Chương 14: Nguy hiểm trong nháy mắt

“Triệu tiên sinh, có thể đưa điều khiển từ xa cho chúng tôi không? Chúng tôi phải đi rồi.” Ôn Mộ Sanh nhìn người đàn ông đeo kính Triệu Hồng vẫn luôn im lặng thỉnh thoảng quay lại nhìn về phía cửa, cười hỏi.

“Cái này…… Các anh không chờ cậu bạn kia quay lại sao?” Triệu Hồng ngẩn người.

“Không cần lo lắng, cậu ấy không nhìn thấy chúng tôi thì nhất định sẽ ra ngoài tìm chúng tôi.”

“Hay là……” Ôn Mộ Sanh nhếch môi cười lạnh hỏi: “Anh không muốn đưa điều khiển từ xa cho chúng tôi hở?”

“À, đúng rồi, quên nói với anh, trên cổ của cô bạn gái vừa nãy của anh hoàn toàn không có sợi dây chuyền nào cả.”

“……” Triệu Hồng sửng sốt, ánh mắt tức khắc trở nên hung ác, gã cười ha ha hai tiếng, “Đúng là tao không định đưa điều khiển từ xa cho chúng mày đấy, hơn nữa, kết cục của chúng mày sớm muộn gì cũng giống con đàn bà kia thôi!”

Triệu Hồng vừa dứt lời, một bóng người đột nhiên xuất hiện phía sau ghế sô pha mà nhóm Ôn Mộ Sanh đang ngồi! Bóng người hung hăng bóp chặt cổ của Ôn Mộ Sanh!

“Ưm!” Ôn Mộ Sanh nhíu chặt mày, không thể hô hấp, sao người này lại đột nhiên xuất hiện thế này?!

Quý Sâm tấn công anh Huy, đối phương hình như cũng là người luyện võ, gã buông Ôn Mộ Sanh rồi lao vào đánh nhau với Quý Sâm, hơn nữa, bởi vì dị năng của anh Huy là dịch chuyển, các đòn tấn công của Quý Sâm đều thất bại nhiều lần, cũng không thể sử dụng dị năng hệ hỏa trong không gian nhỏ này, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà lại rơi vào thế bất lợi.

Triệu Hồng đứng ở cửa nhìn bọn họ đánh nhau, bộ dạng rất tự tin.

Ôn Mộ Sanh ho khan lấy lại hơi thở, hắn nhìn động tác của anh Huy, đối phương luôn là dịch chuyển không ngừng, rất khó dùng đóng băng được.

“Để tôi.” Bạch Cảnh Chi lạnh lùng nói.

Quý Sâm nghe được lời của Bạch Cảnh Chi thì nhanh chóng bước sang một bên, Bạch Cảnh Chi mặt không cảm xúc tấn công, khả năng cận chiến của hắn yếu hơn bộ đội đặc chủng Quý Sâm, anh Huy thấy thế, cũng không trốn tránh mà mạnh mẽ đánh trả.

Bạch Cảnh Chi khó khăn lắm mới né được nắm đấm của đối phương, anh Huy hừ cười một tiếng, “Xem mày còn dám nói ‘để tôi’ nữa không?” Trước kia gã từng đấu ở sàn đấu ngầm, người bình thường hoàn toàn không đánh lại gã!

Anh Huy không ngừng vung nắm đấm, mỗi cú đấm đều hướng về điểm trí mạng của của Bạch Cảnh Chi, vô thức quên luôn sử dụng dịch chuyển tức thời.

Bạch Cảnh Chi đột nhiên bắt lấy cánh tay anh Huy, xẹt một tiếng tia sét từ lòng bàn tay của Bạch Cảnh Chi trực tiếp bay thẳng vào người đàn ông trước mặt!

“Á ——” Cơ thể của anh Huy đột nhiên run lên! Vội vàng dịch chuyển cách xa Bạch Cảnh Chi, nửa quỳ trên mặt đất thở hổn hển.

Ánh mắt của Bạch Cảnh Chi liếc nhìn Ôn Mộ Sanh.

Ôn Mộ Sanh không cần hắn nhắc nhở, khi vừa nhìn thấy anh Huy đứng yên thì đã lập tức đóng băng đối phương!

Triệu Hồng nhìn thấy anh Huy bị sấm sét làm bị thương, hai mắt trợn to không thể tin nổi, vừa rồi dùng nhiều dị năng gϊếŧ xác sống như thế, vậy mà bọn họ vẫn còn dư sức sao?! Vốn dĩ cho rằng anh Huy đối phó với ba người đã hao hết dị năng này sẽ dễ như chơi chứ!

Mẹ nó! Gã cũng không thể thua ở nơi này!

Triệu Hồng nhìn Ôn Mộ Sanh đưa lưng về phía gã đang dùng dị năng đóng băng anh Huy, một dây leo rắn cắt lặng lẽ mọc ra từ lòng bàn tay, gai trên đó còn sắc hơn nhiều so với dây leo rắn cắt thông thường, dị năng hệ mộc có thể dùng hạt giống kiểm soát sự phát triển của thực vật, cũng có thể biến đổi và tăng cường sức mạnh của thực vật ở một mức độ nhất định.

Khi dây leo có gai chuẩn bị bay về phía Ôn Mộ Sanh đâm thủng cơ thể của hắn, thì phía sau truyền đến tiếng kêu dồn dập lo lắng của Yến Ly: “Cẩn thận sau lưng!”

Triệu Hồng nhìn thấy Yến Ly ở cách xa hai ba mét, ánh mắt hung ác, dây leo đổi hướng ở trên không trung rồi lao nhanh về phía Yến Ly!

Yến Ly không có dị năng càng dễ đối phó hớn! Gã phải bắt được Yến Ly làm con tin!

Tốc độ của dây leo rất nhanh, ngay sau khi Yến Ly vừa nhắc nhở bọn họ xong, còn còn chưa kịp thở một hơi thì dây leo đã bay tới trước mặt cậu!

Yến Ly không ngờ Triệu Hồng lại quay sang tấn công mình, trong khoảng thời gian ngắn không thể động đậy, cậu vừa mới chạy như bay lên đây, chân vẫn còn hơi mềm, vừa rồi khi nhìn thấy nhóm Ôn Mộ Sanh gặp nguy hiểm thì theo bản năng hô lên, kết quả hiện tại biến thành cậu gặp nguy hiểm rồi.

Toi rồi —— đồng tử Yến Ly co rụt lại, dây leo đã gần ngay trước mắt, cậu có muốn trốn vào không gian cũng cũng không còn kịp nữa!

Phía sau Triệu Hồng, từng đợt khí lạnh ập đến như vũ bão! Khí lạnh này nhanh chóng bao bọc quanh dây leo, trong khoảnh khắc vừa tiếp xúc lẫn nhau ——

Rắc rắc, băng tuyết chạy dọc theo dây leo nhanh chóng lao về phía trước, trong nháy mắt hoàn toàn đóng băng toàn bộ dây leo ở tại chỗ, cuối cùng không thể tiến lên thêm một bước nào!

Yến Ly nhìn đám dây leo chỉ cách mình mấy centimet, hô hấp căng chặt hồi lâu mới thở phào nhẹ nhõm.

Mà cùng lúc với Ôn Mộ Sanh ra tay, Quý Sâm và Bạch Cảnh Chi cũng lập tức tấn công Triệu Hồng, thế là Triệu Hồng hưởng trọn đòn combo lửa và sấm liền nửa chết nửa sống mà ngã xuống mặt đất, hơi thở thoi thóp.

“Yến Ly, không sao chứ?” Ôn Mộ Sanh vội vàng chạy đến trước mặt Yến Ly, Quý Sâm và Bạch Cảnh Chi dọn xong Triệu Hồng cũng theo sát sau đó.

“Không sao……” Yến Ly phục hồi tinh thần lại, nhìn ba người trước mặt, trong lòng có chút phức tạp.

“Không sao thì tốt.” Ôn Mộ Sanh thở phào nhẹ nhõm một hơi, cười xoa xoa đầu tóc của Yến Ly.

“Đừng sợ.” Giọng điệu Quý Sâm bình tĩnh lại mang theo một tia dịu dàng, từ từ làm dịu đi trái tim đang đập mạnh vì vừa trải qua giây phút sinh tử của Yến Ly.

Vẻ mặt của Bạch Cảnh Chi vẫn lạnh lùng, hắn nghiêm túc đánh giá Yến Ly một phen, sau khi xác định đối phương thật sự không bị thương thì mới thu hồi ánh mắt.

Yến Ly nhìn thấy mấy người đàn ông quan tâm mình, có chút không được tự nhiên mà cụp mắt, cậu phải cảm ơn bọn họ mới được……

“Tên quản lý này quả nhiên là dị năng hệ mộc.” Ôn Mộ Sanh nhìn Yến Ly, hắn nhìn ra đối phương căng thẳng, cho nên nói sang chuyện khác, “Cô bạn gái mà trước đó gã nói, tôi nhìn thấy trên người cô ấy có chi chít vết đâm nhỏ, lúc ấy tôi còn không biết đó là cái gì, nhưng khi nhìn thấy cây thực vật ở trong văn phòng của gã thì liền suy đoán có khi nào gã là dị năng hệ mộc hay không.”

Cũng bởi vậy, sau khi đóng băng tên dị năng dịch chuyển, hắn vẫn luôn âm thầm đề phòng tên đeo kính, chỉ là không ngờ đối phương lại ra tay với Yến Ly.

Có điều, nhìn dáng vẻ của Yến Ly cũng không bài xích ghét bọn họ lắm, vậy mà còn gấp gáp lo lắng bảo bọn họ cẩn thận…… Xem ra khả năng Yến Ly gia nhập đội ngũ bọn họ cũng không phải là bằng 0 nha~

“Tìm điều khiển từ xa trước đi.” Quý Sâm trầm giọng nói.

Ba người liền đi lục soát điều khiển từ xa ở trên người của Triệu Hồng và anh Huy, Yến Ly bỏ lỡ cơ hội tốt nhất nói cám ơn, đành phải yên lặng đi theo sau, quyết định chờ lát nữa tìm cơ hội rồi nói.

Ba người rất nhanh đã tìm được một cái điều khiển từ xa nho nhỏ ở trên người của Triệu Hồng, còn tìm được một chùm chìa khóa trên người anh Huy.

Yến Ly vội vàng nói chuyện nhà kho ngầm với bọn họ.

Nhà kho ngầm ——

“Bọn họ…… thật sự có thể đánh bại hai người kia sao?” Trong l*иg giam, một người đàn ông nghi hoặc thấp giọng nói.

“Không biết……” Mọi người đều không nhịn được lo lắng, dẫu sao bọn họ cũng đều biết hai người kia mạnh đến mức nào, đặc biệt là tên anh Huy kia, đánh người vừa mạnh vừa tàn nhẫn, hoàn toàn không có ai có thể đánh thắng được gã.

Huống chi người trẻ tuổi khi nãy còn trông rất gầy yếu…… đối lập như vậy, cảm thấy khả năng chiến thắng của cậu còn thấp hơn.

Mọi người im lặng không lên tiếng, không khí u ám, nếu cậu ấy và đồng đội của cậu ấy không thắng được, vậy thì bọn họ sẽ phải bị xác sống xơi rồi ……

“Anh ấy sẽ làm được!” Thiếu niên đột nhiên lớn tiếng nói, khuôn mặt đầy vẻ không khuất phục, cậu ta đều gửi gắm mọi hy vọng lên đối phương.

Lúc này, kẽo kẹt một tiếng, cửa nhà kho ngầm bị mở ra.

Mọi người tức khắc ngừng thở, là người trẻ tuổi khi nãy? Hay là…… trái tim của bọn nhấc lên tới cổ họng, không dám tưởng tượng đến khả năng thứ hai.

Một cậu thanh niên mảnh khảnh xuất hiện từ sau đống thùng, bên cạnh cậu còn có ba người đàn ông cao lớn cực kỳ có khí thế đi theo! Mà Triệu Hồng và anh Huy bị bọn họ kéo lê ở trên mặt đất.

Thắng, thắng rồi!!!

Dưới ánh mắt vừa khϊếp sợ vừa vui sướиɠ của mọi người, Quý Sâm và Bạch Cảnh Chi ném hai gã này đến trước mặt bọn họ

Yến Ly dùng chìa khóa mở l*иg giam, người bị nhốt bên trong lần được chạy ra, phát hiện bản thân thật sự tự do, nhịn không được khóc òa lên.

“Hai người này giao cho mọi người xử lý.” Quý Sâm trầm giọng nói.

Mọi người lập tức im lặng, nhìn chằm chằm hai người nửa sống nửa chết trên mặt đất, bọn họ nghĩ tới chuyện xảy ra mấy ngày nay của mình, lửa giận trong lòng gần như phun ra ngoài.