Chương 5

Ba tháng sau, khi giáng sinh đến, "Đối thủ ngồi bên cạnh" với khẩu hiệu "Quả ngọt cuối cùng của năm" đã được phát hành trực tuyến suôn sẻ. Toàn bộ đoàn làm phim đều rất khẩn trương nhìn chằm chằm vào số lượng phát sóng và đánh giá trên mạng, nhưng tình huống cũng không quá lạc quan, tuy rằng không ôm hy vọng gì, nhưng mọi người vẫn có chút mất mát.

Giang Khải Hiên nghĩ thầm, đoàn làm phim ngay cả tiền mua quảng bá cũng không có, tiếp thị giai đoạn trước cũng ít đến đáng thương, nào có chuyện tốt khi tập đầu tiên lên sóng liền nổi.

Bất quá hắn cũng có một tia khẩn trương. Dù sao sống lại một đời, không thể đảm bảo hết thảy đều giống như trước kia. Nếu mình gia nhập đoàn làm phim vạn nhất sinh ra hiệu ứng bươm bướm gì đó, khiến nhiệt độ vốn có không còn cũng nói không chừng.

Vậy thì hắn thật sự là một ngôi sao chổi.

May mắn thay, hắn không xui xẻo đến thế.

Tổ tuyên truyền muốn cọ xát sức nóng của giáng sinh, vừa lúc nam nữ chính trong phim định tình cũng là vào giáng sinh. Tuy nhiên, giáng sinh có quá nhiều chương trình, hoạt động, có quá nhiều phim để lựa chọn cho dịp giáng sinh nên chẳng mấy ai để ý đến web drama này.

Khi không khí giáng sinh phai nhạt, sau kỳ nghỉ lễ giao thừa và tết dương lịch, phần lớn nhân viên không muốn quay lại làm việc, cuối cùng cũng có một số người bắt đầu chú ý đến bộ phim này.

Nhờ sự nghèo khó của đoàn làm phim, cuối cùng khán giả cũng thấy được một bộ phim hài văn phòng không còn tràn ngập "OL tinh xảo", "túi xách hàng hiệu, quần áo, giày dép đua nhau khoe sắc", "đồ dùng mới tinh". Trong phim, khuôn mặt phờ phạc của nữ chính khi chạy đua với công việc, còn có lúc công việc xảy ra vấn đề, gà bay chó sủa thật sự là quá chân thật. Ngay sau đó, Khởi Thiên Thiên đã thức cả đêm ở công ty, vẻ mặt bóng dầu, đầu tóc rối bời bực bội đã được lan truyền.

"Cứu mạng, đây không phải là tôi bây giờ sao. Sự khác biệt duy nhất là cô ấy tự nguyện, còn tôi là bị ép buộc.”

"Còn có một khác biệt, dầu cũng không cách nào che dấu đây là mỹ nữ. Còn tôi xấu xí đến nỗi tôi sợ hãi khi làm thêm giờ.”

"Đừng nói nữa."

"Tôi xem vì hình tượng của nữ chính. Mặc dù có yếu tố hài cường điệu nhưng quá trình quay bộ phim này khiến người ta không thể chơi nổi."

Giang Khải Hiên lật bình luận trên mạng, hắn chỉ nhớ rõ kết quả, nhưng cũng không nhớ rõ bộ phim này đã hot như thế nào. Nhìn như vậy thì ra vẫn là nữ chính do Kỷ Thiên Thiên thủ vai hấp dẫn khán giả.

Vào hố chỉ cần một điểm nho nhỏ, lập tức nhiệt độ liền theo nước của các người dẫn chương trình, nhà sản xuất video, trong nháy mắt chen chúc mà đến.

Ngay cả Giang Khải Hiên biết trước sẽ nổi nhìn lượng phát sóng tăng vọt mỗi tập, tim đập cũng nhịn không được tăng nhanh. Có thể tưởng tượng được, sự bùng nổ bất ngờ này khiến đoàn làm phim hầu như tất cả đều là người mới này mừng rỡ như điên.

Tiếp nối là lời mời phỏng vấn của các phương tiện truyền thông, còn có lượng fan tăng vọt trên Weibo của các diễn viên trong phim.

Giang Khải Hiên đã cao hứng viết kinh nghiệm này vào sơ yếu lý lịch mới của mình, không ngờ bên đạo diễn lại thông báo, nói phỏng vấn đoàn làm phim có một phần của hắn.

Giang Khải Hiên không nghĩ tới tuyên truyền tiếp theo còn có công việc của mình, lời hắn nói trong phim còn không nhiều bằng mẹ nữ chính, tính thế nào cũng không tới phiên mình.

Đạo diễn cũng thẳng thắn: "Khán giả của web drama của chúng ta phần lớn đều còn trẻ, phải xem trai xinh gái đẹp, không nên nhìn mẹ của nhân vật chính. Hơn nữa chân cậu còn dài, thế hệ các cậu không phải là đặc biệt thích khoe khoang cái này sao?”

Giang Khải Hiên không nói nên lời. Dù sao dù sao đối với hắn mà nói là chuyện tốt.

Sau đó Giang Khải Hiên phát hiện, đoàn làm phim kỳ thật cũng không quá thiên vị mình. Lời mời phỏng vấn đều chỉ nói nam nữ chính phải đến, các nhân vật khác có thể xem tình huống. Vì vậy, đoàn làm phim đã nhận được một số lời mời phỏng vấn, sau đó chia đều các cơ hội còn lại cho các diễn viên có một chút phân cảnh trong phim, ngoại hình trông tương đối để dễ dàng hút fan hâm mộ.

Gặp lại Kỷ Thiên Thiên và nam diễn viên chính, Giang Khải Hiên xem như hiểu được cái gì gọi là "hồng khí dưỡng nhân". Diện mạo tinh thần của hai người hoàn toàn không giống ba tháng trước, ăn mặc cũng khác biệt không ít.

Nam diễn viên chào hỏi Giang Khải Hiên, hắn và Kỷ Thiên Thiên đã tham gia hai cuộc phỏng vấn, những người trước đó là diễn viên đảm nhận vai trò khác trong đoàn phim, một là bạn thân của nữ chính bên ngoài công ty, còn có một là tổ trưởng của bọn họ, cũng là một người phụ nữ.

Hôm đó nhìn thấy Giang Khải Hiên, hắn đột nhiên có chút cảm giác nguy cơ. Có chút bất mãn nhìn thoáng qua đạo diễn, giống như đang oán giận vì sao phải mang theo một bình hoa đoạt danh tiếng của nam chính mình.

Kỷ Thiên Thiên đến chào hỏi Giang Khải Hiên trước: "Đã lâu không gặp! Chúc mừng năm mới.”

Giang Khải Hiên nở nụ cười: "Chúc mừng năm mới! Đã gần tháng hai rồi, chúc mừng năm mới của chúng ta có chút chậm trễ.”

Kỷ Thiên Thiên cười rộ lên, nói trong khoảng thời gian này cô bận rộn điên rồi, cái gì cũng không để ý tới.

"Tôi nghe nói cậu vẫn còn là sinh viên!" Còn kỳ nghỉ đông thì sao?" Kỷ Thiên Thiên rất thân thiện, chỉ chốc lát sau đã rất quen thuộc với Giang Khải Hiên, và bắt đầu trò chuyện.

Giang Khải Hiên gật đầu: "Đúng vậy, học kỳ tiếp theo sẽ tốt nghiệp.”

Kỷ Thiên Thiên cười ha ha: "Tôi sớm hơn cậu một năm đã giải thoát khổ hải! Cậu phải gọi tôi là đàn chị.”

Giang Khải Hiên không chịu: "Trông cô nhỏ hơn tôi rất nhiều, tôi dám gọi cô là đàn chị? Tôi sẽ bị fan hâm mộ của cô đánh chết.”

Nam diễn viên bên cạnh không phải rất muốn làm tốt quan hệ với Giang Khải Hiên, nhìn thấy Kỷ Thiên Thiên trong phim cùng mình là một đôi lại đi nói chuyện với nam diễn viên khác, trong lòng có chút không có tư vị.

Kỷ Thiên Thiên ý thức được hắn đã lâu không phát ra âm thanh, liền cố ý kéo hắn vào đối thoại. Nhưng không biết người này làm sao vậy, nghẹn một cỗ kìm nén, phớt lờ không để ý, cho đến khi cuộc phỏng vấn sắp bắt đầu, hắn cũng không tới nói chuyện phiếm cùng nhau.

Mặc dù trong cuộc phỏng vấn, nam diễn viên đã cố gắng kiềm chế sự khó chịu của mình, nhưng bầu không khí trên sân luôn có một chút lúng túng. Hắn không nói tiếp, Giang Khải Hiên là một diễn viên phụ nhỏ, luôn ngại nói nhiều hơn nam diễn viên chính, kết quả chính là Kỷ Thiên Thiên kiên trì cùng đạo diễn nói chuyện với nhau xong một cuộc phỏng vấn.

Sau khi kết thúc đạo diễn hỏi hắn chuyện gì đang xảy ra, hắn chỉ nói hôm nay sức khỏe của mình không thoải mái lắm.

Kỷ Thiên Thiên nhìn hắn một cái, lại nhìn thoáng qua Giang Khải Hiên, muốn nói cái gì, nhưng vẫn không nói ra miệng. Giang Khải Hiên giả vờ không biết, hắn đã cố gắng hết sức để hoàn thành công việc, ai có con mắt tinh tường đều có thể nhìn ra ai đang mất bình tĩnh.

Bước ra khỏi phòng làm việc, Kỷ Thiên Thiên thay bạn diễn nói lời xin lỗi.

"Có lẽ là lỗi của tôi, hôm nay kéo cậu tán gẫu, hắn liền nổi nóng với cậu, mấy lần trước tôi cũng như vậy, cũng không nhìn ra hắn bị làm sao."

Giang Khải Hiên bất đắc dĩ nói: "Đây cũng không phải là nên xin lỗi. Không sao đâu, anh ta không thực sự nói gì.”

Thấy Giang Khải Hiên rất dễ ở chung, Kỷ Thiên Thiên liền yên tâm. Cô nói gần đây mọi người trong đoàn làm phim đều lục tục có công ty quản lý tới tìm, hỏi Giang Khải Hiên có định hay không.

"Còn chưa đâu." Giang Khải Hiên trước đây nhận được mấy tin nhắn, nhưng cũng không quá hài lòng. Một số công ty kiếm tiền nhanh chóng, danh tiếng không phải là rất tốt.

"Tôi cũng vậy. Tôi nghĩ rằng tất cả mọi người quyết định quá vội vàng, loại sự kiện lớn này vẫn nên xem xét cẩn thận." Kỷ Thiên Thiên thở dài, tựa hồ là sau khi trở lên nổi tiếng làm cho bối rối trước vô số lựa chọn.

"Tôi cảm thấy chủ yếu vẫn là nhìn vào thành ý và phong cách của công ty, quy mô công ty ngược lại là thứ yếu..." Giang Khải Hiên nói được một nửa, vội vàng nói, "Tôi cũng không hiểu lắm, suy nghĩ cá nhân tùy tiện nói.”

Hắn nghĩ đến kiếp trước Kỷ Thiên Thiên tiến vào một công ty lớn, hơn nữa sống cũng không tệ lắm. Vạn nhất mình nói cái gì đó ảnh hưởng đến tương lai của cô, làm cho cô sống không bằng kiếp trước, đó chính là làm chuyện xấu với lòng tốt.

"Cậu nói có lý, để tôi suy nghĩ lại." Kỷ Thiên Thiên đăm chiêu như có điều suy nghĩ gật gật đầu, cũng không biết có thật sự nghe vào hay không.