Chương 14

Ngày hôm đó, hắn và Kỷ Thiên Thiên ngồi chờ trong văn phòng. Cả hai đều nhìn thấy vẻ lo lắng trên khuôn mặt đối phương.

Là một nghệ sĩ vừa ký hợp đồng với công ty quản lý, nghệ sĩ thường rất lo lắng khi sắp phải đối mặt với ông chủ đứng đầu công ty.

Ngược lại, kiếp trước Giang Khải Hiên đã nhìn thấy rất nhiều hành vi lén lút của những ông chủ công ty giải trí này, hy vọng Hạ Tân tốt nhất là người bình thường.

Không lâu sau, Trần Nhất Triết đón Hạ Tân tiến vào. Giang Khải Hiên nhịn xuống xúc động muốn giật giật khóe miệng, cố gắng duy trì biểu tình bình tĩnh.

Hạ Tân mặc một bộ trang phục thời trang, đầu nhuộm tóc vàng. Hắn vốn còn trẻ, năm nay mới hai mươi sáu tuổi, ăn mặc như một sinh viên đại học, nhìn thế nào cũng không giống bộ dáng mà một ông chủ nên có.

Giang Khải Hiên ở trong lòng kết luận: Không xong. Có vẻ như không phải là một người bình thường.

Hạ Tân ngược lại không bày ra vẻ hách dịch, đến bắt tay hai người rồi chào hỏi, còn nói hắn đã xem chương trình tạp kỹ của Kỷ Thiên Thiên, vô cùng mang lại danh tiếng cho công ty, hắn rất hài lòng.

Quay sang Giang Khải Hiên, hắn há miệng muốn khen, nhưng nhớ tới mình căn bản còn chưa xem hắn diễn thứ gì, khô khan nói: Trần Nhất Triết nói cậu diễn xuất rất tốt, sau này có cơ hội tôi sẽ xem.”

Là người đại diện đã phát hiện, liên hệ và cuối cùng ký hợp đồng với hai người họ, Trần Nhất Triết nhất định là muốn khoe khoang với Hạ Tân một chút. Hạ Tân rất nể mặt, nói thẳng mặc dù trong bạn bè của mình có người quen biết minh tinh, nhưng còn chưa có ai tự mình thành lập công ty đào tạo ngôi sao. Lần trước đi uống rượu bọn họ nghe nói hắn đã làm được, liên tục khen hắn lợi hại.

Nói xong chuyện không liên quan, sắc mặt Hạ Tân đột nhiên thay đổi, lại bắt đầu nói chuyện nghiêm túc. Hắn nói rất rõ ràng về các điều kiện hợp đồng mà Trần Nhất Triết đưa ra cho hai người, hắn không sợ hai người sau khi nhận tiền thưởng liền chạy, bởi vì hắn tin tưởng công ty mình có đủ thực lực để giữ chân người. Ngay sau đó liền nói về dự báo thị trường trong tương lai cùng quy hoạch chung, nghe vậy khiến Kỷ Thiên Thiên choáng váng và bối rối.

Giang Khải Hiên lại cả kinh, không nghĩ tới trông như một kẻ ngốc, nhưng sách lược Hạ Tân nói ra lại rất có tầm nhìn xa trông rộng. Cái nhìn sâu sắc về xu hướng tương lai của ngành công nghiệp giải trí là rất cao. Hắn không khỏi suy ngẫm lại suy nghĩ của mình, có lẽ hắn đã hơi quá đáng khi đánh giá con người qua vẻ bề ngoài.

Nhưng có loại ý nghĩ cùng dã tâm cấp bậc này, phối hợp với tài lực của gia tộc, giải trí Tinh Nguyệt theo lý mà nói sẽ có một tương lai tươi sáng mới đúng. Kiếp trước làm sao mà lại có thể biến mất? Hơn nữa là trình độ hắn chưa từng nghe qua. Giang Khải Hiên trầm mặc nhìn Hạ Tân đang nói đến mặt mày hớn hở, âm thầm suy nghĩ nguyên nhân.

Nhìn thấy hai người đều nói không nên lời với mình, Hạ Tân kết luận rằng họ bị sốc trước tài ăn nói hùng hồn của mình, cảm thấy hôm nay giả vờ đúng chỗ, không sai biệt lắm là được rồi. Dù sao sau này hắn cũng không nhớ được.

"Hôm nay nói đến đây thôi! Đúng rồi, các cậu lại đây chụp ảnh chung, tuy rằng hai người còn chưa phải thật sự nổi tiếng, nhưng đi theo tôi ngày sau khẳng định sẽ thăng tiến nhanh chóng. Tôi sẽ đăng khoảnh khắc lên vòng tròn bạn bè và weibo, tuyên truyền bầu không khí thân thiện từ trên xuống dưới trong công ty chúng ta." Hạ Tân nói xong lấy điện thoại di động ra, nhanh nhẹn bật chức năng chụp ảnh tự sướиɠ.

"Ồ, ồ! Được rồi! Tôi rất giỏi chụp ảnh tự sướиɠ, để tôi chụp cho." Kỷ Thiên Thiên cuối cùng cũng phục hồi tinh thần, vội vàng nói.

Trần Nhất Triết ở một bên nhắc nhở: "Tôi ở đây, tôi chụp ảnh cho mọi người.”

"Cũng được." Hạ Tân sảng khoái nhét điện thoại di động cho hắn.

Giang Khải Hiên: "..."

Vừa rồi còn đang nghiêm túc phân tích thị trường tương lai, sao đột nhiên lại trở về bộ dáng lúc mới vào văn phòng? Giang Khải Hiên càng cảm thấy khó nắm bắt được người này.

Chụp ảnh lưu niệm với hai nghệ sĩ dưới trướng, Hạ Tân rất hài lòng. Còn thuận tiện hỏi Kỷ Thiên Thiên một câu "Cô có muốn photoshop ảnh một chút hay không, Có vẻ như con gái thường không thích đăng ảnh gốc."

Cuối cùng Kỷ Thiên Thiên cũng bị hắn chọc cười: "Tôi không cần! Anh có thể tùy ý đăng đi."

"Được rồi! Vậy thì tôi sẽ đăng trực tiếp.”

Lại nói chút chuyện tình huống "Chờ mong tác phẩm sau này của hai người", Hạ Tân dạo bước rời đi. Đến công ty một chuyến, ở đó nửa tiếng, bàn làm việc của Hạ Tân không nhiễm một hạt bụi, ngay cả máy tính trên bàn cũng không bật lên.

Giang Khải Hiên quay đầu hỏi Trần Nhất Triết: "Bình thường anh ấy cũng như vậy sao?”

Trần Nhất Triết lúng túng nói: "Thật ra ông chủ vẫn biết làm việc. Nhưng cậu ấy thích làm việc ở nhà, nói rằng ở công ty không thể tập trung được. Ngoài ra còn có rất nhiều nhiệm vụ được giao cho thư ký và trợ lý, bình thường phần lớn là bọn họ bàn giao với tôi.”

Kỷ Thiên Thiên mỉm cười: "Tôi luôn nghĩ rằng những người xuất thân từ gia đình giàu có sẽ khó hòa hợp, nhưng ông chủ của chúng ta rất thân thiện!”

Giang Khải Hiên "Ừ..." một tiếng dài, thân thiện thì không sai, Hạ Tân khó có thể tỏ ra thái độ thản nhiên và khiêm tốn khi nói chuyện với họ. Nhưng hắn chính là cảm thấy người này ở người này có điều gì đó kỳ lạ mà hắn không thể giải thích được.

Nghĩ đến "ông chủ không liên quan gì đến nghệ sĩ chúng ta", Giang Khải Hiên tự nhủ đừng suy nghĩ nhiều, về nhà đọc kịch bản đọc lời thoại, chuẩn bị vào tổ vào tháng tám mới là chuyện chính.

Nhưng mà trong lòng hắn lại có một loại dự cảm không lành.

Mà dự cảm không lành này, dĩ nhiên rất nhanh ứng nghiệm.