng nhiên nghe thấy bên trong bảo: "Mang nước đến đây, ta muốn tắm."

Nha hoàn mừng rỡ: "Vâng!"

Lập tức chạy đi truyền lời.

Rất nhanh, Triệu lang quân đã trở về, phòng bếp nhỏ vẫn đang đun nước nóng để có thể dâng lên bất cứ lúc nào.

Vợ chồng trẻ ân ái biết bao nhiêu, đáng tiếc, bọn họ không có hài tử.

Đại tiểu thư dùng thực lực của nữ nhi đè bẹp của họ hàng, chưởng khống Diệp gia Bảo, cuối cùng phải đánh đổi một số thứ.

Nha hoàn đè xuống sự tiếc nuối trong lòng, đi chuyển nước.

Trong nhà giữa đang bận bịu, lúc đám bà tử cầm thùng ra ra vào vào, Đoàn Cẩm một thân quần áo sạch sẽ bước đến nhanh như gió.