Chương 12: Gặp lại ở trung tâm thương mại Nông Mậu

Trung tâm thương mại Nông Mậu, là nơi chuyên bán buôn các loại nông sản và dụng cụ nông nghiệp, bên trong còn có thể mua các loại máy gặt, máy kéo và các công cụ khác để sản xuất nông nghiệp, trong đó có máy phát điện và các loại xăng dầu diesel mà Yến Ly cần.

Hơn nữa, trung tâm thương mại Nông Mậu cách trung tâm thành phố khá xa, cho nên cũng sẽ khá ít xác sống.

Sáng hôm sau, Yến Ly lái xe đi đến trung tâm thương mại Nông Mậu, khi cậu vừa đi vào cửa trung tâm thương mại Nông Mậu thì lại gặp phải người quen—— Quý Sâm, Ôn Mộ Sanh và Bạch Cảnh Chi.

Bạch Cảnh Chi vẫn đi một mình, Quý Sâm và Ôn Mộ Sanh là cùng tổ đội.

Bọn họ nhìn thấy Yến Ly cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

Ôn Mộ Sanh nhịn không được khẽ cười nói: “Xem ra chúng ta đều là người nhìn xa trông rộng nhỉ~ hợp tác gϊếŧ xác sống nữa nhé?”

Yến Ly gật gật đầu đồng ý, có sự giúp đỡ hùng mạnh đương nhiên sẽ tốt hơn là không có gì, dẫu sao hiện tại bọn họ cũng chưa gặp được Liễu Tinh, sẽ không làm chuyện gì với cậu.

Bạch Cảnh Chi liếc nhẹ Yến Ly, cũng đồng ý.

Bốn người lái xe tiến vào trung tâm thương mại Nông Mậu, các cửa hàng xung quanh đều đóng cửa, thậm chí cũng không thấy được mấy con xác sống.

“Có chút kỳ lạ.” Quý Sâm hơi nhíu mày.

Bốn người ngừng xe lại, xuống xe xem xét tình huống.

“Cửa hàng đều bị khóa, hình như loại cửa này có thể dùng tay mở được?” Yến Ly nhìn toàn bộ cửa cuốn đang đóng chặt, không khỏi nhíu mày, “Cho dù tận thế đến vào lúc tối, nhưng cũng không đến mức không có cửa hàng nào mở như thế? Đều hết giờ làm sớm như vậy sao?”

“Xác sống cũng không nhiều lắm.” Ôn Mộ Sanh nhìn mười mấy con xác sống đang lao về hướng của bọn họ, lấy súng ra, “Xử đám xác sống này trước, sau đó lại mở cửa xem sao.”

Bốn người rút súng bắn về phía xác sống, tiếng súng vang vọng trong trung tâm thương mại trống trải, thoáng cái, đám xác sống đều ngã xuống đất.

Ôn Mộ Sanh đang chuẩn bị phá cửa cuốn trước mặt, đột nhiên, đột nhiên một giọng nói lo lắng từ xa truyền đến: “Ai cứu bạn gái của tôi với?!”

Yến Ly giương mắt nhìn qua, phát hiện trong trung tâm thương mại có một người đàn ông trẻ tuổi đeo kính đang chạy về phía của bọn họ.

“Xảy ra chuyện gì?” Quý Sâm trầm giọng hỏi.

Người đàn ông đeo kính thở hồng hộc chạy đến trước mặt bọn họ, hoảng loạn nói: “Tôi là quản lý của trung tâm thương mại này, bạn gái của tôi đang bị xác sống bao vậy! Các anh có thể cứu cô ấy không! Ở ngay phía trước đấy!”

“Đi! Dẫn chúng tôi đi.” Quý Sâm bình tĩnh mà nói.

Thảo nào bên ngoài ít xác sống như vậy, hóa ra bên trong còn có…… Yến Ly đi theo người đàn ông đeo kính, vừa chạy vừa quan sát xung quanh, tất cả cửa hàng đều đóng cửa.

“Tôi muốn hỏi một chút, sao tất cả cửa hàng đều đóng cửa vậy? Chủ cửa hàng không ở mặt ở đây vào ngày tận thế đến sao?” Yến Ly hỏi.

“Ngày đó đúng lúc nghỉ, cho nên hầu hết bọn họ đều không đến.” Người đàn ông đeo kính nói, “Các anh muốn đến dự trữ đồ ăn sao? Trong văn phòng tôi có điều khiển từ xa, tôi có thể giúp các anh mở cửa, xin các anh nhất định phải cứu bạn gái của tôi!”

Chẳng mấy chốc, bọn họ đã đến một khu thi công gần trung tâm thương mại, trước khi tận thế đến nơi này đang thi công.

Yến Ly bọn họ thấy được có rất nhiều xác sống bao vậy khu vực thi công, rất có thể chính giữa chính là bạn gái của người đàn ông đeo kính!

Bốn người lập tức xông lên đi, nhanh chóng rút súng bắn về phía những xác sống đó, mà người đàn ông đeo kính sợ hãi trốn ở phía sau bọn họ, nhìn thấy súng ở trong tay bọn họ thì nhịn không được lộ ra một tia hâm mộ.

Đám xác sống bị tấn công liền quay ngược nhào về phía nhóm Yến Ly, lộ ra một bộ thi thể máu thịt be bét ở bên trong.

“Tiểu Nhã!!!” Người đàn ông đeo kính nhìn bộ thi thể kia, nhịn không được đau đớn hô to.

Bốn người chia ra, dẫn đám xác sống rời đi để tiện bắn nát sọ chúng nó, kỹ thuật bắn của Quý Sâm vẫn tốt như trước, mỗi một phát súng đều vừa nhanh vừa chuẩn, hắn nhanh chóng gϊếŧ chết xác sống trước mặt mình, sau đó trở về giúp những người khác.

Đám xác sống ngã xuống hết đợt này đến đợt khác, nhưng vẫn còn có rất nhiều xác sống tre già măng mọc lao về phía bọn họ.

Nhóm Quý Sâm không muốn hao hết đạn, vì thế bọn họ thu hồi súng, giây tiếp theo, một quả cầu lửa nóng rực bay vào đám xác sống sau đó đột nhiên nổ tung dấy lên một ngọn lửa lớn, tiếp đến là một tràn tiếng sấm liên tục dạo ở trong bầy xác sống, sau đó là từng mũi tên băng sắc bén xuyên qua não của xác sống!

Yến Ly ngơ ngác mà nhìn mấy người đàn ông, hình như dị năng của bọn họ đã mạnh hơn trước rất nhiều…… Chỉ mới một ngày, bọn họ cũng tăng nhanh quá rồi! Không hổ là thủ lĩnh tương lai của căn cứ, tốc độ tăng cấp dị năng không phải người bình thường có thể so sánh được.

Người đàn ông đeo kính thấy một màn cũng không khỏi hoảng sợ chết đứng tại chỗ.

“Cậu né xa chúng tôi một chút, đừng để bị thương.” Quý Sâm nhìn thấy Yến Ly vẫn đang đứng ở bên cạnh bọn họ dùng súng bắn chết xác sống, túm cánh tay cậu trầm giọng nhắc nhở, trong mắt hắn Yến Ly vẫn còn là cậu nhóc còn đi học.

Yến Ly đã trưởng thành vào đại học dừng động tác một chút, sau đó lui lại mấy bước, hai tròng mắt hiện lên một tia suy nghĩ phức tạp.

Dưới sự tấn công bằng dị năng của nhóm Quý Sâm, một lát sau, mấy trăm con xác sống đều bị gϊếŧ sạch sành sanh, chỉ còn lại một đống hỗn loạn sau trận chiến.

Người đàn ông đeo kính không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi, đầy mặt biết ơn: “Dị năng của các anh mạnh quá! Cảm ơn các anh đã gϊếŧ sạch xác sống ở nơi này, hai ngày nay tôi vẫn luôn trốn xác sống, bây giờ cuối cùng cũng có thể yên tâm rồi…… Đúng rồi, tôi dẫn các anh đến văn phòng lấy điều khiển từ xa.”

Người đàn ông đeo kính nhìn về phía Yến Ly cười nói: “Không biết dị năng của anh bạn trẻ này là gì thế?”

Yến Ly bình tĩnh nói: “Tôi không có dị năng.”

“Vậy sao, không sao hết, vừa rồi anh bạn trẻ gϊếŧ xác sống cũng rất giỏi!” Người đàn ông đeo kính vội vàng an ủi, “Chúng ta đi thôi, văn phòng cách nơi này không xa.”

Nhóm Yến Ly đều không có cử động.

Ôn Mộ Sanh đột nhiên cười tủm tỉm hỏi: “Vị tiên sinh quản lý này, anh không đi xem bạn gái mình một chút sao?”

Người đàn ông đeo kính sửng sốt, mới nhớ cô bạn gái mới bị xác sống ăn kia, gã lộ ra vẻ đau đớn, “Cảm ơn anh đã nhắc tôi, vừa nãy bị nhiều xác sống làm cho sợ tới mức chẳng nhớ được gì…… Để tôi đến chỗ cô ấy lấy một thứ làm kỷ niệm vậy.”

“Tôi lấy giúp anh.” Ôn Mộ Sanh đi sau cùng lên tiếng, hắn không đợi người đàn ông đeo kính trả lời, trực tiếp quay trở lại tìm bạn gái của người đàn ông đeo kính.

Yến Ly hơi rũ mắt, nói vậy nhóm Ôn Mộ Sanh cũng phát hiện người đàn ông đeo kính này có gì đó khả nghi; rõ ràng nói trung tâm thương mại nghỉ không có người, thế thì ở đâu ra nhiều xác sống như vậy? Rõ ràng bảo bọn họ đến cứu bạn gái của gã, trên mặt lại không hề có vẻ đau khổ của người vừa mất đi bạn gái.

Ôn Mộ Sanh đi đến bên cạnh xác người phụ nữ vùa bị xác sống cắn đến máu thịt be bét, hắn quan sát thi thể này một chút, trên một số vùng da còn nguyên vẹn thế mà có vết cắt rất nhỏ dày đặt! Ôn Mộ Sanh khẽ nhíu mày, loại vết thương này tạo thành như thế nào?

Ôn Mộ Sanh cẩn thận tháo chiếc vòng tay duy nhất trên tay người phụ nữ, trở lại đội ngũ, đưa chiếc vòng tay cho người đàn ông đeo kính.

“Cảm ơn anh……” Người đàn ông đeo kính nhìn chiếc vòng tay kia, khuôn mặt đau khổ, “Đây là quà sinh nhật tôi tặng cô ấy, vốn dĩ cho rằng chúng tôi có thể sống sót cùng nhau, không ngờ……”

“Bớt đau buồn, sợi dây chuyền ngọc trai trên cổ cô ấy cũng là anh tặng nhỉ? Bởi vì trên đó có dính máu, cho nên tôi không lấy.” Ôn Mộ Sanh xin lỗi nói.

“Đúng vậy…… Cũng là quà của tôi, vốn dĩ chúng tôi đang định kết hôn, nếu không phải xảy ra thảm họa này……” Người đàn ông đeo kính đau khổ cúi đầu.

Ánh mắt nhìn nhìn người đàn ông đeo của Ôn Mộ Sanh dần dần trở nên lạnh lẽo, đầu ngón tay quấn quanh một tia băng lạnh.

Trên cổ người phụ nữ hoàn toàn không có dây chuyền gì cả.